Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 204. Miếu nhỏ gió lớn, hồ cạn rùa nhiều 5

Chương 204. Miếu nhỏ gió lớn, hồ cạn rùa nhiều 5

Vương San Hô tiếc nuối không chịu được: “Em thật sự muốn nhìn thấy cảnh cô ta bị treo trên phố.”

Thái Mỹ Giai cũng vậy, đều thấy tiếc nuối, nhưng hiện giờ cũng không tồi, cô ta viết một phong thư về nhà, để tiểu khu cũng náo nhiệt mới tốt!

Lại nói là nhân vật đứng trước đầu sóng ngọn gió, Tô Tình đã sớm biết trong thôn là miếu nhỏ gió lớn hồ cạn rùa nhiều.

Lâu lâu có thể truyền ra một chút chuyện, gọi mọi người ngồi xổm ăn cơm còn có thể vừa ăn cơm vừa ăn dưa, nhưng cũng không nghĩ tới có một ngày dưa rơi trên người mình.

Vương Mạt Lị đã sớm biết Tô Tình mang thai là song thai, cùng mấy người vợ Cương Tử tới kiến nghị Tô Tình nói thẳng với người ngoài.

Chuyện này đối với thanh danh thật không tốt, bởi vì náo nhiệt như vậy nhất định sẽ còn truyền tới thôn khác.

Tô Tình gật đầu bảo bọn họ về trước.

Vệ Thế Quốc hiển nhiên cũng nghe thấy những lời đồn đãi vớ vẩn bên ngoài, sau khi trở về mặt cũng đen sì.

Dáng vẻ này của anh trong mắt người ngoài, nhất định đã chịu ủy khuất, thật là đáng thương.

Vốn dĩ nghĩ đã hết khổ, cũng là trèo cao cưới nữ thanh niên trí thức trong thành phố, vợ con đều có, xoay người liền người đàn ông độc thân lột xác thành người có vợ con bên gối.

Khiến không ít người đều hâm mộ ghen tị, còn muốn làm chút chuyện sau lưng.

Nhưng ai biết chỉ trong chớp mắt, đã bị đánh về nguyên hình, không trách thanh niên trí thức Tô biến hóa lớn như vậy, hoá ra đây là mang thai con của thanh niên trí thức Bùi gả cho Vệ Thế Quốc.

Vệ Thế Quốc thành hiệp sĩ đổ vỏ.

Hiện giờ sắc mặt khó coi như vậy tất nhiên có thể lý giải, chuyện này cũng khiến những người trong lòng không cần bằng đều cân bằng lại.

Giống như an ủi Vệ Thế Quốc, kỳ thật chính là chế giễu.

Tô Tình xem thấy sắc mặt này của anh liền buồn cười: “Sao vậy, nhặt sẵn được con người ta, còn không vui à?”

Vệ Thế Quốc nhìn sắc mặt cô, phát hiện cô không tức giận, lúc này mới hòa hoãn nói: “Vợ à, em đừng nóng giận, đều là nói bậy.”

“Em giận cái gì, thân xử nữ của em là ai lấy, đứa bé trong bụng là của ai, cha nó lại là ai, những chuyện đó không ai rõ hơn đương sự là em, em không tức giận.” Tô Tình không chút để ý.

Vệ Thế Quốc ho khan, có chút đỏ mặt nhìn nhìn phòng bên cạnh.

“Cô không có ở nhà.” Tô Tình nói.

“Thân đồng tử (trinh tiết) của anh cũng cho em.” Vệ Thế Quốc liền nói.

Tô Tình thiếu chút nữa cười ra tiếng, giận dỗi lườm anh một cái: “Sao, còn bị thiệt?”

Vệ Thế Quốc cười.

Rất nhanh bà Đường đã quay về từ bên ngoài, những lời bên ngoài thật sự quá khó nghe.

“Tình Tình, Thế Quốc, muốn ra ngoài nói hay không, để bọn họ câm miệng.” Bà Đường nói.

Tô Tình gật đầu nói: “Hiện tại đều muốn xem chuyện cười của con và Thế Quốc, nếu như vậy, vậy để bọn họ cười đi, xem có đem chuyện tốt này đập chết không!”

Vệ Thế Quốc liền tới nhà đại đội trưởng Mã.

Mã đại nương biết Tô Tình mang song thai, nhưng là đại đội trưởng Mã và vợ còn chưa biết đâu.

Đại đội trưởng Mã cũng nghe nói chuyện này, còn có chút thở dài, vốn cho rằng cháu trai Thế Quốc là khổ tận cam lai, ai biết lại là ngậm đắng nuốt cay vào trong bụng.

“Thế Quốc à, cũng đừng nóng giận, vẫn phải sống qua ngày, cháu là đứa bé tốt, có một số việc nhẫn nhịn là qua, đời người mười chuyện cũng có bảy tám chuyện không như ý!” Đại đội trưởng Mã vỗ bả vai anh nói.

Vợ đại đội trưởng cũng cảm thấy Vệ Thế Quốc đáng thương, gật đầu nói: “Đúng vậy Thế Quốc, vẫn phải sống tốt!”

Hiển nhiên, đều không muốn anh làm loạn đòi ly hôn, bởi vì chuyện này đã mệt, nếu lại đòi ly hôn, vậy cái gì cũng không cứu vớt được, sẽ càng mệt hơn.

Hiện tại không phải của mình, sau này tự mình sinh là được.

Vệ Thế Quốc dở khóc dở cười nói: “Ông hai, bà hai, cháu là tới giải thích chuyện này, đứa bé trong bụng vợ cháu chính là của cháu 100%.”

“Sao có khả năng.” Vợ đại đội trưởng không tin, nói: “Ta đã tính qua, từ ngày kết hôn thì số tháng của thanh niên trí thức Tô cũng không đúng.”

Vệ Thế Quốc buồn cười nói: “Bụng vợ cháu thoạt nhìn có chút lớn.”

“Đúng không? Ta thấy con dâu nhà họ Hứa kia đã tám tháng, nhưng bụng vẫn không lớn như vợ cháu.” Vợ đại đội trưởng đồng tình nói.

Vệ Thế Quốc cười cười, tiếp tục không giải thích thật sự khiến người khác suy nghĩ nhiều: “Ông hai, bà hai, bụng vợ cháu lớn là do trong bụng là song thai, cho nên bụng mới lớn hơn người bình thường.”

“Cái gì?” Hai vợ chồng đại đội trưởng Mã đều sửng sốt.

Mã đại nương vừa vặn cũng tới đây đây, gấp không chờ nổi mà nói với Vệ Thế Quốc: “Thế Quốc, nhanh chóng mượn loa của ông hai cháu thông báo một chút chuyện vợ cháu mang song thai, hiện tại trong thôn đã truyền thành như vậy, giống cái gì chứ, cũng không nên tiếp tục giấu!”

Vợ đại đội trưởng vội nói: “Chị dâu cũng biết à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận