Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 224. Ruộng ngô chịu đựng hết tất cả mọi thứ 1

Chương 224. Ruộng ngô chịu đựng hết tất cả mọi thứ 1

Ghen tị làm cho con người ta điên cuồng.

Những lời này chẳng hề sai một chút nào cả, có người đã trực tiếp tố cáo chủ nghĩa hưởng thụ của Tô Tình lên công xã.

“Ở cữ thì tận ba mươi ngày, mà ngày nào cũng ăn thịt ăn cá? Không thể nào chấp nhận hành vi cách làm như vậy được!” Lúc ấy có người nói.

Khi đội trưởng Mã qua đó lấy giấy xét duyệt phân bón thì nghe được câu này.

Chủ nhiệm công xã tìm ông ta tới hỏi đôi câu.

Đội trưởng Mã thoáng động trong lòng, cười nói: “Cái gì mà chủ nghĩa hưởng thụ chứ, với điều kiện ở nơi như nông thôn mà còn ngày nào cũng thịt cá, đúng là mơ thật đẹp, thanh niên tri thức Tô là vì sinh được một cặp song sinh trai gái, sữa không đủ, vậy nên mới ăn gà mua thịt để bồi bổ.”

“Thanh niên tri thức Tô? Chính là nữ thanh niên tri thức mỗi tháng đều có bài được đăng báo đó sao?” Người trước mặt vừa nói không thể chấp nhận được cách làm như vậy nói.

“Là cô ấy.” Đội trưởng Mã lập tức gật đầu: “Thật là một người có phúc, đại đội Trường Giang của chúng ta đã nhiều năm như vậy rồi mà cũng chưa từng có ai sinh đôi trai gái, hơn nữa còn là ở trong thành phố đến, nhà mẹ cô ấy đau lòng cô ấy phải gả đi xa như vậy, mỗi một tháng đều gửi một gói hàng lớn tới, sinh con xong thì lại càng quá hơn, nghe nói còn gửi tới không ít phiếu thịt tới, con gái gả đi xa như vậy có người mẹ nào lại không thương tiếc chứ? Cũng là thương thay cho những người làm cha làm mẹ trong thiên hạ.”

“Có thương tiếc hơn nữa thì cũng không thể ở cữ như thế được, đúng như những gì người trong thôn báo cáo, đây chính là chủ nghĩa hưởng thụ!” Người kia nói.

“Những lời này thì có hơi quá rồi, ở trong nông thôn chúng ta thoạt nhìn thì đúng là quá tốt, nhưng ở trong thành phố thì lại chẳng được coi là gì cả, hơn nữa cô ấy không trộm cũng chẳng cướp, điều kiện nhà mẹ cô ấy tốt, người nhà đều là công nhân, sinh được một đôi cháu ngoại trai gái như vậy, còn không phải là nhà mẹ thương yêu nhiều nên mới đưa thêm chút phiếu thịt để mua thịt ăn sao? Chuyện này đều là lẽ thường tình thôi mà, mọi người trong thôn chính là do ghen tị, ghen tị cô ấy có một nhà ngoại tốt như vậy, mỗi tháng bản thân lại còn có thể đăng bài lên báo rồi kiếm được tiền nhuận bút, vậy nên mới chạy tới tố cáo chuyện này!” Tuy ngoài mặt đội trưởng Mã cười ha ha nói, nhưng trong lòng lại giận đến nghiến răng.

Nếu như để ông ta biết là đồ khốn nào tới tố cáo, xem ông ta có hung ác trừng trị hay không!

“Không cần nói nữa, để thanh niên tri thức Tô ở cữ thật tốt đi, nữ thanh niên tri thức xuống nông thôn lập nghiệp ở đội sản xuất công xã của chúng ta, lại còn sinh được một đôi trai gái may mắn, chẳng lẽ ngay cả mấy con gà của đội sản xuất công xã của chúng ta mà cũng không được ăn sao?” Chủ nhiệm công xã nhàn nhạt nói.

Thanh niên trước mặt này còn muốn phản bác câu gì đó, nhưng bỗng nhiên lại nghĩ đến con dâu của chủ nhiệm anh ta cũng sắp sinh, lập tức ngậm miệng lại, anh ta biết con dâu của chủ nhiệm được ăn rất béo tốt!

Dĩ nhiên điều quan trong hơn chính là, bầu không khí năm nay không đã khác, ngày trước không thể nào so sánh được.

Không thấy là năm nay ủy ban cách mạng đã bị bí thư kiêm chủ nhiệm của bọn họ làm rớt đài rồi sao?

Cũng chỉ có thể ảo não trở về thị trấn thôi, nhưng đoán chừng là cũng sắp chẳng thể ở thị trấn nổi nữa đâu, tất cả mọi người đều đã sớm thấy những người này vô cùng phiền phức rồi.

“Sinh đôi trai gái tất nhiên là phải khuyến khích rồi, đội trưởng Mã, ông đến công xã lãnh một phần trợ cấp cho thanh niên tri thức Tô đi!” Chủ nhiệm lại viết cho một tờ giấy nhắn rồi đưa cho đội trưởng Mã.

Đội trưởng Mã mừng rõ nhận lấy, liên tục nói: “Tôi cảm ơn chủ nhiệm Tạ giúp thanh niên tri thức Tô!”

Người thanh niên kia có chút hâm mộ, đây rõ thật là gặp lúc may mắn, nếu như đổi lại là năm ngoái mà dám ăn như vậy thì chắc chắn không thể chịu đựng nổi, nhưng thời gian đã qua tận một năm, vậy thì lại không giống nhau nữa rồi.

Đội trưởng Mã cầm theo giấy phát phân bón, còn có cả giấy phát vật liệu nữa.

Chủ nhiệm công xã phát cho năm cân bột mì, hai cân đường đỏ, còn có hai cân táo đỏ và ba cân đậu nành.

Tuy những thứ này không nhiều, nhưng khi đội trưởng Mã xách những thứ này về để ngay trước mặt của những xã viên, còn triệu tập những xã viên đã làm việc về mở cuộc họp, các xã viên lại mặt đầy mơ hồ.

“Đội trưởng, không phải là đi lấy giấy phân bón sao? Thế nào mà lại cầm những thứ này về thế?” Có người hỏi.

“Những thứ này là chủ nhiệm công xã đích thân phát cho.” Đội trưởng Mã nói trước, khi mọi người còn đang không hiểu tại sao chủ nhiệm công xã lại phát cho những thứ này thì một câu sau của đội trưởng Mã đã hù dọa mọi người: “Có người lên công xã tố cáo, tố cáo vợ Thế Quốc ở cữ là chủ nghĩa hưởng thụ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận