Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 200. Miếu nhỏ gió lớn, hồ cạn rùa nhiều 1

Chương 200. Miếu nhỏ gió lớn, hồ cạn rùa nhiều 1

Vội vàng đi sớm về muộn, cuối cùng cũng coi như xây xong nhà trước vụ gieo trồng mùa xuân.

Thẩm Tòng Quân và Vương Mạt Lị đương nhiên muốn mời khách.

Nhưng mà Tô Tình không qua, Vệ Thế Quốc qua là được rồi, đều hiểu rõ nhau, một người qua là được, thêm một người lại phải thêm một phần ăn, coi như tiết kiệm cho Vương Mạt Lị một chút.

Không chỉ có cô, vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán cũng không đi, chỉ để người đàn ông nhà mình đi ăn tiệc.

Nhưng Vương Mạt Lị đã để riêng phần ăn, còn tặng một chén thịt qua cho Tô Tình.

Tô Tình có chút cự tuyệt, cô biết đây là đồ ăn gì, nhất định là đồ mọi người ăn còn thừa.

Vệ Thế Quốc quay về nói Thẩm Tòng Quân lần này vung tay lớn, lấy không ít thịt về ăn, khó có được đồ ngon, mọi người đều ăn vui vẻ.

Cho nên hẳn sẽ dư lại một chút? Nhưng Tô Tình không muốn ăn đồ người khác ăn thừa lại, nói cô ra vẻ cũng được, kiêu kỳ cũng được, cô thật sự không muốn ăn, cho nên một chén đồ ăn này cô cũng không biết nên nhận hay không mới tốt.

“Tôi còn có thể không biết tính xấu của cô sao? Đồ ăn để lại cho cô và mấy người vợ Cương Tử đều để riêng từ trước, không phải đồ ăn thừa.” Vương Mạt Lị cười mắng.

Tô Tình lúc này mới cười nói: “Cô nói bậy gì đấy, tôi cũng không ghét bỏ.”

“Vậy để tôi quay về bưng một chén đồ thừa đến cho cô.” Vương Mạt Lị liền nói.

“Đều đã bưng đến rồi, sao còn phải đi thêm một chuyến.” Tô Tình cười tiếp nhận, đi vào đổ vào chén nhà mình rồi rửa sạch chén mới đem trả cho cô ấy.

“Không cần rửa, tôi về rửa là được, trong nhà còn không ít cô đừng để bẩn tay.” Vương Mạt Lị nói.

Tô Tình cũng không nói gì, chỉ cười nói: “Cô đi đưa cho mấy người vợ Cương Tử trước đi, mai tôi qua nhà cô, tôi còn chưa đi xem nhà mới rộng rãi thoáng mát của cô đâu.”

“Được.” Vương Mạt Lị cười gật đầu.

Tô Tình vốn muốn qua tìm Vương Mạt Lị, lúc trước ở cùng cả nhà họ Thẩm bên kia, cô hầu như chưa từng qua, có qua cũng gọi Vương Mạt Lỵ ở cửa sau đó vào nhà vợ Cương Tử hoặc nhà mẹ Hắc Thán ngồi.

Bây giờ cô ấy và Thẩm Tòng Quân đã dọn ra ở riêng, Tô Tình tất nhiên sẵn sàng qua nhà nói chuyện.

Nhưng mà sáng sớm hôm sau khi ăn sáng, liền nghe Vệ Thế Quốc nói, tối hôm qua mẹ Hắc Thán sinh rồi.

Sinh một đứa con gái.

“Tối hôm qua đã sinh rồi?” Tô Tình kinh ngạc nói, cũng không thấy có động tĩnh gì cho nên cô cũng không biết.

“Phải, sáng nay Thiết Tử nói.” Vệ Thế Quốc gật đầu.

Tô Tình đương nhiên muốn tới xem, ăn xong cơm sáng là đi rồi.

Cũng không cần mang theo thứ gì, cô đưa cho mẹ Hắc Thán nửa cân đường đỏ để dùng, vậy là đủ rồi.

Thể chất của mẹ Hắc Thán rất tốt, tối hôm qua vừa sinh xong hôm nay đã ôm con gái cho bú rồi, vừa mới ngủ.

Vợ Cương Tử còn ở bên ngoài giúp rửa dọn.

Tô Tình thấp giọng nói chuyện với cô, kinh ngạc cảm thán: “Tối hôm qua sinh lúc mấy giờ? Em còn chưa biết, cũng quá nhanh.”

“Khoảng 11 bắt đầu có dấu hiệu.” Vợ Cương cười nói, cô và mẹ Hắc Thán là chị em dâu, cha mẹ chồng cũng sẽ không tới giúp, nhưng quan hệ của bọn họ tốt, tới giúp nhau.

Ngày hôm qua vừa có dấu hiệu, Vương Thiết đã tìm cô tới hỗ trợ.

“Thím tư Vương đỡ đẻ?” Tô Tình hỏi.

“Phải.” Vợ Cương Tử gật đầu: “Nếu không sao mà tự xử lý được, khoảng hai giờ là sinh rồi!”

Tô Tình kinh ngạc cảm thán, bởi vì cảm thấy thật sự quá thần kỳ, hôm qua mới nói đùa với mẹ Hắc Thán, ngủ một giấc xong đã sinh xong rồi.

Sinh con là chuyện có bao nhiêu khó khăn, sao lại cảm thấy dễ dàng như vậy chứ!

“Em đừng sợ, chỉ cần đi lại nhiều, đến lúc đó khi sinh cũng sẽ dễ dàng.” Vợ Cương Tử an ủi.

Tô Tình gật đầu, biết tình huống của mẹ Hắc Thán bên này rất tốt, liền qua chỗ Vương Mạt Lị trước.

Tô Tình liền nói đến chuyện mẹ Hắc Thán sinh con, Vương Mạt Lị gật đầu nói: “Tôi biết, sáng sớm nay mẹ mang trứng gà qua cho tôi có nói.”

Tô Tình hâm mộ: “Sinh thật nhanh, tôi vừa ngủ một giấc đã sinh xong rồi.”

Vương Mạt Lị cười nói: “Phụ nữ nông thôn chúng tôi sinh con đều như vậy, tôi nghe nói người thành phố các cô sinh con đều phải đến bệnh viện sinh sao?”

“Cũng không phải, nhưng có điều kiện đều sẽ tới bệnh viện sinh.” Tô Tình nói.

“Sao phải tốn tiền như thế, sinh con mà thôi, cũng không phải chuyện nghiêm trọng gì.” Vương Mạt Lị không thèm để ý.

Tô Tình tức giận nói: “Không biết còn tưởng cô sinh con rồi cơ, chưa từng sinh còn dám mạnh miệng như vậy.”

Vương Mạt Lị nói: “Tôi chưa từng sinh con, nhưng cũng đã thấy mấy chị dâu sinh, hơn nữa mẹ tôi còn là người biết đỡ đẻ, tôi không có gì không yên tâm.”

Tô Tình cũng gật đầu: “Cũng phải.”

“Cô cứ yên tâm, có mẹ tôi ở đây nhất định có thể bình an đỡ đẻ con cô, đời này mẹ tôi đã đỡ đẻ bao nhiêu đứa bé chứ? Chưa từng có không tốt, cũng không phải không gặp gỡ ca khó sinh, nhưng thai nhi đều bị mẹ tôi đỡ ra!” Vương Mạt Lị nói.

Tô Tình cũng nghe mấy người vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán nói qua, gật đầu: “Đến lúc đó cũng phải phiền thím tư.”

“Cứ việc yên tâm.” Vương Mạt Lị gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận