Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 113. Cô Đường hiền từ 3

Chương 113. Cô Đường hiền từ 3

Hai bài văn của cô được nhận một bài, bài văn đó viết về thu hoạch vụ thu, còn bài viết hướng về cuộc sống tương lai thì không được nhận.

“Đây là bản lĩnh của cháu, bài văn của người bình thường viết người ta chưa chắc đã yêu thích xem, bài này của cháu không chỉ có thể đăng báo mà còn có thể kiếm được tiền, không cần quản nhiều hay là ít, đây chính là bản lĩnh của cháu, hơn nữa năm tệ cũng không phải là ít!” Mã đại nương nói như vậy.

“Đúng vậy đúng vậy, năm đồng tiền chỗ nào ít chứ, một tháng lương của người ta mới được chừng này, một bài văn của cô đã là năm đồng tiền rồi, cô phải viết nhiều lên vài bài được chọn, đều hơn một tháng tiền công của người ta rồi!” Bà thím kia liên tục gật gù , sau đó vừa quay đầu liền đi mất, chắc đây là muốn đi kiếm người ba hoa ríu rít rồi.

Ngược lại Mã Đại nương nhìn thanh niên tri thức Tô như hoa như ngọc thế này, trong lòng lại có chút lo lắng, Tô Tình này thật quá ưu tú rồi, bây giờ đã sửa đi tính kiêu ngạo lúc trước, thực là chỗ nào cũng tốt cả, ngày sau đừng có cái gì mà chỉ tiêu về thành mới tốt, bằng không Vệ Thế Quốc sao có thể giữ người lại sao?

Sợ rằng không dễ dàng đâu.

“Tôi vào nhà rót cho cậu ly nước ấm uống nhé?” Tô Tình nhìn hướng người đưa thư nói.

“Thanh niên trí thức Tô không cần khách sáo, tôi có tự đem theo đây rồi.” Người đưa thư cũng đã quen với cô rồi .Nhưng lúc này đây khi nói chuyện đều mang chút kính trọng, người tri thức có bài được đăng báo đều đáng được kính trọng, chào hỏi xong người đưa thư đạp xe đạp đi phát những bưu phẩm khác.

Tâm trạng của Tô Tình hiển nhiên là rất vui vẻ rồi, cô cũng mời Mã đại nương vào nhà chơi, vừa vào liền nhìn thấy bà Đường đang đứng sẵn ở cửa rồi.

“Mã đại nương, đây là bà mợ của cháu.” Tô Tình nói mấy lời giới thiệu, lại cười với bà Đường nói: “Bà mợ à, đây là Mã đại nương của thôn chúng ta, bác ấy rất nhiệt tình hiếu khách đó, cháu tới ở trong thôn được bác ấy chiếu cố không ít đâu.”

Bà Đường cười nói: “Em gái, mời vào nhà ngồi chơi.”

“Chị không cần khách sáo vậy đâu, em cũng thường xuyên lại đây nói chuyện với vợ Thế Quốc mà.” Mã đại nương cười nói

Mã đại nương cũng không thể không khâm phục, không hổ là người thân thích trong nhà, phong thái cũng đều khác người bình thường.

Bà mợ này của Tô Tình nhìn cũng có vẻ không phải người tầm thường đâu.

Vào trong nhà rồi, Tô Tình pha cho hai ly đường đỏ, mọi người cùng nhau nói chuyện.

Mã đại nương vốn dĩ còn có chút khó hiểu mợ của Tô Tình làm sao lại xuống nông thôn.

Đợi vừa nghe thấy Tô Tình nói cô mang thai là song thai, Mã đại nương vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nói: “Thật sự là sinh đôi sao?”

“Vâng ạ, đoạn thời gian trước đi khám, kiểm tra ra là sinh đôi rồi ạ.” Tô Tình cười cười: “Chẳng qua thuận theo tự nhiên thôi, bác cũng đừng nói ra bên ngoài nhé, cũng chỉ mới có chị chồng cháu, còn có vợ Cương Tử mấy người đó biết thôi, nhưng mà những người khác còn chưa biết đâu.”

“Chuyện tốt như này sao lại giấu đi chứ?” Mã đại nương vui mừng nói.

Trong lòng bà cũng thực thay Thế Quốc vui mừng, bởi vì đây là sinh đôi đó, vậy thì sau này dù cho có chỉ tiêu về thành phố, Tô Tình làm thế nào cũng phải do dự về phần hai đứa con.

Hơn nữa cái này cũng thật là quá có bản lĩnh rồi. Một lần liền mang thai hai đứa đó!

“Đợi sau khi sinh ra rồi nói.” Tô Tình cười cười.

Cô rất rõ ràng chuyện Vệ Thế Quốc cưới cô, mà cô hiện tại phải thật thà an phận cùng Vệ Thế Quốc chung sống qua ngày, nhất là gia đình thương cô nên gửi tới cho cô không ít đồ, trong thôn không ít người ganh tỵ với Vệ Thế Quốc đâu, cô hiện tại lại có thể viết văn đăng báo kiếm tiền, lại mang thai đôi, những điều tốt đẹp gần như đều bị Vệ Thế Quốc chiếm hết rồi.

Cho nên, liền không nói ra, sau này sinh ra mọi người tự nhiên sẽ biết thôi.

“Được, đượ,. bác cũng không nói ra là được chứ gì.” Mã đại nương cười cùng bà Đường nói: “Mời bà chị lại là đúng rồi đấy, hai đứa nhỏ này làm gì có kinh nghiệm chứ? Bằng không phải cần có một người như bà chị như vậy mới chăm sóc được?”

Trong nhà nếu như chỉ có hai đứa nó, mà Thế Quốc còn phải đi làm nữa, vậy để Tô Tình một mình ở nhà, thật là nếu như có chuyện gì đúng là gọi trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng nghe.

Bà Đường cười nói: “Chỉ cần không chê bà lão này tay chân không linh hoạt thì sinh con xong bà già đây có thể giúp đỡ trông nom mấy đứa trẻ.”

“Bà có thể tới đây chơi là cháu đã rất vui rồi, bà đừng nói mấy lời như thế.” Tô Tình cười nói.

Mã đại nương cũng cười, cùng mọi người cười nói một hồi rồi mới trở về bận rộn công việc. Năm nay bà nuôi nhiều hơn một con heo cho nên rất bận rộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận