Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 145. Bao lớn bao nhỏ đi chúc Tết năm mới 1

Chương 145. Bao lớn bao nhỏ đi chúc Tết năm mới 1

Ngoại trừ Tô Tình chưa có mặt thì ngày vui như thế những người khác cũng đến rồi, ai nấy đều chờ đợi ngày này.

Thái Mỹ Giai cũng biết hôm nay trong đội sẽ mổ heo chia thịt nên cũng theo Vương San Hô đến đây.

Lẽ ra cô ta muốn đến gặp mặt Tô Tình, cũng thái độ xuôi xuôi, Tô Tình có thể không có người bạn như cô ta nhưng cô ta sau khi không còn người bạn này thì chất lượng cuộc sống đúng là giảm sút đi rất nhiều.

Sau khi suy nghĩ thật kỹ cũng cảm thấy nên làm dịu mối quan hệ này một chút, như thế thì có thể kiếm chác được chút lợi ích.

Vệ Thế Quốc và Thẩm Tòng Quân mang đồ hoang dã từ núi quay về khiến không biết bao nhiêu người phải ngưỡng mộ.

Vả lại lần trước Thái Mỹ Giai qua đây tìm Vương San Hô đã chạm mặt Tô Tình, vừa đúng lúc cùng Vệ Thế Quốc đến nhà Vương Cương, cũng nhìn thấy khí sắc của Tô Tình rồi.

Bởi vì có dưỡng chất của những động vật hoang dã này nên sắc mặt Tô Tình trông rất tốt, vừa nhìn là biết không thiếu cái ăn, thật sự khiến người ta phải ngưỡng mộ vô cùng.

Vì vậy sáng nay cô ta cũng đến nhưng không ngờ lại không thấy Tô Tình ở đây.

Vừa đến gần nghe được câu chuyện Vương Mạt Lỵ hỏi bà thím thì Thái Mỹ Giai càng cảm thấy ganh tị hơn khi biết cô chắc chắn đang ở nhà nằm ngủ, đợi chồng đi chia thịt về nuôi cô!

Trong lòng thật sự càng nghĩ càng không công bằng, cùng là con người mà tại sao số của Tô Tình lại tốt như thế chứ?

Trước khi lấy chồng có nhà mẹ đẻ yêu thương, sau khi gả đi có chồng yêu thương, khi biết cô mang thai còn vào trong núi làm thịt cho cô ăn.

Nhìn những người phụ nữ khác mang thai kìa, chồng lười biếng, có một miếng ăn cũng chỉ cố bỏ vào trong miệng của mình thôi, chỉ có mình cô mắt nhắm mắt mở vớ được một người đàn ông thương vợ như thế.

Đến ngày trọng đại như thế này mà cô cũng có thể tiếp tục ở nhà nằm ngủ thì có thể thấy cô không thèm thịt chút nào, càng có thể thấy rõ bình thường ăn uống rất tốt, ông trời thật sự không công bằng mà!

Vương San Hô không biết suy nghĩ của cô ta, thấy cô ta cứ nhìn chằm chằm vào thịt nên mời Thái Mỹ Giai đến nhà ăn bữa tiệc mổ heo, hôm nay heo do cha cô ta mổ nên được chia chác thêm một chút lòng heo, tới lúc đó sẽ có bữa cơm mổ heo ăn rồi.

Món này năm nào nhà cô ta cũng có, năm nay Vương San Hô tính ăn nhiều một chút vì cô ta đang mang thai đấy!

Thái Mỹ Giai lắc lắc đầu nói: “San Hô, ý tốt của em chị nhận lấy nhưng sao chị có thể đến nhà ăn bữa cơm mổ heo của nhà em chứ?”

Sáu Vương đứng bên cạnh vội vàng nói: “Thanh niên trí thức Thái hãy ăn đi, hôm nay cha tôi đã làm rất nhiều huyết heo đấy, còn những món khác nữa, đợi một lát mẹ tôi sẽ nấu một nồi đồ ăn mổ heo thơm ngon ra, đảm bảo em sẽ rất thích đấy!”

Cơ hội nịnh nọt tốt như thế sao có thể bỏ qua cơ chứ? Nhất định phải mời cô ta về nhà ăn bữa cơm mổ heo mới được, như thế mối quan hệ với thanh niên trí thức Thái mới có thể tiến xa hơn một bước.

Nói thật thì thật sự Thái Mỹ Giai cũng rất thèm thịt, thèm lắm rồi, nếu không thì sao phải ghen tị đến mức suýt rơi nước mắt khi thấy Tô Tình còn ngủ chưa thức trong cái ngày trọng đại này cơ chứ?

Người ta cũng không thèm thịt nữa, nhưng kể từ khi cô ta về quê cũng chưa được ăn bữa thịt nào cả, tất nhiên khi còn ở nhà cũng không được ăn mấy nhưng ít nhiều cũng từng nếm qua, nào có giống như cái nơi làng quê này chứ?

Trứng gà chính là thức ăn duy nhất.

Vì vậy nếu nói Thái Mỹ Giai không động lòng thì là giả dối nhưng cô ta vẫn kiên quyết bảo mình không thể đến ăn, cô ta chỉ là qua đây xem náo nhiệt mà thôi.

“Trước đây tôi chưa từng nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như thế nên đến xem, mọi người tự ăn là được rồi.” Thái Mỹ Giai cười nói.

Sáu Vương rất nôn nóng và nhanh chóng dùng ánh mắt ra dấu cho em gái mình.

“Mỹ Giai, nếu chị không đến nhà em ăn bữa cơm mổ heo thì chị không xem em là bạn rồi!” Tất nhiên Vương San Hô phải giúp anh mình rồi, cô ta đã hạnh phúc rồi cũng muốn anh mình được hạnh phúc nên muốn Thái Mỹ Giai trở thành chị dâu của mình!

“San Hô, sao em lại nói như thế, sao chị có thể không xem em là bạn chứ? Bây giờ chị chỉ còn lại mình em là bạn tốt thôi đấy.” Thái Mỹ Giai thở dài nói.

“Thế chị hãy theo em về nhà ăn cơm nào, chị chưa thử qua bữa cơm mổ heo do mẹ em nấu đâu, chị ăn một lần sẽ biết ngay, em tuyệt đối không để chị phải thất vọng đâu!” Vương San Hô nói.

Nói năng thuyết phục mãi thì Thái Mỹ Giai mới nhận lời theo Vương San Hô và sáu Vương đang vui sướng đến nhà lão Vương đấy.

“Thưa Thím, thật sự là mạo muội quá, đây là chút phiếu thịt con nhờ người đổi và chút tiền, thím hãy nhận lấy đi.” Thái Mỹ Giai xót của lấy ra một ít tiền và phiếu rồi nói.

Đây vốn dĩ phải gửi về nhà đấy nhưng cô ta thật sự quá thèm thịt rồi nên phải lấy ra để tự thưởng cho mình thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận