Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 122. Được voi đòi tiên? Nuông chiều? 4

Chương 122. Được voi đòi tiên? Nuông chiều? 4

Còn biết giữ lại vốn lấy vợ cho mình, mặc dù số tiền kia đều gửi về nhà hết, nhưng cho dù có mười vạn cũng phải thế, dù sao thì gia đình cũng nuôi anh ấy lớn lên, coi như là trả ơn, từ sau về sau cứ sống thật tốt cuộc đời của mình là được.

Mắt thấy đã sắp mười một giờ rồi, Vương Mạt Lỵ về trước.

Vệ Thế Quốc cũng đi ra, hỏi: “Vợ ơi, trưa nay muốn ăn gì?”

“Anh hỏi xem cô muốn ăn gì đi.” Tô Tình nói.

“Cô bảo anh ra hỏi em xem.” Vệ Thế Quốc buồn cười nói.

Tô Tình cười một tiếng, nói: “Vậy thì cắt chút thịt, chưng ít đậu ăn nhé?”

“Được thôi.” Anh nuôi của gia đình – Vệ Thế Quốc đi ngâm đậu để làm ngay, còn lấy nấm ra ngâm chung, đợi lát nữa cùng chưng.

Thịt là thịt ba chỉ, cắt một miếng ra để chuẩn bị dùng.

Bà Đường tới giúp gọt khoai tây, đợi lát nữa cũng hầm chung một nồi, món chính thì ăn màn thầu, màn thầu ngô, đều là hôm qua hấp xong để đó, muốn ăn thì trực tiếp cho lên nồi hấp là được.

Tất nhiên bữa trưa ăn rất no rồi.

Vệ Thế Quốc dọn dẹp xong chén đũa, nói: “Anh đi tới nhà chị cả nhé.”

“Đi đi.” Tô Tình đưa tiền cho anh, hôm nay lạnh như thế, tuyết mới rơi có một ngày nhưng trên đất đã phủ một tầng tuyết, xách thịt dê về nhà cũng không sợ bị hỏng mất.

Vệ Thế Quốc cầm theo tiền đi tới nhà chị cả của anh, tiền đưa cho chị cả của anh.

Vệ Thanh Mai hỏi: “Dạo này vợ em thế nào rồi?”

“Bà mợ của vợ em về quê giúp chăm sóc một tay.” Vệ Thế Quốc nói, mặc dù cô đã sửa lại, nhưng cuối cùng thì bây giờ vẫn chưa tới lúc, cho nên tất cả đều không nói.

Vệ Thanh Mai nghe vậy rất vui vẻ, nói: “Tốt quá, có bà mợ của em ấy chăm sóc thì chị yên tâm hơn nhiều rồi!”

Trong bụng có hai đứa, trong nhà lại chỉ có vợ chồng hai người, sao chị ấy có thể không lo lắng cho được? Đến lúc bụng lớn, em chị ấy còn phải đi làm, ở nhà một mình phải làm sao đây?

Chị cũng định chờ sau khi bụng em dâu to lên sẽ để bà chị đi xem giúp một chút.

Nhưng mà bà mợ của em dâu chị đã tới rồi, vậy thì đương nhiên không cần nữa.

“Vâng.” Vệ Thế Quốc gật đầu một cái.

“Lần trước Thanh Lan qua có hơi càn quấy, vợ em không tức giận đó chứ?” Vệ Thanh Mai lại hỏi.

“Không đâu.” Vệ Thế Quốc nhàn nhạt nói.

“Con bé chết tiệt kia cũng là một đứa hay quậy phá, lần trước gây họa còn dám tới chỗ chị để tố cáo, tưởng chị không biết tính cách của con bé và tính cách của em dâu là như thế nào sao.” Vệ Thanh Mai tức giận nói.

Vệ Thế Quốc không nói nhiều đến cô em gái kia của mình,nói: “Thịt dê của em tối nay đã lấy được rồi?”

“Nào có sớm như thế, mượn chút rồi tới bắt.” Vệ Thanh Mai gật đầu nói.

Vệ Thế Quốc cũng chỉ đành về thôn trước, nhưng mà không ngờ lại gặp phải Bùi Tử Quân, anh ta mới đi ra từ nhà họ Trần, nhà họ Trần gọi anh ta ở lại ăn cơm, bây giờ mới chịu trở về chỗ của đám thanh niên tri thức.

Tất nhiên Bùi Tử Du sẽ không chạy tới, chỉ là hôm nay nhìn thấy Vệ Thế Quốc khoác một bộ quần áo cũng ra hình ra dáng, trong lòng rất không có mùi vị gì.

Lúc nãy ăn cơm ở nhà họ Trần, mẹ Trần Tuyết cũng nói, năm nay cả người Vệ Thế Quốc từ trên xuống dưới đều thay đổi mới mẻ hẳn, nói có vợ rồi sẽ khác trước.

Không chỉ nói anh ta, đồng thời cũng đang thúc giục cưới.

Dù sao thì cũng đã có đối tượng rồi, vậy sao còn không mau kết hôn đi?

Tất nhiên Bùi Tử Du cũng muốn rồi, mặc dù trong lòng vẫn băn khoăn Tô Tình, nhưng Trần Tuyết mới là nhân duyên của anh ta, chỉ là trong nhà anh ta vẫn luôn không đồng ý, mẹ anh ta và chị anh ta, cả em gái anh ta, tất cả đều không đồng ý, bảo anh ta đừng có cưới người nông thôn.

Bùi Tử Du trở về chỗ của thanh niên tri thức, ngồi vào trên giường đất, cảm thấy lạnh, lúc nãy ngồi trên giường đất ở nhà họ Trần rất ấm áp, hơn nữa cha Trần Tuyết và mẹ Trần Tuyết đều đối xử tốt với anh ta, mấy người anh vợ và chị vợ cũng đều rất thích anh ta.

Nhất là Trần Tuyết, cô ta cũng mong đợi anh ta có thể cưới cô ta sớm một chút, dù sao thì năm nay cô ta cũng đã mười chín tuổi rồi, sang năm cũng coi như đã hai mươi, thật là con gái lớn rồi, còn không lấy chồng nữa sẽ bị người ta chê là lớn tuổi.

Nếu anh ta kết hôn thì chắc có thể tới nhà họ Trần rồi, Trần Tuyết có một phòng riêng của mình, đến lúc đó sẽ là phòng cưới của bọn họ.

Tất nhiên đây không phải là ở rể, chỉ là như ở nhờ tạm nhà họ Trần thôi, sau này chắc chắn sẽ trở về thành phố, cho tới bây giờ anh ta cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ sống ở nông thôn cả đời.

Ở gian phòng bên cạnh của các thanh niên tri thức nữ, Thái Mỹ Giai đang ăn trứng gà luộc.

Chõ này có thể ở khoảng bốn đến năm thanh niên tri thức nữ, trong đó có người nhìn Thái Mỹ Giai không quá vừa mắt, vì thế liền nói: “Thái Mỹ Giai, có phải cô đang yêu đương với sáu Vương hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận