Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 239. Anh hai đến rồi 7

Chương 239. Anh hai đến rồi 7

Tô Tình ở cữ suốt bốn mươi ngày, cái gì cũng không làm còn ăn uống suốt ngày, chỉ việc chăm hai đứa con nhưng sự khác biệt của thời đại chính là ở đây, cô cảm thấy rất bình thường nhưng mọi người lại cảm thấy cô quá sung sướng.

Tô Tình có tâm địa sắt đá trước kia coi như ‘hưởng thụ' rồi nhưng bây giờ đã tới lúc phải ‘trả giá'.

Đêm nào cũng phải cho con sói đói Vệ Thế Quốc ăn no.

Kể từ khi lấy hộp đồ kia về thì ngày nào cũng dùng mất một hai cái.

Tô Tình thường xuyên nói Vệ Thế Quốc, nói là con trâu kiệt sức chứ không có đất cuốc hư nhưng Vệ Thế Quốc lại mặc kệ những thứ này, còn trả lời cô một câu ‘chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu’, sau đó tiếp tục hì hục cày ruộng.

Tô Tình còn có thể làm thế nào nữa? Hơn nữa cô cũng có chút chịu không nổi sự mê hoặc của đàn ông.

Chỉ việc đẩy qua đẩy lại như thế dẫn đến trạng thái của Vệ Thế Quốc bây giờ tươi rói như mùa xuân hoa nở, không nóng trong người cũng không nổi mụn nữa.

Chỉ là có lúc chịu không nổi chê bai, chê những thứ này có chút cản trở, không thể có tiếp xúc thân mật với vợ của mình.

Tô Tình không thèm quan tâm đến anh, cũng không biết sức lực của anh từ đâu mà có, buổi sáng làm việc cả ngày mà buổi tối cũng còn sức mạnh như thế, vả lại người đàn ông thối này càng ngày càng được nước làm tới.

Nhưng cô cũng không phát hiện đây là do cô nuông chiều quen, ở phương diện ăn uống luôn được chăm chút rất kỹ lưỡng.

Mặc thì càng không cần phải nói, lúc trước cô còn nhờ người lấy một miếng vải về, cô không cần phải làm nữa mà dùng nó làm cho anh hai chiếc áo mùa hè mới và hai chiếc quần lót mới.

Ăn ngon mặc tốt, hai đứa con cũng trưởng thành khỏe mạnh, vợ mình cũng xinh đẹp yêu kiều, bây giờ Vệ Thế Quốc thật sự rất hạnh phúc.

Tất nhiên ở bên ngoài anh vẫn như thế, rất khiêm tốn, cũng không có khác biệt gì so với trước đó.

Nhưng về đến nhà thì đã hiện nguyên hình.

Buổi tối rất thích trêu chọc vợ mình, khí sắc của Tô Tình càng ngày càng hồng hào, thật sự giống như hồ ly tinh vậy, vô cùng quyến rũ.

Những ngày tháng trôi nhanh như nước chảy, chớp mắt đã đến ngày nóng nhất trong năm.

Thời tiết này đúng là nóng đến mức điên cuồng mà.

Anh hai Tô Cảnh Vũ trong một ngày giữa tháng tám đã cầm theo một túi đồ đi đến đại đội Trường Giang.

Tất nhiên anh ta là hỏi đường đến đây, trên đường đi đã trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.

Trời ạ, chàng trai trẻ này thật sự quá điển trai, vừa cao vừa vạm vỡ, trông thân hình này chắc chắn là đi lính rồi.

Thời đại này các thanh niên đi lính đều có một sức hút rất đặc biệt chứ đừng nói đến việc chàng thanh niên này quá điển trai!

Nói thì cũng khá trùng hợp, hỏi y như vị trí lần trước và hỏi cùng một người, Mã Đại Nương.

Tô Cảnh Vũ nhìn thấy một bà thím đang đứng nhìn anh ta ở bên đường bèn chạy lại hỏi đường.

Vừa nãy Mã Đại Nương còn cảm thấy vị này có chút quen quen, khi anh ta tiến đến liền nhìn một cái, ái chà!

“Cậu chẳng phải là anh hai của Tình Tình sao?” Mã Đại Nương không đợi anh ta lên tiếng đã tự hỏi.

“Bác nhận ra cháu sao?” Tô Cảnh Vũ làm việc giống như anh cả vậy, nhét một nắm kẹo sữa qua.

Mã Đại Nương cười nói: “Không cần không cần, tôi vừa nhìn mặt liền nhận ra ngay, tôi nghe Tình Tình nói qua cậu và anh trai cậu là song sinh đúng không? Cậu và anh trai thật sự rất giống nhau, lần trước cậu ta từng đến rồi!”

Tô Cảnh Vũ cười cười, bây giờ có chút khác biệt rồi, trước kia còn nhỏ thì giống, đến bà nội ruột cũng không nhận ra hai người họ, chỉ là anh cả nói nhiều anh ta ít nói, anh cả hoạt bát còn anh ta trầm tính một chút.

Nhưng Tô Cảnh Vũ vẫn nhét kẹo vào trong tay bà và nói: “Bác có tiện dẫn đường cho cháu không?”

“Tiện chứ tiện chứ, có gì mà không tiện?” Mã Đại Nương cũng không từ chối và cười nói.

Dẫn Tô Cảnh Vũ đến nhà lão Vệ, cũng nghe ngóng xem Tô Cảnh Vũ có phải ở quân đội không, sao lại rảnh rỗi quay về chứ?

Tô Cảnh Vũ nói đang ở bộ đội, khó khăn lắm mới nghỉ phép về nhà nên đến thăm em gái và cháu trai cháu gái của mình.

“Tình Tình, Tình Tình cháu qua đây xem này, đây có phải là anh hai của cháu không?” Mã Đại Nương đưa người đến và nói.

Tô Tình vừa thấy đã nhận ra đây là anh hai của mình, cô cũng có chút kinh ngạc: “Anh hai?” Rồi lại nói với Mã Đại Nương: “Bác, là anh hai của cháu ạ.”

“Bác biết là phải, cậu ta giống y như anh cả của cháu vậy.” Mã Đại Nương cười nói: “Được rồi, bác đi làm trước đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận