Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 114. Cô Đường hiền từ 4

Chương 114. Cô Đường hiền từ 4

Chẳng qua là chỉ qua một hồi như vậy, thông qua cái miệng thêm mắm dặm muối của bà thím kia đã đem câu chuyện truyền khắp thôn rồi.

Tri thức Tô viết văn được nhà xuất bản chọn trúng rồi, muốn đăng lên báo, hơn hơn còn có cái gì mà tiền phí bản thảo, đầy đủ năm đồng tiền đấy !

Lại thêm việc có bà mợ tới trong nhà chăm nom nữa, vợ Cương tử và mẹ Hắc Thán cũng đều tới cả rồi.

Tô Tình tiếp bọn họ vào trong nhà, cũng để làm quen người.

Hai người bọn họ từ sớm đã biết chuyện Tô Tình mang thai đôi, cô cũng sớm nói trong nói ngoài nhắc nhở trước rồi, cho nên bọn họ không hề ngạc nhiên chuyện bà Đường qua đây.

Những người khác cũng không khỏi có chút ganh ghét, cũng chỉ là mang thai thôi mà còn phải gọi người nhà tới hầu hạ cái gì, cái này đúng là ra vẻ vợ địa chủ!

Những lời này cũng không phải lời của ai khác chính là Vương đại nương, sáu Vương cùng mẹ của Vương San Hô.

Nhưng mà vừa nói mấy lời như vậy liền bị một bà thím mắng lại rồi, đừng có mà không ăn được nho thì chê nho xanh, cái gì mà vợ địa chủ ra vẻ, người trẻ mang thai không có kinh nghiệm gì, nhà mẹ đẻ của cô ấy vui mừng tới chăm sóc ai có thể nói chỉ trỏ cái này cái kia chứ hả?

“Mẹ của San Hô à, cô đừng có mà đố kỵ nữa, vợ Thế Quốc nhà người ta có bản lĩnh như vậy, lớn lên vừa xinh đẹp vừa biết viết văn, bây giờ việc trong ngoài nhà đều nắm trong lòng bàn tay, cô đây là đố kỵ tới đỏ mắt sao?” Bà thím đó nói.

“Mắc mớ gì tôi phải đố kỵ chứ, cũng có gì mà tài giỏi chứ!” Vương đại nương mặt mày xám xịt trở về.

Sau đó vừa về nhà thì thấy con trai mình đang lén lén lút lút từ ổ gà trộm lấy quả trứng gà nhét vào túi, liền mắng chửi.

Sáu Vương bị dọa tới nhảy dựng lên, vội vàng nói: “Mẹ à, mẹ đừng làm rộn nữa, con trả lại cho mẹ không phải được rồi sao!” Sáu Vương nhanh chóng móc trứng ra trả.

“Con muốn cầm trứng đi làm cái gì hả, hôm nay không phải đã cho một quả rồi à?” Vương đại nương mắng nói.

“Cái đó là để con ăn, con muốn tặng cho thanh niên tri thức Thái một cái.” Sáu Vương nhỏ tiếng nói.

Cái này nếu như là thường ngày, khẳng định Vương đại nương sẽ mắng anh ta, nhưng lúc này trong lòng bà đang quay cuồng đấy, hạ giọng nói: “Con đang quen với thanh niên tri thức Thái ư?”

Bà ta cùng đứa còn gần như có chung ý tưởng với nhau, một thằng con của địa chủ đều có thể lấy được vợ thanh niên tri thức trong thành phố, nhà mình là thành phần tốt thế này làm sao không được chứ? Con mình chỗ nào thua kém Vệ Thế Quốc chứ?

Mặc dù không có to cao như Vệ Thế Quốc, càng không có tướng mạo anh tuấn như Vệ Thế Quốc, nhưng thành phần không chỉ không tốt hơn anh mấy lần!

Chỉ nhiêu đó thôi là đủ rồi!

Vậy nên dựa vào cái gì mà nhà mình không lấy được vợ trí thức chứ?

Lại nói không phải nhà bà có cô con gái gả cho thanh niên tri thức từ thành phố rồi sao? Hiện tại đều làm đám cưới rồi, cũng ở tại nhà bà, trí thức Tôn đã được đội công nhận là con rể nhà họ Vương, đợi tương lai nếu như về thành phố rồi, vậy chắc chắn phải dẫn còn bà về thành phố hưởng phúc.

Chẳng là con gái là con gái, con trai là con trai, bà còn nghĩ con trai phải cưới được cô vợ tri thức từ trong thành phố tới mới là làm rạng rỡ gia đình chứ, nghĩ tới con dâu bà cũng có thể viết văn đăng lên báo kiếm tiền, bà liền cảm thấy trong lòng hừng hực rồi!

Làm người yêu với thanh niên tri thức Thái? Sáu Vương không nói gì, nhưng anh ta có nghĩ đến, nhưng mà thanh niên tri thức Thái chỗ nào dễ theo đuổi chứ, căn bản không cho anh ta nói cái gì, nhưng mà nói chuyện với anh ta đều nhẹ nhàng, có thể nhìn ra, cô ta có lẽ có chút ý tứ với anh ta, không giống Tô Tình trước kia trong lời nói toàn là chán ghét anh ta.

Thế này xem ra thanh niên tri thức Thái cũng là khiến anh ta có hy vọng, mặc dù hy vọng không phải rất lớn, cho nên anh ta mới phải nỗ lực gấp đôi mới được.

Chính là không nghĩ rằng trộm trứng gà lại bị mẹ phát hiện.

Nhìn con trai như vậy Vương đại nương còn không hiểu sao, chính là còn chưa theo đuổi được người ta, chẳng cũng không phải chuyện bất ngờ gì, bà ta cắn răng đưa trứng gà cho con trai: “Con ganh đua chút, thanh niên tri thức Thái so với Tô Tình thì tốt hơn nhiều, mẹ cũng đồng ý con đi theo đuổi cô ấy, đừng để người khác cướp được, trong thôn cũng không ít người nhìn chằm chằm vào thanh niên tri thức Thái đâu!”

Lời này cũng không phải là giả, chính là năm nay Thái mỹ Giai kiếm được công điểm đúng là khiến người ta lau mắt mà nhìn, hơn nữa cô ta luôn làm bản lãnh ra mặt, đúng là khiến một số thanh niên trong làng thầm thương trộm nhớ.

Sáu Vương đương nhiên hân hoan không ngớt, liền nói: “Mẹ yên tâm, con nhất định cưới thanh niên tri thức Thái về hiếu kính mẹ, để người khác phải hâm mộ mẹ có cô con dâu tri thức từ thành phố.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận