Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 146. Bao lớn bao nhỏ đi chúc Tết năm mới 2

Chương 146. Bao lớn bao nhỏ đi chúc Tết năm mới 2

“Mỹ Giai con thật quá khách sáo rồi, chẳng lẽ nhà thím muốn mời con ăn một bữa thịt heo mổ cũng không mời nổi sao? Còn phải nhận tiền và phiếu của con?” Vương đại nương nói với giọng điệu quở trách nhưng trong lòng lại mãn nguyện, quả không hổ là người thành phố, rất có lễ phép, làm vợ của con trai mình thì tốt, như thế mới xứng với con mình, khác với thanh niên trí thức Tô kia, cùng là người thành phố nữa mà cứ ăn nói thô tục!

Thái Mỹ Giai trong lòng mừng rỡ, thật sự cũng muốn Vương đại nương nhận, sau khi bị từ chối, Thái Mỹ Giai mới cất đi tiền và vé của mình đi.

Có điều bữa cơm heo mổ lại không ngon lắm, sau khi ăn xong, sáu Vương lại hẹn cô ta cùng nhau đi xem phim, cô ta đành đồng ý.

Nhưng mà cũng không có gì, đi thì cứ đi thôi, bản thân cũng không bị thiệt thòi, còn về việc gả cho sáu Vương, điều đó hoàn toàn không thể nào!

Cô ta tuyệt đối sẽ không lâm vào cảnh như Tô Tình gả cho kẻ dưới quê chân lấm tay bùn được, cô ta trước sau gì cũng phải về thành phố. Đến lúc đó cô ta vẫn là người ở thành thị hào hoa, còn Tô Tình suốt đời chỉ có thể sống cuộc sống dưới quê quanh bếp, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy vui mừng rồi!

Bùi Tử Du nhà kế bên cũng đang ở nhà lão Trần ăn thịt heo.

Bây giờ Bùi Tử Du cơ bản cũng được xem như là con rể nhà lão Trần rồi, cũng đã ra mắt người nhà cả rồi, mọi người cũng đã ngầm thừa nhận, năm nay anh còn đưa Trần Tuyết về nhà ra mắt cha mẹ đón tết, đợi năm sau về quê, khi đó hai người có thể kết hôn rồi.

Vậy nên những ngày này sao có thể không gọi Bùi Tử Du qua được chứ, nhà lão Trần còn dặn anh ta ăn nhiều vào.

Thái độ như vậy cũng khiến Bùi Tử Du cảm thấy thoải mái, cảm thấy nhà họ Trần quả thực rất tốt, Trần Tuyết cũng khá xứng đôi vừa lứa.

Còn anh ta và Tô Tình chỉ có duyên mà không có phận.

Có điều trong lòng vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối, điều kiện nhà họ Tô quả thực rất tốt, so với nhà anh ta tốt hơn gấp mấy lần.

Nhưng anh ta cũng biết rõ, trong nhà họ Tô ngoại trừ tình yêu khó dứt của Tô Tình với anh ta ra thì những người khác đều không có ấn tượng tốt với nhà anh ta.

Còn nhớ có một lần đến nhà, mẹ Tô còn nói ra nói vào ám chỉ tiêu chuẩn chọn con rể nhà họ Tô, đó tuyệt đối không phải là một nhà thông gia đanh đá và không nói lý lẽ, có một người cô kiêu căng ngạo mạn, bởi vì toàn là liên lụy thôi.

Bùi Tử Du tuy rằng tự tin nhưng cũng rất tự ti mặc cảm, sao có thể không hiểu được người mà mẹ Tô đang nói đến chính là nhà anh ta chứ?

Nên về sau anh ta đối với Tô Tình cũng không thể hiện điều gì nữa nhưng lại càng làm cho Tô Tình không muốn từ bỏ.

Thực ra anh ta không cần về quê, anh ta có một công việc tuy rằng không là gì nhưng vẫn tạm ổn, chỉ đến khi cô em gái cầu xin anh ta, anh ta mới buông tay, nhường công việc đó cho cô em gái, sau đó tiết lộ tin anh ta về quê cho Tô Tình biết.

Tô Tình quả nhiên không do dự mà đi theo.

Điều này khiến anh ta có chút đắc ý, anh ta còn qua đó thuyết phục cô nhưng sau khi thuyết phục xong cô lại càng kiên định cùng anh ta về quê.

Nhưng sau khi gả cho Vệ Thế Quốc, cô đã thay đổi rồi.

Nhưng mọi chuyện đều đã là quá khứ, giờ đây lương duyên của anh ta là Trần Tuyết, không phải người bốc đồng như Tô Tỉnh, nói về quê là về quê, nói kết hôn là kết hôn, làm việc không thông qua người lớn.

Giờ đây kết hôn với Vệ Thế Quốc còn trông rất hạnh phúc nữa, chờ xem cô còn có thể thích ứng với cuộc sống dưới quê này sau vài năm nữa không.

Đến lúc đó sợ rằng chỉ cảm thấy cuộc sống tối tăm thôi!

Anh ta mong chờ ngày cô hối hận!

Hôm nay là ngày trọng đại để chia thịt, cả thôn đều tràn ngập mùi vị hạnh phúc, đó là mùi thơm của việc thắng mỡ heo.

Tô Tình bị đánh thức bởi hương thơm thắng mỡ heo trong nhà.

Trong nhà được chia không nhiều thịt lắm, cũng chỉ khoảng nửa cân thôi nhưng nửa ký thịt mỡ cũng thắng được không ít mỡ heo.

Bà Đường cũng đang thắng mỡ heo, Vệ Thế Quốc đang chặt cục xương lớn, những cục xương lớn không còn nhiều thịt nhưng dùng để hầm đậu nành cũng rất thơm ngon.

Ngoại trừ cái này còn có một miếng thịt nạc, nhắm chừng khoảng một cân thôi, cùng với đó là vài miếng sườn cũng không có bao nhiêu thịt, đây là toàn bộ thịt được chia trong nhà.

Nếu nói là nhiều thì chắc chắn không nhiều nhưng cũng coi như là tầng lớp trung bình rồi, dù sao cũng giết mỗi ba con heo thôi, toàn xã viên chia nhau ra.

Tô Tình mặc quần áo bèn đi ra ngoài.

“Tỉnh rồi sao?” Bà Đường cười nói.

“Thơm thật đấy.” Tô Tình cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận