Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 106. Giáo huấn cô em chồng cực phẩm 4

Chương 106. Giáo huấn cô em chồng cực phẩm 4

Sáng sớm hôm nay Vệ Thế Quốc liền cùng đám Vương Thiết, Vương Cương, một đám người đi vào trong núi

Gánh về hai gánh củi cứng, còn có củi trước đó ở trong nhà đã được xếp xong, những cái này đều đã đủ đốt rồi, nhưng mấy ngày kế tiếp trên cơ bản mỗi ngày Vệ Thế Quốc đều đi vào rừng gánh củi lửa về nhà, bởi vì đợi đến khi tuyết rơi thì không thể vào núi nữa, vợ đang mang thai, giường đất phải đốt liên tục mới được, củi lửa chắc chắn sẽ dùng rất nhanh.

“Vợ à, anh gánh hai gánh qua cho chị cả nha?” Nhưng mà liên tiếp mấy ngày sau, hôm đó Vệ Thế Quốc gánh một gánh trở về liền nói.

Lúc này Tô Tình mới nhớ đến chân của anh rể anh không tốt, hỏi: “Có phải mấy năm nay anh đều gánh củi lửa qua đó phải không?”

“Ừm.” Vệ Thế Quốc gật gật đầu.

Nếu không thì tại sao quả phụ Trần lại có ấn tượng tốt về anh như vậy chứ.

Đương nhiên, anh làm những cái này cũng không phải là vì ấn tượng của quả phụ Trần, đơn giản chỉ là anh không muốn chị cả của anh quá vất vả mà thôi.

Nhưng Tô Tình cũng không muốn anh quá vất vả, cho nên nói: “Anh đi theo lão đội trưởng mượn xe đạp, một lần đưa qua mấy bó, anh đỡ phải gánh đi qua đi lại.”

Những thứ củi lửa này rất là nặng, anh cao lớn khỏe mạnh, nhưng Tô Tình thấy cũng cực kỳ không dễ chịu, nhưng cũng không còn cách nào, anh rể của anh làm không nổi cái này, anh chỉ có thể giúp đỡ chị cả của anh một chút.

“Được.” Vệ Thế Quốc cười cười, anh cũng biết vợ của mình đau lòng mình.

Trong đội cũng có hai chiếc xe đạp, một chiếc là của nhà lão đội trưởng, một chiếc là của nhà họ Thẩm.

Vệ Thế Quốc mượn xe đạp không khó, đi qua nhà của lão đội trưởng vừa nói tình huống là đã mượn được.

Buộc mấy bó củi lên đưa qua cho chị cả của anh.

“Trong nhà còn đủ củi đốt không? Vợ em mang thai sẽ phải thường xuyên đốt giường đất.” Vệ Thanh Mai vội vàng hỏi.

“Trong nhà có, sau này em cũng sẽ đi làm.” Vệ Thế Quốc nói, tháo củi xuống đưa cho chị cả của anh xách vào trong phòng sau, quả phụ Trần mang theo cháu gái nhỏ ngủ trưa ở trong phòng, đến nỗi mấy đứa cháu ngoại trai, chạy không thấy bóng dáng.

Anh rể còn đang chăn dê ở bên ngoài, đến chiều tối mới có thể trở về.

“Cậu nó à, đưa củi lửa đến à?” Quả phụ Trần nghe thấy tiếng nói vang lên, đi ra nhìn thấy thì vội vàng nói.

“Vâng.” Vệ Thế Quốc thả củi lửa xuống, nói: “Bảo anh rể chẻ củi ra, có thể dùng được một khoảng thời gian đấy.” Cầm đến đây đều là củi cứng, đốt rất bền.

Quả phụ Trần muốn đi rót nước đường, Vệ Thế Quốc nói: “Thím người không cần vội, con phải trở về rồi, còn phải trả xe đạp nữa.”

Quả phụ Trần thấy anh thật sự không ngồi, cũng liền nói: “Cậu nó à, tôi thấy hôm nay tuyết sắp rơi rồi, dê đó tôi đã bảo anh rể của cậu chọn cho cậu rồi, trước tiên sẽ nuôi dưỡng, đợi đến khi tuyết rơi thì giết, mấy ngày này còn có thể lớn thêm thịt.”

“Chị cảm dê bao nhiêu tiền?” Vệ Thế Quốc gật gật đầu với bà ta, hỏi riêng chị của anh.

“Trong nhà có, dê này em lấy về em dâu ăn đi?” Vệ Thanh Mai thấp giọng nói.

Vệ Thế Quốc cười cười: “Vậy không được, chị cả chị cứ nói đi, đến lúc đó em cầm qua.”

Vệ Thanh Mai cũng trả lời một số, chỉ có thịt dê không thì một cân 7 hào 9 xu, lông dê đương nhiên không nhiều đâu, nhưng con dê này cũng phải hơn 30 đồng.

Vệ Thế Quốc biết chị cả của anh đã bỏ bớt phần lẻ ra rồi, cũng không nói gì.

Anh đạp xe đạp trở về nhà, cũng nói với vợ anh rồi, dê để cho anh rể nuôi dưỡng, đợi tuyết rơi thì sẽ đi lấy thịt.

Tô Tình cũng có chút chờ mong tuyết rơi sớm một chút, thèm ăn thịt dê.

Vệ Thế Quốc cười cười, nói: “Ngày mai anh đi lên trấn xem xem có bán thịt dê không, trời lạnh như vậy, chắc hẳn là có mới đúng.”

“Được.” Tô Tình gật đầu.

Từ lúc trốn ở trong nhà cho qua đông tới nay không cần làm việc, khí sắc của Tô Tình cũng được nuôi dưỡng lên không ít, chính là bởi vì Vệ Thế Quốc không ít lần đi lên trấn xách chân heo và thịt trở về ăn.

Mỗi ngày đi mua chắc chắn là không có khả năng, nhưng năm ngày đi mua một lần, một lần liền mua hai cái móng heo, cộng thêm mấy cân thịt.

Còn có trứng gà cô cũng ăn được, khí sắc đương nhiên không tệ rồi.

Nhưng mà vẫn là thèm thịt dê, ăn rất ngon.

Ngày hôm sau Vệ Thế Quốc dậy thật sớm để đi lên trấn, thật sự đừng nói, thật sự có thịt dê.

Bởi vì khó có được thịt dê, Vệ Thế Quốc liền mua tới 5 cân, tất cả đều là sườn dê, đây là vợ anh dặn dò, chính là muốn sườn dê không muốn những cái khác, trừ khi không có sườn dê thì mới lùi lại chọn cái thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận