Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 166. Con rể một nửa 5

Chương 166. Con rể một nửa 5

Ông Tô thấy anh đã chuẩn bị xong, mang theo bao thuốc lá với hai gói kẹo sữa, cùng với một túi bánh ngọt, đi tới nhà cha mẹ vợ.

Ông Tô và bà Tô cùng họ, bên cha mẹ vợ cũng mang họ Tô.

Nhà bà ngoại Tô là một sân độc lập, cậu cả Tô Hữu Quang và cậu ba Tô Hữu Vinh đều ở chung.

Bọn họ đều đã lên chức ông, dưới gối cháu trai cháu gái đều có cả, cho nên trong nhà bà ngoại Tô cực kỳ náo nhiệt.

Cậu cả Tô Hữu Quang và vợ Triệu Mỹ Lan sinh không nhiều, chỉ có hai đứa, một trai một gái.

Con mang chữ Thừa, tên là Tô Thừa Ân, con gái tên Tô Thừa Tuệ. Tô Thừa Tuệ đã gả ra ngoài từ lâu, chuyện này tạm gác lại không nói.

Nhưng hai vợ chồng Tô Thừa Ân và vợ anh ta lại cực kỳ giỏi giang, năm nay mới có hai mươi bảy tuổi mà một hơi sinh cả bốn đứa con trai cho nhà họ.

Đến đời chữ Văn, trực tiếp lấy tên cho bốn đứa con trai là đông nam tây bắc, Văn Đông, Văn Nam, Văn Tây, và Văn Bắc, lớn nhất là Văn Đông tám tuổi, nhỏ nhất là Văn Bắc năm nay mới ra đời, một tuổi.

Cậu ba và vợ là Chu Chiêu Đệ cũng rất có bản lĩnh, mặc dù trước mắt chỉ có một đứa chái trai và một cô cháu gái. Nhưng hai vợ chồng bọn họ cũng không thiếu con trai, bởi vì Chu Chiêu Đệ một hơi sinh năm anh con trai, dùng nhân nghĩa lễ trí tín để đặt tên.

Lớn nhất là Tô Thừa Nhân năm nay hai mươi hai, nhưng anh ta đã kết hôn từ sớm, không giống với Tô Cảnh Văn năm nay hai mươi ba mới kết hôn. Con của Tô Cảnh Văn và Đỗ Hương bây giờ vẫn còn ở trong bụng, nhưng Tô Thừa Nhân đã là cha của hai đứa nhỏ.

Anh hai Tô Thừa Nghĩa năm nay mười chín, còn chưa kết hôn.

Anh ba Tô Thừa Lễ, anh tư Tô Thừa Trí và anh năm Tô Thừa Tín, theo thứ tự là mười bảy tuổi, mười bốn tuổi và mười hai tuổi.

Đây chính là một dòng họ rất lớn đó, cũng là điển hình cho dương thịnh âm suy.

Thế hệ của Tô Tình cũng chỉ có hai đứa con gái, chị họ lớn của nhà cậu cả là Tô Thừa Tuệ và cô, còn lại tất cả đều là đàn ông.

Thế hệ tiếp theo trước mắt cũng có chút dương thịnh âm suy, như nhà cậu ba chỉ có một cô cháu gái bảo bối, nhà cậu cả còn chẳng có cháu gái nào, tất cả đều là thằng nhóc nghịch ngợm cả.

Ông Tô dẫn Vệ Thế Quốc tới, cậu cả Tô Hữu Quang không có ở nhà, ông ấy và con trai Tô Thừa Ân đều đi làm ở một nhà máy thịt, công việc của Tô Thừa Ân cũng là do năm xưa Tô Hữu Quang phí một khoản tiền mua lại của người ta.

Nhưng mợ cả Triệu Mỹ Lan có ở nhà, cả vợ của Tô Thừa Ân nữa, bọn nhỏ cũng đang chơi ở ngay cửa.

Cậu ba Tô Hữu Vinh thì lại có nhà, hôm nay là ngày nghỉ của ông ấy, trước thời gian đua xe đều bộn bề nhiều việc, một tháng cũng không cố định có ba bốn ngày ở nhà, nhưng mà tiền lương cực kỳ cao là thật.

Con trai trưởng Tô Thừa Nhân có công việc, đang đi làm ở bưu điện bên kia.

Con trai thứ Tô Thừa Nghĩa thì về quê, bị điều đi hơi xa, vốn không có ở trong tỉnh này, mà là ở tỉnh khác.

Đám nhỏ hơn vẫn còn đang đi học, nhưng mà bây giờ đều đang nghỉ, cả mợ ba Chu Chiêu Đệ cũng ở nhà nốt.

Cho nên lần này ông Tô dẫn Vệ Thế Quốc tới, tất nhiên là gặp mặt người trong đại gia đình này.

Bà cụ Tô thấy con rể tới cửa, rất vui sướng nói: “A Đức, con tới rồi, hôm nay không cần đi làm à?”

Ông Tô tên là Tô Hoài Đức.

Ông Tô cười nói: “Con xin nghỉ một buổi sáng ạ. Mẹ, đây là chồng của Tình Tình, cháu rể ngoại của bà tới dập đầu chúc Tết bà đây ạ. Thế Quốc, dập đầu với bà ngoại đi con.”

Hai người Triệu Mỹ Lan và Chu Chiêu Đệ đều nhìn về phía Vệ Thế Quốc.

“Cháu chào bà ạ!” Vệ Thế Quốc thành thành thật thật dập đầu với bà cụ Tô.

Ở bên này lần đầu gặp mặt người lớn đều phải làm lễ như thế.

Bà cụ Tô cũng đã sớm nghe nói cháu ngoại gái dẫn cháu rể ở nông thôn về ăn Tết từ con gái, hôm qua qua bên này ngủ trở nói lúc về thì thấy người, chỉ là không biết trông tròn méo ra sao thôi.

Bà cụ Tô cũng có chút lo lắng, rất sợ cháu ngoại gái xúc động nhất thời bị người ta lừa.

Đại khái là trong lòng đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, cho nên bây giờ bà cụ Tô nhìn thấy dáng vẻ Vệ Thế Quốc cao to đẹp trai thì rất vui vẻ, đỡ anh đứng dậy rồi cười nói: “Tốt quá, đứng lên, đứng lên.”

Lúc này Vệ Thế Quốc mới cười đứng lên.

Ông Tô lại giới thiệu hai mợ: “Đây là mợ lớn của con, đây là mợ ba của con.”

Vệ Thế Quốc chào hai người.

“Được quá.” Triệu Mỹ Lan và Chu Chiêu Đệ cũng cười gật đầu.

Vệ Thế Quốc nhận mặt hết những người khác ở nhà một lần, lúc này mới đưa một bao lì xì lên cho bà cụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận