Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 162. Con rể một nửa 1

Chương 162. Con rể một nửa 1

Tô Tình trước hết đưa Vệ Thế Quốc về phòng, nhìn bộ dáng ngu ngốc của anh thì cảm thấy buồn cười, nói: “Mẹ kêu anh ăn nhiều là anh ăn luôn à, ăn no rồi vẫn ăn, ăn rồi có dễ chịu không.”

“Đó là tấm lòng của mẹ.” Vệ Thế Quốc đàng hoàng nói.

Tô Tình cười, lúc này bên ngoài bà Tô đã gọi.

Tô Tình đi theo mẹ cô cầm thuốc tiêu thực cho anh uống, lúc này mới nói: “Anh nghỉ ngơi trước đi đã, ở chỗ chúng em chín giờ rưỡi phòng tắm mới đóng cửa, tám giờ hãy đi theo ba người bọn họ nhé, nhớ chà lưng cho cha đó.”

“Ừ.” Trong lòng Vệ Thế Quốc rất ấm áp.

Mặc dù cha vợ và mẹ vợ đều thấy hai đứa bé trong bụng vợ nên mới tiếp nhận anh nhưng anh vẫn rất thỏa mãn.

Trước khi anh tới, thật ra cũng đã làm công tác tư tưởng trước rồi, công tác tư tưởng đã chuẩn bị cho mọi tình huống.

Nhưng không ngờ cuối cùng cũng chẳng có chuyện gì.

Cha vợ đối xử với anh rất tốt, mặc dù mới đầu cha mẹ vợ không có bao nhiêu nhiệt tình, nhưng ăn một bữa cơm xong, cũng bảo anh ăn no căng.

Trong lòng anh tất nhiên vui vẻ.

Tô Tình để anh nghỉ ngơi một chút rồi đưa anh ra ngoài, cũng không thể để hai người tự ở với nhau không thôi.

Tô Tình lấy áo lông mình đã dệt xong ra cho cha mẹ cô.

“Cha, mẹ, đây là quà mừng năm mới con tặng cho hai người, áo lông do chính tay con dệt.” Tô Tình nói.

Cha Tô sững sờ nói: “Con biết dệt áo lông từ khi nào vậy?”

“Từ lâu rồi ạ.” Tô Tình nói: “Cha, cha vào trong nhà thử xem sao.”

“Không cần thử, vừa người.” Mẹ Tô còn có thể không biết hay sao, liếc mắt nhìn đã biết ngay có vừa người hay không rồi, không chỉ có áo lông của cha tụi nhỏ vừa người, của bà cũng vừa người giống như thế.

Hơn nữa hiển nhiên còn dụng tâm để dệt, có cả hoa văn nữa, kiểu cách nhìn đã thấy đẹp rồi.

Mặc dù mẹ Tô đón nhận sự thay đổi của con gái nhưng trong lòng vẫn là trăm mối cảm xúc lẫn lộn.

Cha Tô vẫn đi thử, sau đó mặc ra ngoài.

Rất đẹp, rất hợp.

“Chị, chị cũng giỏi quá đi à, bây giờ còn có gì chị không làm được không? Chẳng lẽ phụ nữ kết hôn làm mẹ rồi thì đều từ cái gì cũng không biết làm trở thành cái gì cũng biết không?” Tô Cảnh Quân rửa chén đũa xong đi ra, thần kỳ nói.

Tô Tình cười: “Em nói gì vậy, chẳng lẽ chị em còn có thể để con của mình đói bụng, mặc không đủ ấm à? Kết hôn rồi tất nhiên sẽ trưởng thành lên, với lại có nhiều chuyện chưa bao giờ làm cũng phải làm, không phải cần cả một quá trình hay sao, thích ứng là được rồi, cũng chẳng khó.”

“Thật không? Trước kia mẹ còn muốn dạy chị nấu cơm, nhưng chị suýt chút nữa đã đốt cả phòng bếp nhà ta rồi.” Tô Cảnh Quân đào nguồn cơn lên nói.

“Trước khác nay khác.” Tô Tình từ chối thừa nhận những chuyện này,

Lúc hơn tám giờ, ông Tô, Tô Cảnh Văn và Tô Cảnh Quân dẫn theo Vệ Thế Quốc cùng nhau đi tới phòng tắm.

Tất nhiên Vệ Thế Quốc phải biểu hiện tốt một chút, thành thành thật thật đấm lưng cho cha vợ của anh.

Ở trong phòng tắm còn gặp được người quen, cha Tô liền cười giới thiệu nói đây là con rể của mình.

Người quen đánh giá Vệ Thế Quốc một chút, sau đó gật đầu tỏ ý người con rể này không tệ, tương đối khá!

Tô Cảnh Văn và Tô Cảnh Quân cũng đang chà lưng cho nhau ở đó, thật sự cực kỳ thoải mái.

Tô Tình cũng muốn tắm cho thư giãn thoải mái, nhưng mà cô muốn gội đầu nữa, hỏi chị dâu cả của cô: “Chị dâu cả, chị tắm chưa?”

“Tắm trước đó rồi, chiều mai chúng ta đi tắm nhé? Chị muốn gội đầu nữa.” Đỗ Hương nói.

“Vâng, ngày mai cùng đi ạ.” Tô Tình gật đầu.

Đỗ Hương ngồi một lúc thì vào trong nhà dệt áo lông, để không gian lại cho mẹ chồng và em chồng.

“Mẹ, con bóc cam cho mẹ nhé?” Lúc này Tô Tình mới có thời gian ở chung đơn độc với mẹ cô, tự giác cúi mình xuống lấy lòng với mẹ mà nói.

Bà Tô liếc cô một cái, mặc dù cũng đã nhận người con rể Vệ Thế Quốc này rồi, nhưng vẫn phải tính toán một lần, nói: “Mẹ không nghe lầm chứ, còn biết mẹ là mẹ của con à?”

“Biết chứ ạ, sao con lại quên mẹ chính là mẹ ruột con được? Vậy không phải là đồ vong ân bội nghĩa hay sao.” Tô Tình vội vàng bóc một quả cam đưa qua, cười xòa nói.

“Con nhóc chết tiệt này, con thì có thể lắm đấy, nói lập gia đình là lập gia đình luôn, trong mắt con còn có cha mẹ con hay không? Lập gia đình là trò đùa đấy à! Có biết nam sợ đi vào ngõ cụt, nữ sợ lấy nhầm chồng hư hay không, ngay cả người lớn trong nhà cũng chưa từng gặp, chưa từng kiểm định qua, con đã dám gả rồi!” Bà Tô mắng.

Chuyện này bây giờ bà nhớ lại trong lòng vẫn rất tức giận.

Tô Tình bị mắng không ngóc đầu lên được, nói: “Con biết chuyện con làm thật sự sai vô cùng, mẹ bớt giận đi mà, mẹ đừng tự chọc bản thân mình tức giận nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận