Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 246. Cưới chị dâu nuôi cháu trai 6

Chương 246. Cưới chị dâu nuôi cháu trai 6

"Diệu Tổ, con tránh ra cho mẹ, xem hôm nay mẹ có đánh chết con câm mặt dày này không, để xem cô ta còn dám gạ gẫm con không!” Trương Quế Hoa tức giận nói.

"Ai gạ gẫm ai? Con với chị dâu trong sạch, bây giờ anh cả đi rồi con muốn chăm sóc chị dâu với cháu trai của con, tại sao không được chứ?” Từ Diệu Tổ hỏi.

Lão Từ từ bên ngoài trở về, vừa đúng lúc nghe thấy câu này, cả người đều chết lặng. Không chỉ có ông chết lặng mà cô vợ câm đang ôm con trai trốn ở sau lưng Từ Diệu Tổ cũng ngẩn người. Dù cô không nói chuyện được nhưng cô cũng không phải người ngốc, có thể nghe hiểu ý nghĩa của câu nói này là gì.

"Lão Từ, ông rốt cuộc cũng về rồi, ông nghe thấy nó nói gì đó, nó đang nói cái gì đó?” Trương Quế Hoa nhìn thấy chồng mình về liền hỏi.

Lão Từ sau khi bị kinh ngạc một lúc thì nhìn con trai của mình rồi hỏi: "Thằng hai, con có biết con đang nói cái gì không?”

"Con đương nhiên biết con đang nói cái gì, con muốn lấy chị dâu làm vợ, con cũng sẽ chăm sóc Tiểu Ngư như là con trai ruột của con, như vậy anh cả ở dưới suối vàng cũng có thể hoàn toàn yên tâm!” Từ Diệu Tổ thẳng thắn nói to lên.

Lời này vừa nói ra thì những người hàng xóm đang bu đông ngoài hàng rào để nhiều chuyện liền biết chuyện gì đã xảy ra, chuyện này nhanh chóng bị lan truyền đi.

"Ông trời ơi, sao số tôi khổ thế này, sao tôi lại sinh ra một thằng con bất hiếu như thế này!” Trương Quế Hoa nhìn thấy bị nhiều người nghe chuyện như vậy liền gào khóc, ngồi bệt xuống đất bắt đầu khóc rống lên.

Lão Từ cũng nghiêm túc nhìn con trai, nhưng hoàn toàn không thấy chút đùa cợt nào của con trai.

"Con dâu, đây cũng là ý của con sao?” Lão Từ nhìn về phía cô vợ câm hỏi.

Cô vợ câm bây giờ đầu óc đang choáng váng sao mà biết đang xảy ra chuyện gì chứ? Cô ấy chỉ biết ôm chặt con trai của mình.

"Chị dâu, em biết chuyện này rất đột ngột nhưng sức khỏe anh cả trước giờ không tốt, em cũng không giấu chị, em từ lâu đã có ý nghĩ này rồi. Anh cả nếu như có thể nuôi tiểu Ngư thành người, Tiểu Ngư nếu có thể tự bảo vệ mình trước xã hội này thì cũng thôi đi. Nhưng anh cả không sống được đến tuổi đó, vậy em cưới chị, Tiểu Ngư cũng để em nuôi, chuyện này là em nợ anh cả!” Từ Diệu Tổ nhìn chị dâu của anh, vô cùng nghiêm túc nói.

"Cái gì gọi là con nợ anh cả con, con nợ nó cái gì?” Trương Quế Hoa vừa khóc vừa mắng.

"Anh cả con lúc đầu vì cái gì mà đi luyện thép, còn không phải do mẹ phàn nàn chuyện anh ấy ăn cơm ở nhà sao? Lúc anh trở về cơ thể không khỏe, mẹ còn bắt anh đi sửa đập nước, nếu không thì sao có thể bị ngã xuống sông băng được? Cơ thể anh cả không khỏe đều do ai gây ra? Con biết mẹ làm những việc này là vì con cho nên con không có tư cách trách mẹ. Nhưng chuyện con nợ anh cả không cần phải nói nữa, anh cả bây giờ đã đi rồi, con đương nhiên phải chăm sóc cho chị dâu và cháu trai. Chỉ là nếu lấy thân phận chú để chăm sóc chị dâu và cháu trai mãi thì người ngoài chắc chắn sẽ đàm tiếu. Vì vậy con lấy chị dâu luôn là cách tốt nhất, dù sao bây giờ chị dâu là góa phụ, con cũng chưa kết hôn, con cưới chị dâu ai có thể nói gì chứ?” Từ Diệu Tổ nói chắc như đinh đóng cột.

Nhưng mà đúng là phải công nhận, hàng xóm láng giềng đối với hành động này của anh ta không chỉ không nói ra nói vào, ngược lại còn vô cùng tán thưởng.

Cậu cả Từ năm nay mới 34 tuổi ra đi để lại vợ con như thế, đây không phải đều do bà mẹ kế Trương Quế Hoa này hại sao?

Nếu như là mẹ ruột thì cậu cả Từ sao mà rơi vào kết cục ra đi sớm như thế này.

Bây giờ người em trai Từ Diệu Tổ đứng ra nói muốn cưới người chị dâu góa phụ, muốn thay anh cả nuôi con, đây không phải là chuộc lỗi cho mẹ anh ta sao?

Cậu cả Từ vừa mất, cho dù có người cha chồng lão Từ này nhưng mẹ con cô vợ câm cũng chẳng đáng giá gì, chắc chắn sẽ vô cùng khổ. Nhưng Từ Diệu Tổ muốn cưới chị dâu của anh thì lại khác.

Có anh ta chống đỡ cho gia đình này thì chị dâu và cháu trai không có ai dám khinh thường, bởi vì Từ Diệu Tổ cũng là một người thạo việc, mấy năm nay mọi việc trong nhà đều là anh ta làm!

"Diệu Tổ, giỏi lắm, tôi ủng hộ cậu!” Một người bạn thân từ thời thơ ấu của Từ Diệu Tổ ủng hộ nói.

Một bác gái thương cho mẹ con cô vợ câm sống cô đơn, khổ cực, không nơi nương tựa cũng nói: "Làm vậy cũng tốt, Diệu Tổ có vợ, mẹ con Tiểu Ngư cũng có người để dựa vào!”

Những người khác cũng lần lượt phụ họa theo, đều nói như thế là tốt.

Nhìn thấy mọi người thế mà không mắng chửi góa phụ câm làm hư con trai của mình, ngược lại bắt đầu tán đồng làm Trương Quế Hoa sốt cả ruột.

Cũng không khóc nữa, trực tiếp đứng dậy chỉ vào góa phụ câm tiếp tục mắng: "Hai mẹ con cô là đồ mang đến tai họa, xui xẻo, các người…”

"Thôi được rồi!” Lão Từ thẳng thừng quát mắng bà ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận