Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 220. Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ 5

Chương 220. Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ 5

Tô Tình nhìn dáng vẻ vô cùng đáng yêu của hai anh em tụi nhỏ, trong lòng cô mềm ơi là mềm, thật là đáng yêu quá đi.

Phụ nữ chưa sinh con đều không biết trên thế giới này còn có loài sinh vật đáng yêu như vậy, cô cũng không hề biết ánh mắt của cô có gắn bao nhiêu bộ lọc, tóm lại chính là cô cảm thấy mỗi cọng tóc của Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ đều hoàn mỹ, cô có thể khen hơn một tiếng đồng hồ.

Cái cảm giác này khi làm mẹ thì hoàn toàn có thể hiểu được.

Chính là thấy con của mình là đẹp nhất thế giới, những người khác đều không bằng!

Bây giờ cô chính là như vậy, vô cùng hài lòng, vô cùng kiêu ngạo.

Hôm nay Vương Mạt Lỵ không đi làm, sau khi dọn dẹp nhà cửa xong thì đi sang bên đây nhìn cô.

Cô ấy cũng vô cùng thích cặp long phượng thai này, nói: “Nếu mà cái thai này của tôi là sinh đôi thì tốt biết bao nhiêu ha?”

Tô Tình cười nói: “Cô có nhờ thím tư nhìn một chút cho cô chưa?”

“Mẹ tôi bảo nhà tôi không có cái gen đó, nói cái thai này của tôi cũng không giống vậy.” Vương Mạt Lỵ nói.

Tô Tình cười một tiếng: “Vậy cũng không sao đâu, cô với Tòng Quân nhà cô cố gắng nhiều một chút, muốn mấy đứa không được chứ?”

Mặt Vương Mạt Lỵ đỏ lên, còn cười nói: “Mẹ tôi nói khi cô sinh con còn quậy một trận, nói sinh xong lần này thì không sinh nữa?”

Tô Tình cười nói: “Sao thím tư lại nói chuyện này với cô chứ.” Lại nói: “Là không tính sinh nữa, có hai anh em tụi nhỏ là đủ rồi.”

Vương Mạt Lỵ thành thật nói: “Hai đứa không có đủ nha, chỉ hai anh em tụi nhỏ thôi, cái này có hơi ít một chút, kiểu gì cũng phải sinh bốn năm đứa mới được. Hơn nữa, Vệ Thế Quốc tài giỏi như vậy, tài viết văn của cô lại tốt, một tháng là có thể kiếm mười mấy, hai chục đồng vào sổ, nuôi mấy đứa mà không nổi? Làm gì chỉ sinh một lần chứ, tiếc biết bao nhiêu nha.”

“Cô định sinh rất nhiều lần hả?” Tô Tình 囧 nói.

Cô có thể sinh ra được Mặt Trời Nhỏ và Mặt Trăng Nhỏ, cô đã cảm thấy mình rất trâu bò rồi, thật sự chưa từng nghĩ tới sẽ sinh lần hai.

“Chỉ cần có thai thì sẽ sinh!” Vương Mạt Lỵ gật đầu nói.

Tô Tình bội phục nói: “Vậy thì cô thật sự quá ghê gớm rồi.” Nhưng mà hình như tương lai không xa sẽ thực hiện nghiêm kế hoạch hóa gia đình thì phải? Có lẽ Vương Mạt Lỵ không có cách nào sinh nhiều vậy được rồi.

Vương Mạt Lỵ liếc nhìn cô một cái, nói: “Cái này thì có gì ghê gớm, cô phải nghe tôi, cô đừng có nghĩ như vậy, trong nhà chỉ có một đứa con trai sao được? Sao mà hợp lý được chứ, những người nghèo không có gì ăn còn muốn sinh kìa, cô và Vệ Thế Quốc có điều kiện như vậy, cô lại không muốn sinh, không biết cô đang nghĩ gì, cũng do cô không có mẹ chồng, nếu cô mà có mẹ chồng, mẹ chồng cô sẽ không để cô quậy như vậy đâu, người ngoài như mẹ tôi còn nói cô nữa là.”

Tô Tình cười một tiếng, cô cũng không thấy giận với lời Vương Mạt Lỵ nói, bởi vì đó thật sự là lời nói thật, tư tưởng của người thời này là đông con thì nhiều phúc, điều kiện không tốt không muốn sinh thì người khác sẽ không nói gì, nhưng mà điều kiện tốt mà còn không muốn sinh thì mọi người sẽ chú ý tới.

Theo cái nhìn của xã hội thời này mà nói thì trong nhà chỉ có một trai một gái thì đúng là không nhiều.

“Bây giờ không cần nghĩ tới mấy thứ này, tôi chỉ mới sinh xong thôi mà.” Tô Tình nói,

Vương Mạt Lỵ gật đầu nói, còn nhờ cô chỉ bảo, nói: “Bình thường cô ăn gì, nuôi hai anh em tụi nó tốt như vậy, mẹ tôi nói chưa tính là đủ tháng đâu nhưng cô nhìn một chút xem, dáng vẻ mập mập bao nhiêu, hơn nữa còn giống cô, trắng cực kỳ, không giống mấy đứa nhóc ở miền quê chúng ta một chút nào.”

“Cô kêu Tòng Quân đi mua cho cô chút thịt về ăn, còn có mấy thứ như hạt dưa, hạt thông, đậu phộng cũng ăn nhiều một chút, đúng rồi, còn có cá, cái này cũng là đồ tốt.” Tô Tình cười nói.

Vương Mạt Lỵ nói: “Trừ thịt ra thì mấy thứ kia tôi có, thịt đắt như vậy, tôi không thể ăn được.”

Bởi vì xây nhà bằng gạch ngói thật sự đã tiêu gần hết số tiền Thẩm Tòng Quân tiết kiệm rồi, mặc dù vẫn còn dư lại một ít nhưng mà còn dư thì không phải cũng nên tiết kiệm một chút để dùng sao?

“Những thứ khác cũng được, ăn nhiều một chút thì dáng vẻ của đứa nhỏ mới tốt được.” Tô Tình nói.

Vương Mạt Lỵ ngồi tán dóc với cô được một lúc, biết bây giờ Tô Tình cần phải nghỉ ngơi nhiều nên trở về.

Tô Tình lại tiếp tục ngủ với anh trai Tiểu Vệ và em gái Tiểu Vệ.

Giấc ngủ này Tô Tình đã ngủ tới buổi trưa lúc Vệ Thế Quốc về mới thức dậy.

Vệ Thế Quốc về trước tiên liền chỉnh lại gọn gàng mới vào phòng nhìn cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận