Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 231. Ruộng ngô chịu đựng hết tất cả mọi thứ 8

Chương 231. Ruộng ngô chịu đựng hết tất cả mọi thứ 8

Lúc này chị dâu cả Thẩm mới biết, hóa ra người đàn ông này chính là chồng của chị ta! Lần này là bị người ta bắt gặp, vậy nếu không bị bắt quả tang thì sao chứ? Cũng không biết là sẽ kéo dài bao lâu!

“Con đĩ không biết xấu hổ kia, xem tao có đi qua xé miệng mày ra không!” Chị dâu cả Thẩm trực tiếp phát cáu.

Nhưng Thẩm Tòng Dân lại chỉ hận không thể đè chuyện này xuống càng nhanh càng tốt, sao có thể cho phép chị ta qua đó làm loạn lên chứ? Trực tiếp đánh chị dâu cả Thẩm cứ ầm ĩ không ngừng một trận.

Chị dâu cả Thẩm cũng không sợ anh ta, cũng cào mấy nhát trên mặt anh ta, dĩ nhiên, chính chị ta cũng bị đánh không nhẹ, trực tiếp nằm liệt trên giường, cũng không đi làm được, cứ ở nhà khóc lóc nỉ non.

Vương Mạt Lỵ nghe được tin tức này rất kích động.

Sáng sớm đã chạy tới chia vui với Tô Tình.

Tô Tình vừa nghe được là câu chuyện dâm loạn kinh điển chui vào ruộng ngô, đúng thật là buồn cười quá đi mất.

Quả nhiên, cuối cùng ruộng ngô vẫn phải chịu đựng tất cả.

“Bây giờ xử lý thế nào?” Tô Tình cười hỏi.

“Cũng chẳng xử lý triệt để chút nào cả, tối hôm qua cũng không bắt người lại, nếu như bắt lại thì còn có thể đưa đi xử tội lưu manh.” Vương Mạt Lỵ nói.

Cũng đã thả người tại chỗ rồi, vậy sau này nhất định là không có cách nào để truy cứu chuyện này nữa.

Dẫu sao cũng đều sống trong cùng một thôn không phải sao? Đời đời kiếp kiếp đều sống ở đây, không có thâm thù đại hận thì sẽ không dồn đối phương vào chỗ chết.

Nhưng cũng không phải là không có ảnh hưởng gì.

Vốn dĩ Thẩm Tòng Dân vẫn luôn tâm tâm niệm niệm muốn tranh cử vị trí đội trưởng tiếp theo, nhưng bây giờ trực tiếp bị gạch bỏ tên, vốn mọi người đã không phục anh ta, chính là một người làm biếng, thế mà còn có mặt mũi đi tranh cử đội trưởng?

Bây giờ càng không cần phải nói, lại còn gây ra loại chuyện này, chờ thu hoạch vụ hè xong mọi người có thể được rảnh rỗi nghỉ ngơi một chút để tới thăm người thân, đến lúc đó chuyện của anh ta và con dâu nhà họ Đinh nhất định sẽ được truyền đến khắp các thôn xã khác.

Cho nên chuyện tranh cử chức đội trưởng kia có nghĩ cũng đừng mong nghĩ đến.

Nhưng quan hệ “bạn thân tốt” của hai người chị dâu cả Thẩm và con dâu nhà họ Đinh đã tan vỡ.

Chị dâu cả Thẩm sẽ không bỏ qua cho con dâu nhà họ Đinh, vừa mới thu hoạch vụ hè xong, chị ta lại gặp được con dâu nhà họ Đinh, hai người đúng là kẻ thù gặp nhau vô cùng đỏ mắt, trực tiếp túm tóc nhau.

Vương San Hô nhìn thấy kích động không thôi, ưỡn cái bụng ra rồi phất cờ hò reo cổ vũ chị dâu cả Thẩm, nhưng lại không cẩn thận mà bị liên lụy.

Chị dâu cả Thẩm bị con dâu nhà họ Đinh đẩy một cái rồi va phải Vương San Hô, Vương San Hô bị va vào trực tiếp ngã ra đất.

Vương San Hô bị động thai, muốn sinh!

“Hai người các cô, hai người các cô!” Vương San Hô đau đến không chịu nổi, chỉ về phía hai người kia mà run lẩy bẩy.

Con dâu nhà họ Đinh vô cùng hả giận, thật đúng là thời thế thay đổi, lần này đã đến phiên cô ta rồi, nói: “Là Trần Quế Hoa va vào cô, cũng đừng có mà vu cáo cho tôi!”

“Nếu như không phải cái thứ cặn bã nhà cô đẩy tôi, tôi sẽ va vào cô ta sao? Mà cũng chính là cô ta đang mang thai lại còn sáp lại gần, vậy nên tôi mới va vào!” Trần Quế Hoa cũng không muốn gánh tội này, hừ lạnh nói.

Mặc dù người trong thôn cũng không thích Vương San Hô, nhưng cũng không thể để cho cô ta như vậy được.

Vậy nên lập tức vội vàng đi qua thông báo cho nhà họ Vương, rất nhanh nhà họ Vương sẽ tới đưa Vương San Hô về.

Trải qua một ngày một đêm lăn lộn, sinh ra được một đứa con trai.

“Ai yo, San Hô, con đúng là không chịu thua kém, con sinh được một đứa con trai cho Toàn Tài này!” Người đẻ cho cô ta là mẹ của cô ta - Vương đại nương, bế đứa cháu trai mập mạp, vui vẻ không thôi.

Vương San Hô vẫn rất có tinh thần, vội vàng nói: “Mẹ, mẹ bế qua cho con nhìn một chút!”

Vương đại nương lập tức bế tới cho cô ta nhìn, quả nhiên là một đứa con trai!

Vương San Hô cực kỳ vui mừng, chỉ là cuối cùng thể lực cũng không chống đỡ nổi nữa, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

Nhưng nhà họ Vương thì ai ai cũng vui mừng.

Tôn Toàn Tài rất nhanh đã đến bế lấy con trai mình, nhếch mép lên một cái, cũng lộ ra nụ cười.

Nếu như người nhà họ Vương không bị vui vẻ làm cho đầu óc mê muội, vậy đã có thể nhìn ra được nụ cười này của anh ta có bao nhiêu qua loa lấy lệ.

Tôn Toàn Tài nhìn đứa con trai giống Vương San Hô như đúc kia, trong lòng thật sự vô cùng ghét bỏ, con trai của anh ta sao có thể lại xấu như vậy chứ?

Nhưng trên mặt vẫn cười ha hả, mặc dù không nói câu nào, nhưng mọi người đều cho là anh ta rất vui mừng.

Có con trai, ai lại có thể không vui chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận