Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 211. Không có mèo không ăn trộm cá 4

Chương 211. Không có mèo không ăn trộm cá 4

“Anh nói hươu nói vượn gì đấy, tôi không có tìm người, tôi chỉ là…… Tôi chỉ là……” Con dâu nhà họ Đinh lắp bắp.

“Cô chỉ là gì? Cô thật sự cho rằng tôi không biết chuyện của cô và Thẩm Tòng Dân sao?” Mã Lại Tử liền thử lừa gạt.

Con dâu nhà họ Đinh chưa từng bị lừa gạt, vốn đã có tật giật mình, lại bị Mã Lại Tử chỉ tên nói họ ra, một chút liền nói: “Anh sao…… Anh sao lại biết?”

Mã Lại Tử sao lại biết? Đương nhiên là nghe năm Trần lỡ miệng, nhưng năm Trần chỉ cười ha ha gạt qua, tỏ vẻ mình chỉ là uống rượu nói bậy.

Mã Lại Tử cũng chỉ thử cô ta, ai biết thế mà là thật sự!

Cho nên không nói hai lời liền bắt đầu gấp gáp muốn cởi quần con dâu nhà họ Đinh, con dâu nhà họ Đinh vội nói: “Anh muốn làm gì, anh muốn làm gì?”

“Sao, cô muốn tôi nói chuyện của cô và Thẩm Tòng Dân cho cả thôn đều biết? Tôi nói cho cô biết, nếu cô không ngoan ngoãn làm với tôi, việc này tôi không thể giấu cho các người!” Mã Lại Tử uy hiếp.

Con dâu nhà họ Đinh còn có thể thế nào? Trong lòng cô ta cực kỳ ủy khuất, đêm nay cô ta hẹn Vệ Thế Quốc tới, ai biết Vệ Thế Quốc không có tới, người tới lại là tên côn đồ Mã Lại Tử này.

Nhưng Mã Lại Tử lại thực sự có bản lĩnh, chờ xong việc, chút không tình nguyện trong lòng con dâu nhà họ Đinh cũng không còn.

Dù sao cũng là côn đồ, đúng là có chút năng lực, ít nhất con dâu nhà họ Đinh cảm thấy mạnh hơn người đàn ông trong nhà mình.

“Đêm mai lại đến.” Mã Lại Tử nói.

Con dâu nhà họ Đinh cũng rất vừa lòng, gật đầu, Mã Lại Tử cũng không muốn để cô ta đi nhanh như vậy, hỏi: “Đêm nay cô hẹn ai?”

Con dâu nhà họ Đinh nói: “Đêm nay tôi hẹn Vệ Thế Quốc.”

“Cô còn vụng trộm với Vệ Thế Quốc?” Mã Lại Tử kinh ngạc.

“Tôi mới hẹn hắn, hắn không có tới, khiến anh nhặt tiện nghi.” Con dâu nhà họ Đinh oán trách nói.

Mã Lại Tử liền cười: “Vệ Thế Quốc sao có khả năng tới đây, hắn sao có thể nhìn trúng người như cô?”

“Sao lại chướng mắt!” Lời này con dâu nhà họ Đinh không thích nghe.

“Này còn phải hỏi? Có cô vợ nhỏ như thanh niên trí thức Tô ai mà không thủ thân, còn dám ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt? Nếu để thanh niên trí thức Tô biết, lấy tính cách của thanh niên trí thức Tô còn không trở mặt, hắn còn có thể có ngày tháng tốt đẹp như hiện tại sao? Cô còn muốn đánh chủ ý lên Vệ Thế Quốc.” Mã Lại Tử nói.

Con dâu nhà họ Đinh nói: “Tôi muốn một đôi song bào thai!”

“Này có gì khó? Cô tới mượn tôi, tôi cho cô một đôi song bào thai!” Mắt Mã Lại Tử rực sáng.

Anh ta đang lo không có con, về sau già rồi phải làm sao bây giờ? Nếu là con dâu nhà họ Đinh sinh con cho anh ta, nuôi ở nhà họ Đinh, không phải sau này mình có thể nhặt con có sẵn sao?

Ai nha, anh ta thật đúng là quá thông minh, thế nhưng nghĩ ra chiêu mượn gà đẻ trứng này!

“Anh? Anh có thể so với Vệ Thế Quốc sao?” Con dâu nhà họ Đinh lập tức khinh bỉ.

“Sao lại không thể?” Mã Lại Tử nói: “Cô chỉ cần yên tâm, tôi nhất định có thể để cô mang thai, cho dù không có song bào thai, vậy cũng nhất định là con trai, người đoán mệnh đã tính qua cho tôi!”

Con dâu nhà họ Đinh không tin.

“Người đàn ông khác khó mà nói, nhưng Vệ Thế Quốc sẽ không theo cô ra, cô chết tâm đi, anh ta đã có thanh niên trí thức Tô, thanh niên trí thức Tô vừa trẻ vừa xinh đẹp, ngòi bút còn cứng, nhà mẹ đẻ ở trong thành phố, đừng nói Vệ Thế Quốc, đổi là tôi cũng không dám xằng bậy, cô đừng đánh chủ ý lên anh ta!” Mã Lại Tử nói.

Con dâu nhà họ Đinh tuy rất không thích nghe những lời này, nhưng cũng có chút nhụt chí.

Thanh niên trí thức Tô đúng là mệnh tốt, thế nhưng có thể khiến một hảo hán như Vệ Thế Quốc thủ thân vì một người!

Tô Tình được con dâu nhà họ Đinh hâm mộ Tô Tình đang ngủ ngon.

Vệ Thế Quốc đi một chuyến này cũng trở về rất nhanh, lúc này thật sự mang về không ít thứ tốt.

Trừ bỏ con rùa ở ngoài, ngày hôm sau buổi sáng Tô Tình còn nhìn thấy một con gà mái già.

Không cần hỏi cũng biết, nhất định là cho cô ăn bồi bổ thân thể.

Trong lòng Tô Tình rất thỏa mãn, dưới hoàn cảnh như thế này, không có điều kiện tốt hơn, nhưng người đàn ông này đã dùng năng lực lớn nhất, mang đồ về cho cô bồi bổ thân thể.

Ngoại trừ gà mái già còn có một khối thịt ba chỉ, có lẽ cũng đến hai ba cân, gà mái già cất đi đã, đem thịt ăn trước.

Cô liền cùng làm cơm sáng với bà Đường.

Chờ Vệ Thế Quốc tỉnh ngủ, màn thầu đã chưng xong, còn có một nồi canh

Thịt rải một ít nước tương trực tiếp xào ăn là được, còn có trứng gà chiên, cơm sáng ăn cái này, có vẻ cực kỳ phong phú.

Đương nhiên chủ yếu là cho Tô Tình ăn, Vệ Thế Quốc và bà Đường đều không muốn ăn, là Tô Tình thúc giục mới ăn một chút.

“Cô, vợ, anh đi làm đây.” Vệ Thế Quốc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận