Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 219. Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ 4

Chương 219. Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ 4

Bởi vì những thứ nên dọn dẹp đều đã dọn dẹp rồi, không còn chuyện gì nữa cho nên bà ta cũng không ở lại nữa, Vệ Thế Quốc tiễn người ra khỏi cửa, lúc này mới không chờ đợi nổi nữa mà trở về trong nhà, anh đóng chặt cửa phòng lại để cho không có gió lạnh buổi tối thổi vào.

Vừa vào anh liền đi tới nhìn vợ của anh, không quan tâm tới hai đứa nhỏ.

Trước đó Tô Tình rất là làm màu, nhưng mà lúc này lại có chút đắc ý, nhướng mày nhìn Vệ Thế Quốc nói: “Thấy sao, em xịn không?”

Vệ Thế Quốc cười nói: “Rất giỏi, vợ anh vẫn luôn giỏi nhất!”

Tô Tình cũng cảm thấy vậy, cô thật là trâu bò, cô lại thật sự sinh ra được Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ.

Bà Đường cười, bắt đầu đút cô ăn cháo đường đỏ, Tô Tình ăn một miếng mới nói với anh: “Anh nhìn Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ của chúng ta một chút đi, đừng có nhìn em nữa, em không có chuyện gì đâu, anh nhìn xem hai anh em tụi nhỏ có đáng yêu không nào.”

Vệ Thế Quốc chắc chắn trạng thái của vợ anh rất tốt, không có chuyện gì nữa, lúc này anh mới có tâm tư mà bắt đầu nhìn hai đứa nhỏ.

Lòng anh mềm nhũn cả ra, nhìn vợ mình, lại nhìn hai đứa con đáng yêu một chút, giờ phút này Vệ Thế Quốc cảm thấy giống như là anh có cả thế giới rồi vậy.

Một ít ý nghĩ hoàn toàn nảy sinh trong lòng.

Tô Tình nhìn dáng vẻ của anh, cô cũng nhếch môi cười một cái, nhưng mà cô thật sự mệt lắm luôn, rất mệt, rất là mệt.

Cho nên ăn xong cháo đường đỏ không bao lâu thì cô đã ngủ mất rồi.

“Cô ơi, vợ con em ấy không sao chứ?” Vệ Thế Quốc vừa hỏi cô của anh.

“Không có gì đâu, tố chất cơ thể của Tình Tình rất tốt, con không cần quá lo lắng, bây giờ có thể ngủ được là chuyện tốt, ngủ thì cơ thể sẽ hồi phục nhanh hơn.” Bà Đường nói.

Giấc ngủ này của Tô Tình đặc biệt sâu, ngủ đến tám giờ sáng ngày hôm sau mới thức, nếu không phải vì quá đói thì cô cảm thấy cô còn có thể ngủ thêm nữa.

Lúc thức dậy, Tô Tình còn có chút mơ màng, mà nhờ cơn đau từ phần thân dưới truyền tới cô mới nhớ ra tối hôm cô vừa mới sinh con xong.

Vệ Thế Quốc đi làm rồi, mặc dù anh cũng muốn chăm sóc cho vợ anh, nhưng mà bà Đường không cho, bởi vì không cần anh, bây giờ đứa nhỏ ra đời rồi, sau này chi tiêu trong nhà cũng nhiều hơn, quan trọng là vẫn nên ngoan ngoãn mà đi làm thôi, nhà có bà là được rồi.

Bà Đường đang bận bịu trong bếp, bà nấu cháo thịt nạc trứng gà, một lát liền bưng vào, thấy Tô Tình đã dậy đang nhìn hai đứa nhỏ, liền cười nói: “Dậy rồi à? Ăn sáng trước đi, chắc là đang đói bụng lắm.”

Tô Tình ngửi thấy mùi đồ ăn, thật sự rất đói, bụng kêu ọt ọt.

“Cô ơi, sáng nay Thế Quốc đi mua thịt hả cô?” Tô Tình nhìn cháo thịt nạc trứng gà này, cười hỏi.

“Ừ, có thịt, còn có giò heo, cô đã đem hầm với đậu phộng rồi, con ăn sáng trước đi, cơm trưa lại ăn giò heo.” Bà Đường nói.

Tô Tình còn muốn đánh răng, bà Đường cũng không phản đối, nói: “Vậy cô đi rót nước ấm cho con.”

Tô Tình đánh răng xong lại dùng khăn ấm lau mặt, lúc này mới thấy thoải mái hơn.

Bà Đường cười nói: “Cô cho phép con ở cữ không giống với người khác, việc vệ sinh sạch sẽ là điều quan trọng nhất, đồ ăn sống, nguội và cứng là tuyệt đối cấm kỵ, còn lại thì không cần quá kiêng kỵ.”

Tô Tình nói: “Vậy thì tốt quá.” Thật sự là cực kỳ nhẹ nhõm, may mà cô của cô là thầy thuốc Đông y, bà rất hiểu những phần quan trọng của ở cữ.

Nếu mà kêu cô kêu đừng đánh răng, rửa mặt gì đó, cô mới không chịu nổi được đâu.

Sau khi sửa soạn sạch sẽ Tô Tình liền ăn cơm, hai tô cháo đã vào hết trong bụng cô, lúc này cô mới cảm thấy cô đã ăn no rồi.

Tô Tình cảm thấy cô không thể tiếp tục như vậy, khi mang thai Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ, cô không còn cách nào là ăn cho no căng bụng, nhưng mà giờ đã sinh xong rồi.

Cho nên đợi đến khi bình phục lại, chắc là cô phải ăn kiêng mới được, nếu không cô còn muốn nghĩ tới dáng người của mình không?

“Đừng nghĩ tới mấy thứ kia nữa, con còn phải cho con bú đó, người ta có một đứa còn không đủ sữa để uống, con mà ăn kiêng nữa thì hai anh em tụi nhỏ xem như là phải chết đói rồi, con chịu à?” Bà Đường vừa nghe cô muốn ăn kiêng, liền nói.

Lúc này Tô Tình mới nhớ tới, không có sữa bột cho trẻ sơ sinh uống đâu, cho nên khẩu phần ăn của hai đứa nhỏ đều gửi gắm lên trên người cô.

Tô Tình lập tức cảm thấy vẫn còn một chặng đường dài để đi.

“Vì hai đứa tụi con, mẹ chỉ có thể tạm thời từ bỏ dáng người của mẹ chút thôi.” Tô Tình liền cảm thấy bản thân thật vĩ đại, nhìn hai anh em tụi nhỏ nói.

Hai anh em không có trả lời người mẹ yêu dấu của mình, vì lúc này tụi nhỏ đều đang ngủ vùi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận