Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 256. Anh hai xem mắt 7

Chương 256. Anh hai xem mắt 7

Lúc đội trưởng Mã mở cuộc họp ở trong thôn, đặc biệt nhắc đến một câu nói rằng năm nay vợ Thế Quốc làm tốt lắm. Dù chỉ chỉ là nói miệng nhưng ít nhiều cũng là ý biểu dương.

Chẳng qua Tô Tình không muốn mấy kiểu biểu dương này, sau khi đợt thu hoạch kết thúc cô ở nhà nghỉ ngơi ba bốn ngày mới dần dần hồi sức lại.

Mưa đã dừng, mọi người nhìn thời tiết tốt liền đi nộp thuế nông nghiệp, Vệ Thế Quốc cũng đi cùng.

Tô Tình đang nấu cháo cho anh trai Tiểu Vệ ăn, thằng bé đang khóc, em gái Tiểu Vệ thì vừa ăn no rồi, giờ đang chơi, bên cạnh truyền đến tiếng khóc của anh trai cô bé cũng chẳng quan tâm, còn hiếu kỳ nhìn qua anh của cô bé, sau đó cười anh trai.

A Tú dẫn Tiểu Ngư qua nhà còn cầm hai miếng đậu phụ qua cho Tô Tình.

“Chị A Tú à, chị đến rồi ạ.” Tô Tình cười nói.

“Em trai khóc nhè.” Tiểu Ngư nói.

“Em trai đói bụng đó, thím đang nấu đồ cho em ăn nè.” Tô Tình cười nói.

Dù Tô Tình ăn uống cũng được nhưng bây giờ phải cho hai đứa bé lớn thế này bú thì hơi kham không nổi, hơn nữa đến tháng này cũng có thể ăn cháo được rồi, Tô Tình chậm rãi chuẩn bị đồ ăn dặm cho anh trai Tiểu Vệ.

Còn về em gái Tiểu Vệ lúc mới sinh khá yếu nên Tô Tình tính tiếp tục cho con bé bú, đợi lớn hơn chút nữa mới cho ăn dặm.

“Chị A Tú, chị làm đậu phụ đấy à?” Tô Tình nói.

A Tú cười gật đầu, cầm đậu phụ bỏ vào trong bát cho cô.

Tô Tình rất thích A Tú, đây là một cô gái vô cùng chăm chỉ và lương thiện, nói:

“Chị A Tú, chị phải nuôi nhiều hơn gà hơn đi, như thế mới có thể nuôi dưỡng tốt Tiểu Ngư, chị xem Tiểu Ngư gầy thế nào kìa?”

A Tú lắc đầu, chỉ ba ngón tay lên đầu.

Tô Tình nhìn hiểu được, đây là đang nói chỉ có thể nuôi ba con gà, cô nhỏ giọng nói: “Trước đây đúng là như thế, nhưng năm nay không giống vậy nữa, lần trước không phải trên đài phát thanh đội trưởng đã nói băng kỹ thuật số sụp đổ rồi sao?”

A Tú gật đầu, dù đã nói nhưng mọi người căn bản không có thời gian để ý nhiều đến mấy chuyện đó, bởi vì mọi người đều vội đi thu hoạch.

“Bọn họ đã sụp đổ, tiếp theo đất nước của chúng ta sẽ phát triển kinh tế, tình hình sẽ không còn kiểu cắt đuôi như trước kia, chị chỉ cần đừng oang oang với bên ngoài thì có thể yên tâm.” Tô Tình nói.

A Tú sẽ không nói, cô ấy chỉ là hơi lo lắng.

Tô Tình liếc nhìn ra bên ngoài đứa con trai đang được Tiểu Ngư dỗ dành cho nín khóc, cười cười, lúc này mới nói tiếp: “Ba con gà nuôi trong nhà chắc chắn là ăn không đủ rồi, nuôi thêm gà đi, chị cũng có thể ăn được trứng gà, cũng không cần phát dè xẻn không nỡ ăn như vậy, nếu như không chú ý tới sức khỏe của bản thân mình, sau này thân thể không tốt chết đi trước rồi thì Tiểu Ngư biết làm sao đây chứ? Tới lúc đó Trương Quế Hoa khẳng định sẽ rước thêm người mới vào cửa, Tiểu Ngư liền phải rơi vào tay mẹ kế rồi, chị đành lòng sao?”

Cũng không phải là Tô Tình cố ý muốn dọa A Tú, Từ Diệu Tổ còn qua đây nhờ cậy Tô Tình đấy, nói là Tô Tình có văn hóa, muốn để cô khuyên thử A Tú.

Bởi vì A Tú chăm lo cho Tiểu Ngư rất tốt, nhưng mà cô ấy lại quá khắt khe với bản thân, Từ Diệu Tổ cũng đã nói qua vài lần, nhưng A Tú chỉ cười cho qua chuyện rồi thôi, Từ Diệu Tổ cũng hết cách rồi mới phải đi nhờ Tô Tình, anh ta cảm thấy Tô Tình là người có văn hóa, ngòi bút lại cứng như vậy, chắc chắn là có tài ăn nói, có thể khuyên bảo được vợ mình.

Cho nên hôm nay mới có buổi nói chuyện với Tô Tình, bằng không cô làm gì dám nhiều chuyện xen vào chuyện gia đình nhà người ta chứ? Dù cho quan hệ có tốt cũng không thể tùy tiện xen vào chuyện nhà đối phương, bởi vì chuyện trong nhà thật sự rất phiền phức, càng nhúng tay vào càng loạn.

Chẳng qua Từ Diệu Tổ đều tới xin cô giúp đỡ rồi, cô thực cũng có chút nhìn không quen cách làm trước đó của A Tú, lúc này mới nói ra mấy lời kia.

Sắc mặt của A Tú đúng là đều thay đổi.

“Chị gả cho Diệu Tổ rồi, hiện tại chính là vợ của anh ấy, mọi người trong thôn đều công nhận thân phận của chị, cũng đều biết chị là một người phụ nữ tốt, nhưng Trương Quế Hoa bất mãn với chị, chị đều biết cả đúng không? Hiện tại có chị bảo vệ, bà ta cũng chẳng cho Tiểu Ngư một cái sắc mặt tốt, đợi sau này sức khỏe chị không tốt, chị thử nghĩ xem còn một mình Tiểu Ngư biết phải làm thế nào? Một đứa trẻ phải đối diện với bà nội và mẹ kế, Diệu Tổ cùng chú Từ dù có yêu thương nó, nhưng đều phải ra ngoài làm việc, cuối cùng Tiểu Ngư vẫn là rơi vào tay của bà nội và mẹ kế thôi.” Tô Tình nói.

A Tú bị cô nói đến mức có chút sợ hãi luôn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận