Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 22. Họ hàng xa không bằng láng giềng gần 2

Chương 22. Họ hàng xa không bằng láng giềng gần 2

Người đàn ông như bạn thân của anh ấy thì có người phụ nữ nào lại không thích? Chung một cái giường, tắt lửa tối đèn cả một buổi tối thì dù có là ngựa hoang cũng bị thu phục thành một con ngựa dịu dàng ngoan hiền mà thôi.

Anh ấy tin rằng anh em của mình có thể làm được, cho nên bây giờ thanh niên tri thức Tô dịu dàng nghe lời âu cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Vợ Cương Tử không hiểu ý của anh ấy lắm, đập nhẹ anh ấy một cái, sau đó quay lại lặng lẽ nói với chị dâu.

Vương Cương đến tìm Vệ Thế Quốc cùng đi làm, mặc dù thời tiết không tốt nhưng tóm lại vẫn phải đi làm, chờ trời mưa rồi mới quyết định buổi chiều có đi làm hay không.

Vương Cường vừa đi tới, liền thấy Tô Tình đưa cái mũ lớn cho Vệ Thế Quốc: "Anh mang cái này đi, em nghĩ hôm nay trời sẽ mưa, đừng để dính mưa, nếu không vừa nóng vừa ướt rất dễ bị cảm, mắt thấy sắp đến mùa thu rồi, đừng ảnh hưởng đến sức khỏe."

Nhìn thấy Vương Cương cũng ở đây, Tô Tình lễ phép cười với anh ấy: “Anh Cươi Tử ăn chưa?”

 “Ăn rồi.” Vương Cương lập tức nói.

 “Được rồi, các anh mau đi đi.” Tô Tình nói.

Cô không định đi làm, dẫu sao trước nay danh tiếng cũng truyền ra ngoài rồi, có lần nào thanh niên tri thức Tô nhận được đồ gia đình gửi tới còn đi làm việc đâu chứ? Nhất là ngày không đẹp trời như hôm nay.

Nếu không, cô vẫn có thể kiếm được một ít điểm công bằng việc cắt cỏ cho lợn. Bây giờ đi cũng được, đừng nửa đường dầm mưa, bởi trong nhà không có cái nón thứ hai.

Vệ Thế Quốc vẫn cùng Vương Cường đi làm việc.

Vương Cường nháy mắt với anh, nói: "Vợ tôi vừa nói với tôi rằng thanh niên tri thức Tô răm rắp nghe lời cậu, tôi còn tưởng là nói quá, không ngờ đó lại là sự thật. Làm sao? Tôi đã nói với cậu rồi, mọi chuyện luôn dễ dàng giải quyết trên giường, tôi nói không sai chứ gì?"

Vệ Thế Quốc: "..."

Chỉ là một chiếc nón lá thôi mà, có cần nghĩ nhiều vậy không.

Nhưng người phụ nữ đó rốt cuộc là muốn làm gì? Ở trước mặt người khác làm như vậy cho người ta xem sao!

Tô Tình đang ở nhà đậy thùng nước, không chỉ có chậu nước mà trong thùng gỗ cũng chứa nước, đều là nước Vệ Thế Quốc đi gánh về, bởi vì trời mưa đi vào giếng múc nước không tiện, hơn nữa còn dễ bị đục nên trữ trước để dùng vẫn tốt hơn.

Lúc này vị khách mà cô đón tiếp không phải là ai khác mà chính là vợ Cường Tử, dù sao chồng của hai người cũng là anh em tốt, thật ra thì bọn họ có thể qua lại vui vẻ với nhau.

Chỉ là trước kia thanh niên tri thức Tô cao cao tại thượng, hơn nữa còn coi thường Vệ Thế Quốc, cho nên vợ của Cương Tử mới không tới.

Bây giờ nhìn có vẻ muốn sống tốt với nhau, vợ Cường Tử mới ghé thăm.

Dù gì thì cô ta cũng đã sinh hai đưa con, vừa vặn có thể nói chuyện với thanh niên tri thức Tô về một số điều cần chú ý khi mang thai. 

Tô Tình biết cô ta là vợ của Vương Cương, nhìn thấy cô ta tới thì cười nói: “Chị dâu đến rồi.”

“Thanh niên tri thức Tô đang đọc sách hả?” Vợ của Cương Tử mỉm cười.

“Dạ, đọc một chút để không quên kiến ​​thức trước đây.” Tô Tình cười nói.

Vợ Cương Tử nhìn cô khách sáo, hoàn toàn không có điệu bộ xem thường như trước kia thì cũng rất vui vẻ, dẫu sao Vệ Thế Quốc và Cương Tử nhà cô ta có quan hệ rất thân nên cô ta cũng hi vọng Vệ Thế Quốc có thể có một gia đình hạnh phúc.

Cô ta nói: "Hắc Thán cầm kẹo em cho về nhà, chị dâu chị còn cho chị một cái, nói em quá khách sáo rồi, hai con cá diếc nhỏ đổi lấy hai cái kẹo sữa được sao?”

"Bây giờ em thích ăn cá nhiều một chút, Hắc Thán có thể chịu đi mò cho em em còn phải cảm ơn thằng bé nữa."

Dĩ nhiên cô cũng đã hỏi qua Vệ Thế Quốc về tên của Hắc Thán, nhưng cô lại không nghĩ tới lại tên là Hắc Thán, quả thật chuẩn không cần chỉnh.

Thật là đen.

“Bây giờ được bao nhiêu tháng rồi?” Vợ của Cương Tử nhìn bụng của cô hỏi.

“Em chưa đi khám thử nên cũng không biết tháng bao nhiêu rồi.” Tô Tình nói.

Cái thai vẫn còn nhỏ, chắc mấy ngày nay mới vừa vào tử cung của cô thôi. Nhưng không cần phải lo lắng, việc cô cần làm lúc này là bổ sung đầy đủ dinh dưỡng và tạo môi trường phát triển tốt cho thai nhi, ngoài ra cô không phải lo những việc khác.

Cũng mới kết hôn không được bao lâu, lớn nhất là một tháng, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc phổ cập khoa học mà vợ của Cương Tử truyền lại cho cô.

Cô ta còn cầm đậu tới nhặt, ngồi xuống vừa nhặt đậu vừa nói về những điều cần lưu ý khi mang thai, chẳng hạn ba tháng đầu chưa ổn định: “Nhiều vợ chồng trẻ trong thôn mới kết hôn chưa có kinh nghiệm, cũng bởi vì đi làm mệt bất tri bất giác sẩy mất, như lúc chị mang thai đứa con trai đầu lòng cũng rất nguy hiểm, sáng hôm đó bụng chị không thoải mái lắm, cũng may Cương Tử xin nghỉ phép để chị ở nhà nghỉ ngơi, chưa được mấy ngày thì chị phát hiện mình có thai, nếu lúc đó chị cố gắng đi làm việc thì chắc chắn sẽ không thể giữ được rồi "

“Vậy thì quá nguy hiểm.” Tô Tình gật đầu, trong bụng cô có hai sinh mạng đó, nên cô phải chú ý nhiều hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận