Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 248. Cưới chị dâu nuôi cháu trai 8

Chương 248. Cưới chị dâu nuôi cháu trai 8

Vì vậy nói với con trai rằng sau này Tiểu Ngư sẽ do người làm ông nội này chăm sóc nuôi dưỡng thành người, bảo anh ta không cần nghĩ nhiều như thế.

Nhưng Từ Diệu Tổ vô cùng quyết tâm, anh ta muốn lấy chị dâu nuôi cháu trai, nếu không cả đời này anh ta cũng sẽ không lấy vợ nữa.

Nói đến thế này rồi thì lão Từ còn có thể nói cái gì nữa đây? Ông ta đã đồng ý.

Nhưng Trương Quế Hoa sống chết cũng không đồng ý: "Trừ khi mẹ chết, nếu không thì mẹ tuyệt đối sẽ không đồng ý cho con lấy con góa phụ câm này, con nghĩ cũng đừng nghĩ đến nữa!”

Từ Diệu Tổ xác thực là nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp thu dọn đồ đạc, đón chị dâu với cháu trai vào nhà mới. Hôm đó bố trí đơn giản một cái bàn, mời mấy người bạn của anh ta cùng với nhóm mấy người Vệ Thế Quốc, Vương Cương và Thẩm Tòng Quân đến ăn tiệc!

"Con câm chết tiệt, con câm chết tiệt!” Sau khi Trương Quế Hoa biết liền khóc rống lên nằm lăn ra đất, nhưng cho dù bà ta có khóc lóc rên rỉ thế nào thì mọi người chỉ xem náo nhiệt, ngoại trừ một vài người cực ít ỏi nói giúp bà ta thôi.

Còn không phải là chuyện tự mình làm ra sao? Bà ta nếu không đối xử khắt khe với cậu cả Từ thì anh ta sẽ mất sớm như vậy à? Từ Diệu Tổ sẽ nghĩ đến việc làm trụ cột gia đình chống đỡ cho chị dâu và cháu trai của mình à?

Đây gọi là người tính không bằng trời tính, tính tới tính lui rồi cũng chẳng được gì!

Dù nói như thế nào chăng nữa thì cuộc sống của Từ Diệu Tổ và chị dâu câm A Tú cũng đã bắt đầu. Tô Tình, vợ Cương tử còn có mẹ Hắc Thán và Vương Mạt Lỵ đều đến thăm A Tú.

A Tú rất xấu hổ, có hơi lúng túng do cô rất ít khi qua lại với người khác, cô không nói chuyện được mà mọi người cũng nghe không hiểu cô đang a a cái gì. Vì vậy đều là mọi người nói cô nghe, sau đó mỉm cười gật đầu.

"Con gà mái bên nhà mẹ tôi còn đang ấp trứng, cô có muốn gà con không? Nếu cô muốn thì tôi đi tìm mẹ tôi đổi cho cô nhé, cô đã chuyển ra ngoài sống rồi thì phải nuôi gà đi, sau này tiểu Ngư cũng có trứng gà ăn.” Vương Mạt Lỵ nói.

"Đúng rồi, nuôi lợn cũng được, nuôi lợn béo tốt vào, cả con lợn đều là báu vật đó!” Năm nay mẹ Hắc Thán nuôi lợn, thịt lợn ăn rất ngon ngọt nên cũng nói.

Thứ lợn ăn đều là mấy loại cám gạo và cỏ nhưng lại có thể có nhiều thịt, với lại phân và nước tiểu của chúng cũng có thể đổi điểm công.

Chỉ là mùi ở trong nhà không gì có thể hình dung được, bây giờ Tô Tình cũng ít khi đi qua, không phải cô già mồm đâu nhưng cái mùi đó quả thật rất nồng.

Vợ Cương Tử cũng chia sẻ chút ít kinh nghiệm tề gia nội trợ.

Nói chuyện xong xuôi rồi bọn cô mới đi về, để lại không ít rau cho họ như là trái hồng, dưa chuột, đậu đũa, cải thảo.

Vì Tô Tình ở gần cô ấy nhất nên cô bảo A Tú khi nào ăn hết rồi thì trực tiếp đi sang nhà cô hái, đều là đồ trong nhà trồng nên không mất tiền. Năm nay không chỉ sau vườn trồng nhiều mà ở sân trước Vệ Thế Quốc cũng khai hoang mấy miếng đất để trồng rau, cái gì thiếu chứ rau thì chắc chắn không thiếu.

A Tú trước giờ không có nhận qua sự ấm áp thế này, hốc mắt cũng hơi phiếm hồng. Từ Diệu Tổ đi làm về còn tưởng rằng mẹ anh ta đến đây.

"A a.” A Tú lắc đầu, sau đó mang hoa quả và rau trong nhà ra rồi chỉ qua bên nhà họ Vệ, với hướng nhà mấy anh em Vương Thiết nữa.

Từ Diệu Tổ liền hiểu chuyện gì xảy ra, cười nói: "Mấy người chị dâu này đều là người tốt, bọn họ cũng không khinh thường chị, chị qua lại nhiều với họ cũng tốt.”

"Kẹo.” Tiểu Ngư chỉ vào miệng mình, nhe răng cười nói.

"Ô, Tiểu Ngư còn có kẹo ăn à, đây là ai cho con đó?” Từ Diệu Tổ bế cháu trai lên cười hỏi.

Tiểu Ngư chỉ nhà hàng xóm: "Thím Tô cho con đấy.”

Cậu bé chưa bao giờ được ăn kẹo ngon như thế, cực kỳ ngọt, ăn một cái rồi còn một cái trong túi nữa!

Bởi vì còn nhỏ nên tiểu Ngư thật ra hoàn toàn không hiểu cảm giác đau thương khi cha ruột của mình qua đời, nhưng cậu bé cũng không bài xích chút nào khi ở chung với người chú Từ Diệu Tổ này, thậm chí còn rất vui nữa là đằng khác.

Trẻ nhỏ không hiểu những chuyện này nhưng từ nhỏ Từ Diệu Tổ đã thương cậu bé, nhiều lần đặt cậu lên cổ để cậu cưỡi đi, có đồ gì ngon cũng sẽ cho cậu, trẻ con đều như thế ai đối xử với cậu bé tốt thì cậu bé sẽ thân với người đó.

A Tú nhìn bọn họ như vậy, trên mặt cũng hiện lên nụ cười, cũng không nán lại nữa mà nhanh chóng đi nấu cơm. Cứ như vậy, hai người họ ở trong thôn chính là cặp đôi danh xứng với thực, người trong thôn cũng đã xác nhận rồi cho dù người làm mẹ Trương Quế Hoa này quậy thế nào cũng chẳng có tác dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận