Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 159. Cha vợ đại nhân, mẹ vợ đại nhân 7

Chương 159. Cha vợ đại nhân, mẹ vợ đại nhân 7

“Anh rể, làm sao mà anh theo đuổi được chị của em thế? Mắt nhìn của chị em cao lắm mà.” Tô Cảnh Quân vừa cho những con cá đã mổ xong vào trong chậu có đá viên, vừa tò mò hỏi.

Vệ Thế Quốc cười: “Chân thành, kiên định có thể cảm hóa được mọi vật.”

Tô Cảnh Quân cười ha ha: “Làm sao có thể chứ, nếu như mà chị em không thích anh, thì dù anh có quỳ xuống trước mặt chị ấy chị ấy cũng sẽ lười nhìn anh lâu thêm một cái nữa là.”

Vệ Thế Quốc cười nói, cho nên lúc ban đầu sáu Vương đó chính là một bài học cho sự thất bại.

“Em chỉ mới vừa ngủ dậy mà hai người đã nói xấu em rồi hả?” Tô Tình mang vẻ mặt ngái ngủ, hiển nhiên là vừa mới dậy, đứng ở cửa nhìn hai người bọn họ, như cười như không nói.

“Chị!” Tô Cảnh Quân vui mừng.

“Dậy rồi hả?” Vệ Thế Quốc cười nhìn cô.

“Ừ.” Tô Tình gật gật đầu, nhìn em trai mình nói: “Anh rể em hiếm khi mới tới một lần, thế mà em lại để cho anh rể mình làm việc như vậy hả, sao không nhận lấy việc tự làm một mình đi?”

“Chị, đừng có bất công như vậy chứ, anh rể em lần đầu tới, chẳng lẽ chị không nên để cho anh rể em biểu hiện tốt một chút sao?” Tô Cảnh Quân nói.

“Đây chẳng phải là do em lười biếng hả.” Tô Tình hừ nói.

“Em không lười biếng, em làm đông cá, còn phải nhặt rau rửa rau, cũng không nhàn rỗi đâu.”Tô Cảnh Quân nhìn chị mình nói.

“Tình Tình, tới đây ăn táo đi.” Ông Tô ở trong phòng gọi.

“Chị, chị nhanh đi ăn táo đi kìa.” Tô Cảnh Quân lập tức nói.

Tô Tình nhìn Vệ Thế Quốc một cái, thấy anh có thể làm được, cũng chỉ cười rồi đi.

“Anh rể, anh thật là đỉnh!” Chị mình vừa đi, Tô Cảnh Quân liền giơ ngón cái lên với anh rể.

“Hả?” Vệ Thế Quốc không rõ lắm.

“Lần trước anh cả em về nói chị em thay đổi không nhỏ, em còn không quá tin!” Tô Cảnh Quân nói.

Chị của cậu vẫn là chị của cậu không sai, nhưng nói như thế nào nhỉ? Chính là cảm giác, mặc dù trước kia là chị của cậu, nhưng cũng lại giống như em gái của cậu vậy, cậu cũng đối xử với chị mình như với em gái.

Nhưng bây giờ, đây chính là chị của cậu đó, cảm giác chính là đã trưởng thành trong tức khắc, cũng không biết đó là loại cảm giác gì nữa?

“Sao chị em lại thay đổi nhiều như thế? Anh rể, anh dạy thế nào vậy?” Tô Cảnh Quân nói.

Cậu cảm thấy chị của cậu không thể nào tự mình thay đổi nhiều như vậy được, nhất định là do anh rể của cậu dạy chứ gì?

Vệ Thế Quốc buồn cười, nói: “Anh không dạy, vốn dĩ chị em rất tốt.”

Đây là lựa chọn để quên đi những chuyện không vui trước đây, hơn nữa anh cũng không nhớ rõ lắm những chuyện đó, anh chỉ nhớ sau khi vợ anh có con thì rất vui mừng, đối xử với anh cũng rất tốt, là người yêu duy nhất đời này của anh, cũng nhất định phải bảo vệ.

Không nói đến những chuyện này nữa, nhưng Tô Cảnh Quân lại cứ ríu ra ríu rít.

Chị của cậu vừa lập gia đình là đã trưởng thành như vậy, quá là thần kỳ!

Tô Tình ở bên ngoài ăn táo với cha cô và chị dâu, nói: “Táo này mua ở đâu thế? Lại to như vậy.”

“Vừa rồi đi ra ngoài với Thế Quốc, cũng chỉ là đi thử vận may một chút, không ngờ lại gặp được thật.” Ông Tô nói: “Thích sao? Thích thì ăn nhiều một chút vào, cha mua không ít đâu.”

“Dạ.” Tô Tình cười một tiếng, vừa ăn vừa xem giờ, nói: “Cũng đã giờ này rồi, sao anh cả và mẹ còn chưa về nhỉ?”

Mới vừa nói như vậy mà Tô Cảnh Văn đã về.

“Tình Tình, về rồi hả?” Tô Cảnh Văn cười nói.

“Anh cả.” Tô Tình cười gọi một tiếng.

“Thế Quốc đâu?” Tô Cảnh Văn thay giày, hỏi.

“Ở trong phòng bếp mổ cá với Cảnh Quân.” Tô Tình cười nói.

Tô Cảnh Văn gật đầu một cái rồi đi vào phòng bếp chào hỏi với em rể anh ấy.

Cả gia đình chỉ còn thiếu mỗi bà Tô, nhưng bà Tô cũng không thể nhanh như vậy được, bởi vì còn đang ở trong tiệm cơm Quốc Doanh .

Tiệm cơm Quốc Doanh nhà nước ở bên này khá xa, đi xe qua cũng phải mất một giờ đi đường.

Cho nên bình thường bà Tô ra ngoài vào buổi sáng, thẳng đến khi tối muộn bận xong mới về, buổi trưa cũng không về nhà, thường sẽ về nhà mẹ đẻ bên này, nghỉ một lát trong phòng cùng với bà nội của Tô Tình.

Người già buổi trưa mà không ngủ một giấc là cả người cứ như ở trên mây vậy.

Ở đó bếp trường đều được sắp xếp công việc, nhưng thường là bà Tô làm tám tiếng là được tan ca về nhà.

Nhưng hôm nay lại không giống vậy, mới năm rưỡi mà bà Tô đã tan ca trước giờ, hơn nữa còn gói một hộp thịt kho tàu lại.

Đây là đặc biệt do chính tay bà nấu, bên này nguyên liệu đầy đủ, mượn dùng một chút cũng là rất bình thường.

Những đầu bếp khác cũng sẽ làm như vậy, mọi người đều thông cảm cho nhau, cũng biết là hôm nay con gái và con rể của bà Tô về nhà mẹ, nên đều rất thông cảm, bởi vì ai thì cũng có lúc cần người khác tạo điều kiện cho mà.

Bà Tô mang theo thịt kho rồi về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận