Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 194. Chuyện đào hoa trong thôn 2

Chương 194. Chuyện đào hoa trong thôn 2

Cô háo sắc như vậy sao, mỗi ngày đều muốn? Còn không phải là do bị hành động nhu tình này của anh làm cảm động, lúc này mới có chút không muốn xa rời mà sờ eo anh.

Cô thích đem tay với vào trong quần áo anh chiếm tiện nghi, bởi vì đặc biệt có cảm giác an toàn, xúc cảm cũng cực tốt, sờ rất trấn an cảm xúc của cô.

Lại không nghĩ tới anh vậy mà cho rằng cô muốn!

Tô Tình cho dù háo sắc cũng sẽ không không màng mình bây giờ đang có thai, cho nên trong mắt anh, cô là hình tượng gì?

Thẹn quá thành giận mà nhéo anh một cái.

“Ngoan, chờ sinh con xong lại cho em.” Vệ Thế Quốc thấy cô dục cầu bất mãn tức giận, liền hôn mặt cô tiếp tục dỗ dành.

Tô Tình:…… Tự hủy đi, tôi mệt mỏi rồi.

Vệ Thế Quốc nói sang chuyện khác: “Vợ à, em nói xem con chúng ta tên gì thì hay?”

Lực chú ý của Tô Tình đã bị dời đi, hỏi: “Anh muốn đặt tên là gì?”

Vệ Thế Quốc suy nghĩ một lát rồi nói: “Con trai tên Vệ Dương, con gái tên Vệ Nguyệt?”

Trong lòng Tô Tình nói một tiếng quả nhiên, anh trai Tiểu Vệ tên Vệ Dương, em gái Tiểu Vệ tên Vệ Nguyệt.

“Được.” Tô Tình không ý kiến, tên đã được chú định không thể vi phạm, đây là cảm giác vận mệnh của cô, cho nên dùng tên này khá tốt.

Vệ Thế Quốc rất vui, ôm vợ mình nói: “Vợ à, cảm ơn em.”

“Cảm ơn cái gì?” Tô Tình đầu tiên chưa kịp phản ứng, nhưng nói xong lại biết, buồn cười: “Anh nên ơn em, vậy anh tính toán cảm ơn như thế nào?”

Tô Tình có chút ngứa tay, liền sờ cằm anh, cằm của người đàn ông làm việc quanh năm đều cực kỳ rắn chắc, cũng đặc biệt nam tính, cô rất thích sờ cái này.

Vệ Thế Quốc lại cảm thấy vợ mình mời gọi, có chút bất đắc dĩ, dỗ dành: “Vợ à, mấy ngày nữa lại cho em, đi ngủ sớm một chút đi.” Anh lại gần hôn hôn trấn an.

Tô Tình cứng người, sau đó yên lặng xoay người sang chỗ khác, cô quyết định đêm nay không phản ứng lại người đàn ông này, trong óc không biết suy nghĩ cái gì!

Rõ ràng không muốn, anh lại cho rằng cô muốn anh lấy thân báo đáp.

Vệ Thế Quốc cảm thấy vợ mình không vui, đương nhiên không thể không để ý tới, liền ôm cô từ sau lưng.

Lúc Tô Tình ngủ mặc ít, chỉ một bộ mỏng thôi, anh cũng vậy, cho nên Tô Tình cũng có thể cảm nhận rõ ràng nơi nhiệt tình không thể miêu tả kia của anh.

Trong lòng liền hừ hừ, cái đồ đầu gỗ nhà anh, rõ ràng chính mình muốn lại cố tình nói là em muốn.

Nhưng mà cũng có chút cảm động chính là, anh muốn nhưng lại không dám chạm vào cô, đều là cố kỵ thân thể cô.

Tâm trạng không tồi, Tô Tình rất nhanh đã ngáp một cái, sau đó ngủ rồi.

Còn mơ một giấc mộng, trong mộng hai đứa bé đều được sinh ra, đều ngoan ngoãn không chịu được, khiến cô vui mừng không thôi, hôn đứa này lại hôn đứa kia, vội chết đi được.

Ngày hôm sau chính là Tết Nguyên Tiêu.

Tô Tình cũng không ngủ lười, tối hôm qua ngủ quá sớm, 9 giờ đã đi vào giấc ngủ, sao có thể ngủ trên giường lâu như vậy?

Sau khi ăn một một bát cơm sáng với sủi cảo, Tô Tình liền đọc sách trên giường đất, bên ngoài quá lạnh, cô không muốn đi ra cửa.

Nhưng Vương Mạt Lị lại đến đây.

“Ăn sủi cảo không?” Tô Tình cười hỏi.

“Ăn rồi.” Vương Mạt Lị cười, lại nói: “Sao cô còn ở nhà, bây giờ bên ngoài náo nhiệt lắm!”

“Náo nhiệt gì?” Tô Tình buồn bực.

“Đánh nhau rồi!” Vương Mạt Lị thấy cô còn chưa biết, lập tức nói.

Tô Tình không khỏi nói: “Vậy cô có thể trốn xa một chút đừng xem náo nhiệt, hiện tại còn có mang đấy.”

“Tôi không thấy hiện trường, chỉ nghe nói, bây giờ trong thôn đều đang nói, náo nhiệt đã hết!” Vương Mạt Lị cười nói.

Tô Tình cũng hỏi là chuyện như thế nào.

“Con dâu nhà họ Đinh bị Vương San Hô đẩy làm sinh non, khóc lóc nỉ non muốn Vương San Hô đền con!” Vương Mạt Lị nói.

Tô Tình nói: “Đang êm đẹp, Vương San Hô đẩy người ta làm gì?”

“Tôi nghe nói bọn họ tụ tập nói bát quái, không biết ai nói, liền nói đến chuyện viết văn kiếm tiền nhuận bút, Vương San Hô kia tôi đoán liền biết nhất định là khoe chuyện thanh niên trí thức họ Tôn viết bài gửi tới nhà xuất bản, nhưng mà cô cũng đã nhận được mười đồng tiền nhuận bút, được chọn hai bài, nhưng thanh niên trí thức họ Tôn một bài cũng chưa được chọn, nhất định là không được coi trọng, cô ta lại còn thích khoe ra, còn chưa có thành tựu đã ra bên ngoài nói, không phải rất mất mặt sao? Con dâu nhà họ Đinh kia miệng rộng liền lấy việc này chê cười Vương San Hô.” Vương Mạt Lị nói.

Trong thôn ai mà không biết Vương San Hô bênh vực thanh niên trí thức họ Tôn đến mức nào?

Sao có thể để vợ đinh lan truyền tin tức chê cười thanh danh của thanh niên tri thức học Tôn chỉ là một cái giày rách? Cho nên thừa dịp con dâu nhà họ Đinh không chú ý, hung hăng đẩy một cái, đứa bé kia liền mất rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận