Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 243. Cưới chị dâu nuôi cháu trai 3

Chương 243. Cưới chị dâu nuôi cháu trai 3

Đợi bọn họ đi về, đội trưởng Mã mới cười nói: "Đúng là cái gì cũng dám bỏ ra.” Mấy bao thuốc này toàn bộ là thuốc ngon ở đây không có bán, mùi rất thơm.

Vợ đội trưởng hâm mộ nói: "Hai người anh này của vợ Thế Quốc quả là tuấn tú lịch sự, còn đẹp trai nữa.”

Đẹp trai thì cũng thôi đi, mấu chốt là năng lực của họ, anh cả lần trước đến là làm trong nhà máy đồ nội thất, cái xe mà bây giờ vợ Thế Quốc dùng đẩy hai đứa bé chính là nhà máy của anh cả cô làm ra rồi gửi xuống.

Bây giờ anh hai cô đến, dáng đứng thẳng tắp như tùng, ngồi xuống thì cái hào quang đó làm dân thường như bọn họ không dám thở mạnh.

"Nếu tôi nhìn không lầm thì anh hai vợ của Thế Quốc chắc là đại đội trưởng.” đội trưởng Mã cũng nói.

"Trẻ như vậy đã làm đại đội trưởng sao?” Vợ đội trưởng kinh ngạc nói.

Đội trưởng Mã cũng hơi xúc động trong lòng, nhà vợ của Thế Quốc quả là không bình thường. Cũng là nhờ trước đây nhà họ Vệ đã tích đức, tổ tiên không có đức hạnh con cháu đời sau sẽ không thể lấy được cô vợ thịnh vượng, giàu có thế này. Tương lai con của Thế Quốc có người cậu thế này giúp đỡ, có thể kém được sao?

Thái Mỹ Giai làm ruộng một ngày sau khi trở về chỗ ở của thanh niên trí thức mới biết chuyện, nghe tin Tô Cảnh Vũ đến cô ta lại sức cùng lực kiệt, mệt càng thêm mệt.

Cô ta biết Tô Cảnh Vũ đến thì túi tiền của Tô Tình chắc chắn sẽ phồng lên.

Trước đây lúc ở trong trấn chính là như thế này, mỗi lần anh hai cô về nhà, túi tiền của Tô Tình liền phồng lên, không biết cho bao nhiêu tiền nhưng anh ta vừa về là Tô Tình có thể mua mua mua, cái dạng mà tiêu bao lâu cũng tiêu không hết ấy, ghen tị chết đi được!

May mà cũng có người an ủi cô ta, sáu Vương mang trứng gà qua cho cô ta.

Bởi vì trái trứng này mà Thái Mỹ Giai bảo anh ta sờ tay cô ta một chút, tuy làm sáu Vương rất đắc ý nhưng anh ta lại không thỏa mãn lắm.

Bọn họ đã qua lại lâu như thế rồi, nhưng chỉ để anh ta sờ tay một chút, những chỗ khác thì không cho anh ta sờ, càng đừng nói đến việc hôn hít.

Nhưng sáu Vương quyết định lần sau sẽ không thế này nữa, lần sau anh ta nhất định sẽ hôn cô ta, năm nay rảnh rỗi việc đồng áng anh ta định cưới Thái Mỹ Giai về nhà!

Em gái của anh ta năm nay đã sinh một đứa con trai mập mạp, anh ta ao ước biết bao. Anh ta cũng từng nghĩ về cuộc sống đơn giản có vợ, những đứa trẻ và một chiếc giường ấm, cũng muốn mỗi năm đón Tết giống thằng nhãi địa chủ Vệ Thế Quốc kia. Dẫn vợ con lên thị trấn thăm họ hàng, có mặt mũi biết bao nhiêu.

Nhưng anh ta lại không biết trong lòng Thái Mỹ Giai có bao nhiêu ghét bỏ, có bao nhiêu chướng mắt với anh ta, anh ta chỉ là con cóc ghẻ mà thôi.

Buổi tối Tô Cảnh Vũ với Vệ Thế Quốc qua phòng của bà Đường ngủ, bà Đường qua bên này ngủ cùng với Tô Tình.

Sáng hôm sau Tô Cảnh Vũ ăn sáng xong liền đi, chỉ để Vệ Thế Quốc tiễn mình đến đầu thôn rồi bảo anh đi về.

Do Vệ Thế Quốc còn phải đi làm, công việc hôm nay cũng rất nặng nhọc thế nên chỉ tiễn đến đầu thôn. Anh rất nhanh lại cùng nhóm Thẩm Tòng Quân, Vương Cương tiếp tục làm việc.

Vương Mạt Lỵ đến tìm Tô Tình.

"Anh cả với anh hai của cô cũng giống nhau quá đi!” Vương Mạt Lỵ vừa đến liền kinh ngạc la lên.

Tô Tình cười nói: "Rất dễ phân biệt mà.”

Anh cả thanh nhã lịch sự hơn, anh hai thận trọng chín chắn hơn.

"Khí chất không giống nhau, còn nhìn mặt thì hai người họ giống nhau đến tám phần!” Vương Mạt Lỵ nói.

"Bọn họ là cặp song sinh cùng trứng nên chắc chắn sẽ giống nhau, cô nhìn hai đứa bé này xem đó là song sinh khác trứng dù đều giống tôi nhưng lớn lên sẽ không giống nữa.” Tô Tình cười nói.

"Nói cái gì vậy, cái gì mà cùng trứng khác trứng gì chứ?” Vương Mạt Lỵ ngơ ra nói.

Tô Tình không có giải thích nhiều, đổi chủ đề nói: "Sao lại rảnh rỗi qua đây vậy, hôm nay không đi làm à?”

"Không đi, trời nóng như thế cơ mà.” Vương Mạt Lỵ nói:

"Anh hai của cô vừa đến mọi người lại ngưỡng mộ Vệ Thế Quốc.”

Tô Tình nói: "Có cái gì mà ngưỡng mộ, anh ấy cũng vẫn tiếp tục đi làm như thường mà.”

"Anh em bên nhà mẹ cô đều có tiền đồ như thế, vậy sau này Mặt Trời Nhỏ với Mặt Trăng Nhỏ chắc chắn đều có thể dựa vào mấy người cậu này, người làm cha như Vệ Thế Quốc không phải là nhẹ nhõm hơn nhiều sao?” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình cười nói: "Cô nói cũng không sai nhưng cũng phải để Thế Quốc tự mình phấn đấu cố gắng mới được, nếu không chẳng lẽ còn phải dựa mãi vào mấy mối quan hệ này sao?”

Vương Mạt Lỵ nói: "Dựa vào mối quan hệ làm cái gì mà không được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận