Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 130. Cây ngô đồng rước phượng hoàng xuống đậu 4

Chương 130. Cây ngô đồng rước phượng hoàng xuống đậu 4

Tô Tình nói: “Cô cũng chú ý một chút, đừng có xảy ra động chạm tay chân với chị ta, trời lạnh mà ngã cũng không phải chuyện nhỏ, lỡ như đang mang thai thì sao?”

“Tôi biết rồi.” Vương Mạt Lỵ gật đầu: “Chị ta cũng không dám ra tay với tôi đâu, nếu không thì lão Vương tôi đây cũng không dễ ăn hiếp vậy đâu!”

Tô Tình nói: “Bây giờ cứ như vậy đi, đợi sang đầu xuân năm sau, đến lúc đó tự có nhà của mình thì vui rồi, sống dưới một mái nhà nhìn thấy cũng không bị khó chịu trong lòng.”

Vương Mạt Lỵ nghĩ đến sang năm cô ấy và Thẩm Tòng Quân liền dọn ra ngoài ở nhà của mình thì cũng thấy phấn chấn.

“Cô có nghe nói gì không?” Vương Mạt Lỵ nói.

“Nghe nói gì?”

“Vương San Hô có thai rồi.” Vương Mạt Lỵ bĩu môi nói: “Giống như gà mái đẻ trứng vậy á, hận không thể nói hết cho mọi người đều biết, làm người ta không biết còn tưởng là đẻ trứng vàng đấy!”

Ngược lại Tô Tình không có quá bất ngờ với chuyện này, nói: “Kết hôn cũng hơn một tháng rồi, có thai cũng là chuyện bình thường.”

Vương Mạt Lỵ nói: “Vốn cũng không phải là chuyện gì quá đặc biệt, chỉ là bản thân cô ta như đang đắc chí về cái gì đó, chỉ sợ sau này về thành phố cũng không có được hưởng cái phúc đó!”

Tô Tình không muốn nói thêm về Vương San Hô, chuyển sai nói về chuyện giết heo năm nay.

“Năm nay trong đội muốn giết ba con heo, rất cả đều là heo mập cả, đến lúc đó xem như là có thể chia thịt rồi.” Vương Mạt Lỵ cười nói.

“Còn phải đợi tháng sau mới chia thịt nha.” Tô Tình nói.

Cô biết trong đội chia thịt là ngày mười lăm tháng mười hai hằng năm, sáng sớm sẽ giết heo rồi chia thịt, nhưng đó là chuyện của tháng sau.

“Tôi thấy cô cũng đâu thiếu thịt ăn, khi Thẩm Tòng Quân đi mua thịt cũng gặp Vệ Thế Quốc, cô tưởng tôi không biết à.” Vương Mạt Lỵ cười mắng.

“Ui cha, lão Thâm xem ra thật thương vợ mình nha, lúc này mới cưới thôi mà đã cho vợ mình ăn thịt rồi.” Tô Tình cười nói.

Vương Mạt Lỵ giận lẫy nói: “Cô cũng biết nói tôi à, Vệ Thế Quốc cũng không phải rất cưng chiều cô sao.”

Tô Tình than: “Không thể so với cô được, Vệ Thế Quốc rất thực tế, đây đều là vì nhìn đứa nhỏ của anh ấy trong bụng tôi nên mới chịu cho tôi ăn chút thịt đó.”

Vương Mạt Lỵ cũng không tin, bĩu môi nói: “Vệ Thế Quốc xem cô như cục vàng!”

Tô Tình cười nói: “Nào có?” Ra hiệu cô ấy nói thêm vài câu.

Vương Mạt Lỵ không nói, rồi lại chịu không được mà nói: “Tôi về trước đây, phải đi nấu cơm rồi, khi nào rảnh tôi lại tới tìm cô.”

“Được.” Tô Tình gật đầu một cái, nhìn thời gian thì cũng gần mười một giờ rồi, phải đi chuẩn bị cơm trưa thôi.

“Vợ ơi, buổi trưa hấp bánh bao, với làm món ngỗng lớn hầm nồi sắt nhé?” Vệ Thế Quốc đi từ phòng bên cạnh tới nói.

“Để em làm!” Tô Tình liền nói.

Món ngỗng lớn hầm nồi sắt này phải tự cô làm mới được, cô lo là đồ sẽ bị tên đàn ông ẩu tả Vệ Thế Quốc này làm hư mất, còn anh thì gợi ý mấy món ăn trong nhà.

Để Vệ Thế Quốc đem con ngỗng lớn đi chặt, Tô Tình thì chuẩn bị gia vị.

Hành, gừng, tỏi, muối và hoa tiêu, còn có nước tương và một chút đường trắng, thật ra thì để vào một chút rượu gia vị và rượu trắng thì mùi vị sẽ ngon hơn.

Nhưng không phải cô đang mang thai sao, nên không bỏ rượu vào, có mấy thứ này cũng đủ rồi.

Chờ Vệ Thế Quốc đem đến một tô thịt ngỗng lớn tới, Tô Tình liền trực tiếp cho vào nồi, dùng lửa lớn để nấu nước, sau đó đem thịt ngỗng lớn đã luộc sơ vào nước để bỏ phần bọt, rồi vớt ra để ráo nước lát nữa dùng.

Đem phần hàng, gừng, tỏi đã chuẩn bị trước đi đi cắt, hành thì cắt khúc, gừng thì thái mỏng, còn tỏi thì băm nhuyễn.

Khi cô chuẩn bị xong những thứ này thì Vệ Thế Quốc cũng đã chà nồi sạch sẽ, Tô Tình liều đổ dầu đậu phộng vào, sau đó cho hành, gừng vào nồi xào cho thơm, lúc này thịt ngỗng lớn có thể cho vào nồi, đảo đều đều, sau đó cho những gia vị đã chuẩn bị khác vào nồi.

Cuối cùng mới thêm nước sạch vào, đổ nước không quá phần thịt ngỗng lớn, sau đó đậy nắp nồi lại, hầm với lửa lớn, hầm thịt được một nửa còn phải mở nắp nồi ra khuấy khuấy, tránh để khét dưới đáy, đồng thời Tô Tình cũng cắt một ít khoai tây cho vào.

Hầm gần bốn mươi phút, sau khi thu được nước sốt trên lửa lớn thì thêm tỏi băm vào.

Cứ như vậy thì một nồi ngỗng lớn hầm nồi sắt xem như đã nấu xong.

Vệ Thế Quốc làm trợ thủ, Tô Tình nấu chính, cái hương vị này phải nói là xịn.

“Tình Tình à, con nấu ăn giỏi quá đi.” Bà Đường cũng không nhịn được nói.

Tô Tình cười một tiếng: “Trình nấu ăn của con còn thua xa mẹ con, mẹ con là bếp chính của tiệm cơm Quốc Doanh, tay nghề phải nói là tuyệt vời!”

“Nếu có thời gian, vậy thì cô cần phải tìm hiểu một chút mới được.” Bà Đường cười nói.

“Sau này sẽ có nhiều cơ hội mà.” Tô Tình cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận