Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 183. Nhà họ Bùi gà bay chó sủa 6

Chương 183. Nhà họ Bùi gà bay chó sủa 6

Đỗ Hương cười: “Sao có thể.”

“Chuyện này không nói chắc được, cứ chuẩn bị trước, nếu có cơ hội cũng sẽ không bỏ lỡ.” Tô Tình nói.

Đỗ Hương gật đầu, chị ấy cũng đã mấy năm không dám nghĩ đến chuyện thi đại học.

Tô Tình cũng không nói quá nhiều, hôm nay đã là mùng một năm 76, sang năm mới khôi phục thi đại học, chờ cuối năm nay cô về ăn Tết, đến lúc đó lại tiết lộ với anh cả và em tư cũng mình cũng không muộn.

“Tình Tình, áo lông em tặng cha mẹ đan như nào, em dạy chị đi?” Đỗ Hương nói.

“Được.” Tô Tình gật đầu, cầm lấy làm cho cô xem, làm xong lại tháo ra để chị dâu tự làm.

Ngộ tính của Đỗ Hương cũng không quá cao, nhưng thắng ở kiên nhẫn, sau vài lần liền biết, rất vui.

Vẫn luôn ở nhà đợi cũng nhàm chán, cho nên đến 10 giờ hai người chị dâu em chồng ra ngoài đi dạo một chút.

Nhưng vừa ra khỏi cửa đã nghe thấy bác gái Triệu ở bên kia nói chuyện với một đám bác gái, thím Hứa đương nhiên cũng không muốn bỏ lỡ, vừa đút cháu trai ăn cơm vừa nghe tám chuyện.

“Là Tình Tình và vợ Cảnh Văn à, hai đứa muốn đi đâu đây?” Thím Hứa đút cơm cho cháu nội, vừa ngẩng đầu liền thấy chị dâu em chồng hai người, lập tức nói.

Tô Tình suýt chút nữa bi ghê tởm.

Bởi vì thím Hứa nhai cơm trong miệng rồi nhè ra đút cho cháu nội.

Đỗ Hương cũng chịu không nổi cái này, hai người liếc nhau đều cực kỳ ghét bỏ.

“Ai nha, Tình Tình mau tới đây, bác gái nói cho cháu chuyện náo nhiệt nhà họ Bùi bên kia, ai nha thật đúng là sướng chết bác!” Bác gái Triệu nhìn thấy Tô Tình, lập tức giống như được tiêm máu gà.

“Chuyện nhà họ Bùi bên kia cháu không có hứng thú.” Tô Tình xua tay.

Cô và Trần Tuyết cũng chưa nói chuyện mấy, còn không tính là quen biết, nhiều nhất chính là người xa lạ quen thuộc, cho nên Tô Tình thật sự không có quá nhiều hứng thú với chuyện cô ta gặp phải.

Hơn nữa Tô Tình cũng không cần nghe, trong lòng cũng hiểu rõ, chỗ hang hổ ổ sói như nhà họ Bùi làm gì dễ vào như vậy? Cả nhà đều là mắt cao hơn đầu, đặc biệt là bà Bùi, hận không thể để Bùi Tử Du ở bên một con phượng hoàng mới tốt, cảm thấy người phụ nữ trên đời này đều không xứng với con trai mình, thật sự có vậy cũng là cực kỳ miễn cưỡng.

Trần Tuyết là một cô gái ở nông thôn muốn vào cửa, nhảy qua chậu than là nhẹ.

Nhưng mà đây mới là bắt đầu mà thôi, sau này còn có bàn chông chờ Trần Tuyết đấy.

Thật ra Tô Tình còn có chút đồng tình với Trần Tuyết, nhưng đây là chuyện của người ta, nếu tới xin cô giúp đỡ có lẽ cô sẽ lắm miệng, nhưng người ta có lẽ đã bị dăm ba câu của Bùi Tử Du làm cảm động mà càng cản càng hăng, tín nhiệm kiên định.

“Sao có thể không có hứng thú? Cháu mau đến nghe bác nói, thật sự là quá náo nhiệt, mấy năm qua cũng chưa từng thấy chuyện náo nhiệt như vậy!” Bác gái Triệu hưng phấn không chịu được.

Sau đó không đợi Tô Tình bỏ chạy lấy người đã kể lại chuyện tốt qua và sáng nay sinh động như thật.

Nói đến hăng say, cuối cùng còn có chút chưa đã thèm, nói: “Bác nghĩ chuyện này sẽ không kết thúc nhanh như vậy đâu, đằng sau nhất định còn có rất nhiều chuyện, chờ bác hỏi thăm được, lại qua nói cho cháu nghe!”

Tô Tình giật giật khóe miệng, nói: “Bác Triệu, thôi bỏ đi, đây là chuyện của người ta, bác hỏi thăm nhiều như vậy làm gì, cũng không cần phải nói cho cháu nghe, cháu và Bùi Tử Du đều đã là chuyện quá khứ, cháu cũng không muốn quan tâm, bây giờ tình cảm của cháu và Thế Quốc rất tốt, trong bụng cháu còn có con của bọn cháu, nhà họ Bùi yêu hận ra sao đều không có quan hệ gì với cháu.”

“Không có quan hệ gì với cháu, nhưng nhìn tên nhóc nhà họ Bùi kia không chọn cháu, ngược lại chọn một cô gái ở nông thôn, bây giờ khiến nhà họ Bùi Tết nhất cũng không yên ổn, trong lòng cháu không vui vẻ sao?” Bác gái Triệu cười nói.

“Cháu không có cảm giác gì.” Tô Tình bình đạm nói.

Nói xong, Tô Tình không có phản ứng, cùng chị dâu đi dạo phố.

Bác gái Triệu kỳ quái nói: “Đứa bé nhà họ Tô này, sao tôi thấy so với trước kia cứ giống hai người vậy?”

“Không phải sao, trước kia nếu nghe thấy loại chuyện này còn kích động hơn chúng ta.” Thím Hứa nhổ ra đút cho cháu nội, nói.

Một bác gái cười ha hả nói: “Đó là bởi vì Tình Tình đã hoàn toàn buông xuống, hơn nữa bây giờ cũng đã gả chồng, còn mang thai, đương nhiên sẽ không nghĩ đến chuyện trước kia nữa.”

“Nhưng mà cô gái ở nông thôn kia cũng thật là quá đáng thương, Tết nhất đã nháo thành như vậy, mùng một đầu năm đã bị đánh, đây là muốn xui xẻo tròn một năm à!” Một bác gái khác nói.

“Trách được ai? Còn không phải do bản thân đê tiện, muốn có mặt mũi, sau này lại chạy lấy người!”

“Cũng không thể nói như vậy, bọn họ cũng đã kết hôn ở nông thôn, làm sao chạy lấy người được? Chẳng lẽ muốn ly hôn sao? Cho dù sống không tốt cũng phải cắn môi cố nhịn cho qua chứ!”

“……”

Đề tài lại chuyển dời đến bên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận