Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 137. Những chuyện của cặp đôi mèo mả gà đồng 2

Chương 137. Những chuyện của cặp đôi mèo mả gà đồng 2

Những người đàn ông cũng không thích ra ngoài, nhưng Thẩm Tử Dân muốn đi tìm người để chơi bời, cho nên lúc này hai người mới gặp nhau, cũng là duyên phận trời ban.

“Anh Thẩm, tối nay ở trong ngôi nhà nhỏ cũ nát đằng sau thôn kia, tôi đợi anh.” Rốt cuộc thì con dâu nhà họ Đinh cũng là lần đầu tiên làm chuyện này, nói xong một câu này, lập tức bước nhanh.

Trái tim Thẩm Tòng Dân cũng đập rất nhanh, anh ta cũng là lần đầu tiên gặp được chuyện tốt như vậy.

Ban ngày vẫn đi đánh bài như bình thường, buổi tối anh ta lại ra ngoài.

Chị dâu cả Thẩm tức giận nói: “Ngày nào cũng không đi làm chuyện đàng hoàng, suốt ngày chỉ toàn chơi bài thôi!”

“Bây giờ tôi không đi đánh bài thì còn có thể làm gì chứ?” Thẩm Tòng Dân lập tức nói.

“Anh không thấy chú hai và Vệ Thế Quốc đều lên núi săn thú sao!” Chị dâu cả Thẩm nói, chị ta đúng là hâm mộ muốn chết, hôm nay chú hai xách thịt mang về nhà, mặc dù chỉ là một con gà rừng, nhưng đó cũng là thịt mà.

Nhưng hai người kia cũng thật là nhẫn tâm, sau khi xào thịt gà xong thì trực tiếp bưng vào trong nhà, không chia cho bên ngoài một miếng nào cả, ngay cả mẹ chồng chị ta đến cửa nhà nói chuyện mà cũng không phản ứng!

“Ăn ăn ăn, ngày nào cũng chỉ biết có ăn thôi, tháng sau chẳng phải sẽ được phát thịt sao, nếu như em không tiếc thì cho anh thêm một chút tiền, ngày mai anh sẽ đi mua thịt về cho em ăn!” Thẩm Tòng Dân nói.

Nhưng chị dâu cả Thẩm lại rất tiếc, bây giờ chú hai không cho tiền trợ cấp nữa, chị ta cũng chẳng chiếm được chỗ tốt, tiền này mà tiêu một phần là ít đi một phần, sao có thể chịu đi mua thịt được chứ? Ngược lại là cuối năm thì trong đội sẽ phát tiền, nhưng chẳng lẽ ăn uống đều không cần tiền sao? Tháng sau sẽ phát thịt, vẫn là nhịn một chút đi!

Thẩm Tòng Dân đẩy được chị ta ra là cũng lập tức ra khỏi cửa, chuyện này đúng là không hề làm mọi người chú ý tới, bởi vì anh rất hay ra ngoài đi tản bộ.

Lại nói đến con dâu nhà họ Đinh đã ra cửa trước thời gian.

Cô ta ra khỏi cửa người nhà Đinh cũng không nói gì, bởi vì cô ta chính là một người không thể nào ở không được, bây giờ đi tìm người tán dóc cũng không phải chuyện lạ gì cả.

Chi nên con dâu nhà họ Đinh ra ngoài trong nhà không một ai nói gì cả, giả vờ là muốn đi tìm con dâu nhà họ Tiền, nhưng đi được một nửa thì cô ta lại rẽ ngoặt.

Sau đó lén lén lút lút đi tới căn nhà nhỏ cũ nát ở cuối thôn.

Căn nhà nhỏ cũ nát này là do một hộ gia đình trong nhà không có con trai trước đây để lại, mà con gái cũng đã gả ra ngoài, chờ khi người già chết rồi thì dĩ nhiên là bỏ không, hơn nữa đã vô cùng cũ nát, không phải là loại nhà mà chỉ tu bổ lại là có thể ở được, còn chẳng bằng một ngôi nhà mới được lắp ráp lại từ gạch mộc, cho nên căn bản là không có ai muốn ở cả.

Căn nhà này rất thích hợp cho những cặp đôi mèo mả gà đồng với nhau.

Con dâu nhà họ Đinh ở bên này đã đợi một lúc lâu, lạnh đến không chịu được, cô ta cũng chẳng có nhiều vải và bông vải để làm quần áo ấm cho mình như vậy, cộng thêm căn nhà này đã bị thủng chi chít, đương nhiên là rất lạnh.

Đợi một hồi lâu cũng không đợi được Thẩm Tòng Dân, tuy là vẫn cho rằng Thẩm Tòng Dân không tới, nhưng trong lòng lại không nhịn được mà mất mát và thất vọng.

Chẳng lẽ cô ta còn không bằng một người phụ nữ lẳng lơ như Trần Quế Hoa kia sao? Bằng không làm sao Thẩm Tòng Dân lại không đến tìm cô ta chứ, cô ta cũng đã hẹn xong với anh ta rồi mà.

Khi con dâu nhà họ Đinh đang muốn về thì Thẩm Tòng Dân đã tới.

“Tôi còn tưởng rằng anh không tới nữa chứ.” Con dâu nhà họ Đinh đã chịu lạnh lâu như vậy rồi mới đợi được người, dĩ nhiên là vui mừng rồi.

“Cô gọi tôi tới đây là có chuyện gì?” Dù là trong lòng Thẩm Tòng Dân đã biết rất rõ, nhưng ngoài miệng vẫn nói vậy.

“Không có chuyện gì cả, chỉ là tôi không biết áo bành tô quân đội có ấm áp hay không thôi? Một cái áo lớn như vậy, anh đừng có mặc một mình chứ, anh ôm tôi vào, để cho tôi cũng thử một chút xem.” Con dâu nhà họ Đinh nói.

Nếu như mà Thẩm Tòng Dân còn không hành động nữa thì cũng chẳng còn là Thẩm Tòng Dân nữa rồi.

Mặc dù là làm việc ở trong căn phòng lạnh lẽo, cũ nát này, gió lạnh làm cái mông đông cứng lại, nhưng có một câu là dục vọng mãnh liệt đốt người, trong lòng có một ngọn lửa như vậy thì chút lạnh này có là gì chứ?

Hơn nữa khi con dâu nhà họ Đinh đến cũng đã có chuẩn bị, lúc ban ngày cô ta còn lặng lẽ lót thêm một chút rơm rạ vào trong này rồi, bây giờ đã có đệm lót, lại còn quấn thêm cái áo bành tô kia, ngọn lửa đó cháy còn rất mạnh nữa đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận