Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 190. Kính trọng và vinh quang 6

Chương 190. Kính trọng và vinh quang 6

Tô Tình bị mấy lời hoa mỹ tâng bốc của anh làm cho sung sướng, sau đó hừ hừ nói: “Em nghe nói làm tài xế dễ vì tịch mịch mà ở ngoài làm bậy, em cho anh một liều thuốc dự phòng trước, trong mắt em không dung được một hạt cát, một lần quá giới hạn cả đời không cần, sau này nếu anh dám ở ngoài làm bừa, bọn trẻ một đứa anh cũng không có, em sẽ trực tiếp mang về nhà họ Tô sửa họ, dù sao nhà mẹ đẻ em cũng tuyệt đối không ghét bỏ mấy mẹ con bọn em, em dựa vào bản thân cũng có thể nuôi sống bọn trẻ."

“Anh như vậy, ai bên ngoài có thể nhìn trúng, cũng chỉ có em nhìn tới.” Vệ Thế Quốc quay một bên mặt nói.

Tô Tình không nhịn được mà cười ra, thấy anh nhìn qua lại xụ mặt, nói: “Anh đừng nói sang chuyện khác, em nói anh phải nhớ kỹ, nếu không xem em thu thập anh thế nào!”

“Được, nếu anh không nghe lời, em thu thập anh, cứ việc thu thập.” Vệ Thế Quốc nhìn vợ mình nói.

Đối với ánh mắt cười như không cười của anh, Tô Tình không biết vì sao lại có thể nhìn ra hương vị sắc tình, lườm anh một cái nói: “Sắp xong chưa, em đói bụng.”

“Nhanh thôi, nốt cái này là được.” Vệ Thế Quốc lúc này không trả lời qua loa nữa.

Tô Tình liền về phòng chờ ăn, không lâu sau Vệ Thế Quốc liền bưng mì trứng lên, cùng bà Đường ăn xong cơm chiều.

Lúc này trời cũng đã đen, ăn cơm chiều xong không lâu liền bắt đầu tối.

Vệ Thế Quốc còn ra cửa tìm thầy anh lải nhải, lúc này mới trở về.

Tô Tình chờ anh trở lại mới nằm xuống, muốn cáo trạng chuyện Vệ Thanh Lan với anh.

Vệ Thế Quốc đã rất lâu không chạm vào vợ mình tức phụ, lúc này ở trong nhà mình, vậy không phải nên động chạm một chút sao?

Tô Tình bị anh ôm ấp hôn hít sờ mó, đã bị anh làm cho có hứng, cũng có chút muốn, nhưng vẫn hơi lo lắng: “Anh cẩn thận một chút.”

Vệ Thế Quốc tất nhiên sẽ cẩn thận, Tô Tình thoải mái một trận, sau khi anh thu dọn xong liền thoải mái ngủ ngon, ngay cả muốn nói chuyện Vệ Thanh Lan cũng quên mất.

Nhưng sáng sớm hôm sau, Tô Tình liền tố cáo chuyện đêm qua định nói.

Hai vợ chồng đều dậy muộn, bên ngoài tất nhiên là bà Đường làm cơm sáng, Tô Tình liền nói việc này.

Sắc mặt Vệ Thế Quốc tất nhiên không được tốt.

“Lúc trước em nói anh còn cảm thấy em nghĩ nhiều, anh nhìn xem đây là nghĩ nhiều sao? Dù sao em cũng không thích đứa em gái này của anh.” Tô Tình hừ lạnh.

Trong lòng Vệ Thế Quốc cũng hiểu rõ, ngược lại nói: “Mặc kệ nó, hôm nay anh qua nói một tiếng với chị cả?”

“Anh mang bánh hạch đào qua cho Gia Đống, Gia Lương và Tiểu Gia Bảo ăn, em thấy bọn nó rất thích.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc cười nói: “Làm gì có đứa trẻ nào không thích ăn cái này, em không lưu trữ đồ ăn vặt cho mình sao?”

“Không cần, mẹ mua cho em tận năm túi, anh mang một túi qua đi.” Tô Tình nói.

Nếu không sao có thể nói mẹ cô là miệng dao găm tâm đậu hũ, trong bao hôm qua cho cô mang về có bao nhiêu thứ tốt?

Năm túi bánh hạch đào và kẹo sữa, bốn túi sữa bột, ba túi đường đỏ đều là nửa cân, còn có bánh quy cũng là một cân, sữa mạch nha cũng có ba bình, thấy cô thích ăn những quả khô, hạt dưa hạt thông đó, cũng cho cô mang theo một túi lớn, còn lại chính là một ít kẹo thập cẩm.

Một bao kia hầu như đều là đồ ăn cho cô, lo lắng cô ở nông thôn không tốt, mệt thân, nói cô không cần tiết kiệm, chút tiền ấy trong nhà vẫn có.

Tô Tình đưa một túi bánh hạch đào, kẹo sữa và bánh quy cho bà Đường để trong phòng dự trữ ăn, tối hôm qua cũng cầm một ít qua cho thầy Cung, còn lại đều giữ lấy.

Nếu là Vệ Thanh Lan thì tốt rồi, Tô Tình mang nhiều đồ về như vậy, dù sao cũng không thể quên cháu trai bên kia, chị dâu cả Vệ Thanh Mai có, cô ta cũng phải có.

Nhưng người này còn có thể chọn mùng hai đầu năm về nhà mẹ đẻ cướp đoạt đồ vật, không cần hỏi cô, hỏi cô chỉ có thể nhận hai cái tát, còn muốn đồ vật?

Cho một túi bánh hạch đào, lại thêm nửa cân bánh quy, những thứ này trẻ nhỏ đều rất thích, nhưng mà Tô Tình lại không quá thích ăn, cô lại tương đối thích ăn mấy loại quả hạch, hạt dưa hạt thông.

Mang theo một túi bánh hạch đào và nửa cân bánh quy, Vệ Thế Quốc tới nhà chị cả.

Vừa vặn Vệ Thanh Mai ở nhà đánh con, đánh Trần Gia Đống, tên nhóc này mùa đông dám đi bắt nạt đứa bé nhà khác, ấn đứa bé nhà người ta trên nền tuyết mà đánh.

Lúc Vệ Thế Quốc tới đây Trần Gia Đống đang khóc oa oa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận