Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 198. Chuyện đào hoa trong thôn 6

Chương 198. Chuyện đào hoa trong thôn 6

Đến bên chỗ Tô Tình phun nước miếng mắng một trận, Tô Tình nghe được cũng thấy thú vị, đúng là không có kỳ lạ nhất chỉ có kỳ lạ hơn.

“Có nhiều người hỗ trợ như vậy, nhà này rất nhanh là có thể xây xong, nhịn một chút là có thể dọn ra ngoài.” Tô Tình an ủi.

Vương Mạt Lị gật đầu: “Thật sự là hận không thể nhanh chóng dọn ra, một khắc cũng không muốn nhìn sắc mặt mấy người đó!”

Gần đâu chuyện nào nhiệt trong thôn ngoại trừ Thẩm Tòng Quân xây nhà ngói, còn có một chuyện khác, là chuyện ầm ĩ ngày hôm qua.

Anh cả Chung muốn ly hôn với vợ.

Là chị gái vừa đến hỏi Tô Tình muốn làm một ít đậu hũ ăn không nói ra việc này.

Trong lòng Tô Tình thầm nói trong thôn đúng là miếu nhỏ gió lớn, drama một cái nối tiếp một cái.

Tháng giêng Tết Nguyên Tiêu vừa nháo ra chuyện Vương San Hô đẩy con dâu nhà họ Đinh, lúc này mới qua bao lâu lại có người nháo ly hôn?

Thời buổi này, đừng nói ở nông thôn, dù ở trong thành phố cũng là chuyện cực kỳ mất mặt, không phải chuyện tầm thường như sau này.

Cho nên Tô Tình không giấu được kinh ngạc: “Không phải con cũng đã có vài đứa sao, còn ly hôn cái gì?”

“Anh cả Chung nói trước kia là bị ép duyên, bây giờ không muốn ở cùng vợ nữa, cho nên muốn ly hôn!” Vợ Cương Tử nói.

“Điên rồi à? Nếu là như vậy sao trước kia không nói? Bây giờ con cũng đã lớn như vậy còn đòi ly hôn?” Tô Tình nói.

“Còn hông phải sao, anh cả Chung bây giờ làm loạn uống thuốc trừ sâu muốn tự tử đấy, thật là đáng thương.” Vợ Cương Tử nói.

Tuy rằng anh cả Chung cũng không phải loại tốt lành gì, nhưng người phụ nữ mà, đều tương đối đồng tình với kẻ yếu, bây giờ con cái trong nhà cũng đã mấy đứa, chồng mình lại muốn ly hôn, đặt trên người người phụ nữ nào cũng là chuyện không thể tiếp thu được.

Tô Tình nhíu mày: “Có phải có người ở bên ngoài hay không ?” Cô không quen biết anh cả Chung, không có giao tình gì, nhưng trước mắt đang êm đẹp lại nói muốn ly hôn, việc này ai mà không biết có ẩn tình?

Vợ Cương Tử nhỏ giọng nói: “Chị nói với em, em đừng nói ra ngoài.”

“Em có thể nói cho ai nghe.” Tô Tình buồn cười.

Vợ Cương Tử cười, sau đó thấp giọng nói: “Chị nghe nói anh cả Chung có dan díu với quả phụ Khương.”

Tô Tình kinh ngạc: “Trước đó không phải nói là không có sao, là con dâu nhà họ Đinh mồm miệng bậy bạ khi dễ quả phụ người ta không phải sao?”

“Khi đó có lẽ không có, nhưng bây giờ đã có chứng thực, có người nhìn thấy anh cả Chung nửa đêm trèo tường vào phòng quả phụ Khương, đến khi trời sáng mới trở về.” Vợ Cương Tử nói.

Tô Tình: “……” Chuyện trong thôn cũng thật loạn.

“Nhất định là bị quả phụ kia mê hoặc, cho nên mới muốn ly hôn đi theo cô ta.” Vợ Cương Tử bĩu môi nói.

Tô Tình liền nói: “Không sợ phạm tội lưu manh sao?”

“Nếu làm lớn ra nhất định sợ, nhưng đây không phải không làm lớn chuyện sao? Ai trong thôn mà không hiểu chuyện phương diện này, chỉ cần không làm lớn ra, ai quản nhiều như vậy, cũng không phải mấy năm trước.” Vợ Cương Tử nói.

Tô Tình gật đầu, đúng vậy, năm nay đã là năm 76, từ đồ vật Vệ Thế Quốc mang về có thể nhìn ra một ít manh mối, vài ngày trước đó ra ngoài mang đồ về quả thật dư thừa.

Nếu không phải bởi vì đồ vật không được quá nhiều như bên ngoài, như anh nói, thật sự không cần nhà mẹ đẻ đưa đồ tới, một mình anh cũng có thể chiếu cố thỏa đáng cô và con.

“Vậy chuyện này giải quyết như nào, bên nhà mẹ đẻ không ai tới gây phiền toái sao?” Tô Tình hỏi.

“Nhà mẹ đẻ anh cả Chung cũng không có năng lực gì, chỉ có hai người anh, nhưng mà đều không chịu nổi một quyền của anh cả Chung, có thể làm cái gì?” Vợ Cương Tử nói.

Trong lòng Tô Tình nói người phụ nữ thời buổi này thật sự quá đáng thương, anh cả Chung dù có cái gì không như ý, nhưng cũng nên tuân thủ bổn phận chứ.

Nhưng mà người đàn ông của mình nói ly hôn liền phải ly hôn, vậy cô ta phải làm sao bây giờ?

Còn chưa đến hai ngày, liền truyền ra tin anh cả Chung uống thuốc trừ sâu.

Nhưng mà chỉ là một bình thuốc, đã tráng qua rất nhiều lần, tuy nhiên chất lượng thuốc trừ sâu thời đại này thật sự rất tốt, vẫn khiến người uống đến sùi bọt mép, rót không ít chè đậu xanh mới cứu được về.

Nhưng anh cả Chung vẫn cực kỳ kiên quyết muốn ly hôn, chỉ là ly hôn không phải muốn đuổi người về mà muốn chị ta tiếp tục ở lại nhà họ Chung, để có thể tiếp tục chăm sóc mấy đứa con.

Còn anh cả Chung trực tiếp kéo quả phụ Khương đi đăng ký kết hôn, sau đó vào ở trong nhà quả phụ Khương.

Chuyện này xử lý rất nhanh chóng, rất có ý tứ dao sắc chặt đay rối.

Bà Đường nghe mấy bà lão trong thôn nói, đều thổn thức.

“Đã nói quả phụ Khương kia không phải thứ tốt lành gì, quả nhiên không sai?”

“Một gia đình đang êm đẹp đã bị chia rẽ.”

“Thằng cả nhà họ Chung đúng là điên rồi, để lại mấy đứa con không nuôi đi theo quả phụ Khương, sau này cũng đừng mong mấy đứa con kia có thể dưỡng già cho hắn!”

“Tôi thấy đúng là điên rồi, nếu không sao có thể làm ra việc này? Cũng là cha mẹ hắn chết sớm, nếu không có thể tức đến sống lại đánh chết hắn!”

Những lời này lưu truyền trong nhóm các bà lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận