Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 105. Giáo huấn cô em chồng cực phẩm 3

Chương 105. Giáo huấn cô em chồng cực phẩm 3

“Còn có chuyện như vậy?” Vương San Hô không khỏi nói.

“Bằng không thì sao lại bị cô ta đòi đi 12 đồng!” Thái Giai Mỹ thịt đau muốn chết, tức giận nói.

Vương San Hô và Thái Giai Mỹ có chung kẻ địch!

“Tôi đã sớm nói với cô rồi, cô ta không phải người tốt, cô còn không tin, bây giờ coi như thấy rõ bộ mặt thật của cô ta rồi chứ? Đồ ăn mời người ta ăn còn có thể đổi thành tiền kêu người ta trả, thật sự là tiền rớt trong mắt rồi!” Vương San Hô cười lạnh nói.

Thái Mỹ Giai nói: “Thật ra lúc trước cô ta cũng không có như vậy, chính là sau khi ở chung với Vệ Thế Quốc, dường như cả con người đều thay đổi!”

Lúc trước Tô Tình thật sự chướng mắt những thứ này, cô ta biết rất rõ ràng, nhưng mà Tô Tình bây giờ biến thành dạng gì rồi?

Tiếp xúc với những người phụ nữ nông thôn như mẹ của Hắc Thán, vợ Cương Tử, Mã đại nương còn có Vương Mạt Lị, trở nên nhanh mồm dẻo miệng không nói, còn giống như con buôn, nhìn thấy tiền là sáng mắt, mỗi lần nhìn thấy cô ta thì đều đòi tiền đòi tiền, thật là làm người khác thấy phiền!

“Vệ Thế Quốc cũng không phải là lành tốt gì, may mà lúc trước tôi không gả cho anh ta, có điểm nào xứng với tôi chứ!” Vương San Hô hừ nói.

Thái Mỹ Giai liếc nhìn cô ta một cái, Vương San Hô là một người lùn, cô ta cũng chỉ cao 1m5, làn da cũng đen, còn có một cái mũi hếch lên trời, cái mũi hếch này gien trội của nhà cô ta, từ mẹ của cô ta cho đến các anh chị em của cô ta đều là một cái mũi này.

Mặc dù Thái Mỹ Giai cũng chướng mắt Vệ Thế Quốc, nhưng điều kiện bên ngoài của Vệ Thế Quốc là không thể chê được.

Cao lớn mạnh khỏe không nói, khuôn mặt cũng được coi là tuấn tú, người như Vương san Hô đứng ở bên cạnh anh thì giống như nha đầu đun nước.

Rốt cuộc là ai không xứng với ai?

Nhưng Thái Mỹ Giai sẽ không nói thật ra, cười nói: “Như vậy đương nhiên là không xứng với cô rồi, vẫn là thanh niên trí thức họ Tôn tinh mắt, cô cũng là có số sung sướng, sau này nếu như trở về thị trấn, số sung sướng của cô vẫn còn ở phía sau đó!”

Vương San Hô nghe vậy thì vui mừng muốn chết, từ trong túi móc ra một cái trứng gà đưa cho cô ta, nói: “Cho cô ăn này.”

“Nhiều như vậy thì ngại quá, cô cất lại đi.” Thái Mỹ Giai khách khí nói.

“Cầm lấy đi, ngày mai vào trong thị trấn, mắt nhìn của cô tốt, đến lúc đó giúp tôi một mảnh vải đẹp, tôi muốn may quần áo cho Toàn Tài.” Vương San Hô ngượng ngùng cười nói.

Thái Mỹ Giai cất trứng gà vào, lời hay ý đẹp chẳng mất tiền mua: “Cưới được cô vợ thương đàn ông như cô, cũng không biết thanh niên trí thức họ Tôn đã tích phúc đức mấy đời, thật sự hâm mộ chết người ta rồi, không ít thanh niên trí thức khác hâm mộ thanh niên trí thức họ Tôn đâu!”

Mới không phải, không ít người chê cười Tôn Toàn Tài, nói răng miệng của anh ta thật sự không tồi, đồ ăn gì cũng đều có thể gặm vào miệng.

Người như Mã Tiểu Thông thì cũng thôi vậy, cũng coi là đoan đoan chính chính, nhưng người như Vương San Hô mà cũng muốn, thật sự là muốn phụ nữ đến điên rồi.

Không nói đến điều kiện ngoại hình, chính là một bộ dáng chua ngoa cay nghiệt thích nói chuyện thiên hạ đủ khiến cho người ta không chịu nổi.

Hai người bọn họ nói chuyện, bên kia sáu Vương từ trong nhà ra tới, cũng nhìn thấy hai người bọn họ, ánh mắt liền đảo quanh từ trên người Thái Mỹ Giai một chút, lúc này mới cười nói: “Sao thanh niên trí thức họ Thái lại đứng ở cửa, vào trong nhà ngồi đi, bên ngoài lạnh như vậy, đừng để thân thể kiều quý của cô bị đông lạnh.”

Thái Mỹ Giai biết anh ta thích mình, mặc dù trong lòng chế nhạo một con cóc như anh mà còn muốn ăn thịt thiên nga như tôi, nhưng mà thật sự không nói, trong lòng vẫn rất hưởng thụ, loại cảm giác được người khác lấy lòng này thật sự khiến thể xác và tinh thần người ta thoải mái.

“Không cần đâu, tôi và Vương San Hô cũng nói sắp xong rồi, nên trở về rồi.” Thái Mỹ Giai cười nói.

“Vậy tôi tiễn cô.” Sáu Vương lập tức nói.

“Anh Sáu quá khách sáo rồi.” Thái Mỹ Giai nói.

Một tiếng anh Sáu kêu đến nỗi sáu Vương không chịu nổi, không nói hai lời liền nhiệt tình muốn tiễn cô ta, cũng có một vài ý tứ muốn lấy lòng.

Dựa vào cái gì mà một thành phần địa chủ phú nông nhãi con như Vệ Thế Quốc có thể cưới được một thanh niên trí thức xinh đẹp trong thị trấn, sáu Vương anh ta mấy đời bần nông, xuất thân gia đình tốt lại không được?

Lại nói Tô Tình, tâm tình rất vui vì đã đòi về được khoản nợ của mình, 12 đồng thật sự là một số tiền không nhỏ.

Cho bạn thân như Thái Mỹ Giai thật sự đều không bằng cho chó, có thể cầm trở về giống như nhặt được của hời.

Lúc Tô Tình về nhà, Vệ Thế Quốc đã từ trên núi trở về, từ trong núi mang trở về không ít củi lửa.

Đội sản xuất cũng phân phát xuống không ít rơm rạ có thể nhóm lửa, nhưng thật sự chịu được thiêu đốt vẫn là những củi lửa ở trong núi.

Bên này của bọn họ núi cũng không ít, đã sớm trải qua hoạt động phủ rừng trồng cây gần 10 năm, bây giờ cây trong núi lớn lên vô cùng dày đặc, cũng mặc kệ các xã viên, chính mình đều có thể vào trong núi đốn củi lửa về nhà để dành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận