Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 259. Bên ngoài thô lỗ qua loa bên trong tỉ mỉ chu đáo 2

Chương 259. Bên ngoài thô lỗ qua loa bên trong tỉ mỉ chu đáo 2

Đương nhiên rồi, làm cái nghề này cũng là càng có khoảng cách càng tốt, nếu như làm cùng anh em trong nhà lỡ xảy ra chuyện rất dễ bị diệt gọn.

Làm cái nghề này bọn họ có một quy tắc, chính là bản thân bị bắt rồi tuyệt đối không được khai ra đồng bọn, bản thân cũng sẽ cho vợ con của đối phương ít tiền sinh hoạt trang trải cuộc sống.

Chua xót mà nói, làm cái nghề này thì lúc nào cũng phải chuẩn bị tiến vào tù.

Chẳng qua thời đại nào mà không liều ăn nhiều còn nhát như cáy thì chỉ có chết đói mà thôi, một câu nói đừng kinh sợ, làm là xong chuyện rồi.

Người đàn ông có râu tên là Uông Dũng, năm nay mới đầu bốn chục, lớn hơn Vệ Thế Quốc không ít.

Nhưng bốn mươi mấy tuổi là tuổi như thế nào chứ? Trên có người già dưới có trẻ nhỏ, chỉ dựa vào chút sinh kế đó, một nhà lớn nhỏ đều đói dài cổ, cái gọi là cháo đều có thể làm nước soi gương đấy.

Uông Dũng làm sao có thể không làm cái này chứ? Không đi làm cái này một nhà già trẻ đều phải nhịn đói chịu đói cả.

Trước kia chính sách như vậy Uông Dũng đều làm, hiện tại càng không phải nói, còn muốn kéo thêm Vệ Thế Quốc cùng nhau làm.

Vệ Thế Quốc trước giờ đều là người sống khiêm tốn, không khoa trương ra bên ngoài, nhưng đó là thành phần bản thân ở đằng sau, cho nên làm gì cũng sẽ không tạo ra tiếng tăm gì.

Nhưng nhiều năm sống ở trong thôn như vậy tại sao không ai dám ức hiếp anh?

Lúc đầu chị gái và em gái anh còn chưa gả ra ngoài, trong thôn có mấy người đàn ông không đàng hoàng muốn lại chọc ghẹo, muốn chiếm tiện nghi, nhưng có một ai đạt được chỗ tốt chứ ?

Cái danh thằng con địa chủ không chỉ là bởi vì thành phần tổ tông của anh, mà còn do bản thân anh, năm đó lúc bảo vệ chị gái và em gái y như một con sói hung dữ vậy.

Sau này lớn lên rồi, ai lại dám đi đùa giỡn thử xem?

Lúc trước anh luôn bộc lộ tài năng, nhưng sau này anh lại sống hết sức khiêm tốn, trong thôn chỗ nào cần anh, anh liền đến đến đó giúp đỡ, cho nên ai cũng đều khen một tiếng tốt, lớn lên đến giờ cũng đều bình yên vô sự.

Cuộc sống yên bình cứ như vậy cho đến khi bị cô vợ rơi xuống nước của anh xáo trộn lên.

Chỉ là anh cũng không hề hối hận, ngược lại còn vui mừng vì lúc đó đã nhảy xuống cứu vợ của anh, bằng không làm gì có vợ có con êm ấm qua ngày như bây giờ chứ?

Mấy cái này không nói.

Nếu anh có một mình mà nói, vậy có khi anh thật sự sẽ cùng làm với Uông Dũng, thầy Cung nói cho anh bình minh đã đến rồi, chuẩn bị sẵn sàng!

Nhưng hiện tại không ổn!

Anh vẫn còn vợ con, anh không thể mạo hiểm, cũng không thể đi mạo hiểm cái này.

Bởi vì cha vợ và mẹ vợ anh đều sắp xếp tốt cho anh cả rồi, anh có lựa chọn tốt hơn, anh không cần làm công việc này.

Cho nên Vê Thế Quốc uyển chuyển từ chối lời mời của Uông Dũng Dũng.

Uông Dũng có chút đáng tiếc, nói: “Chú em à, cậu đừng vội từ chối, cậu nghĩ kỹ chút, tôi vĩnh viễn ở đây giữ một vị trí cho bạn, nếu như muốn làm bất cứ lúc nào cậu cũng có thể nói với tôi một tiếng, nhưng tôi nói này, chỉ dựa vào chút việc này không thể nuôi cả gia đình đâu.”

“ Sau này tôi muốn làm lại đi tìm anh vậy.” Vệ Thế Quốc gật đầu nói: “Lần sau làm cho tôi một đùi heo, cái đùi dê này tôi cũng muốn.”

Uông Dũng gật đầu: “Được, con gà này cậu có lấy luôn không?”

Vệ Thế Quốc đương nhiên là muốn rồi, một cái chân dê một con gà đã giết sẵn, còn có một túi lưới trứng gà cùng vật tư khác.

Anh để cho tính tiền.

Uông Dũng cười nói: “Chú em ở đâu ra nhiều tiền như vậy? Khách của tôi nhiều như vậy, có chú là chi tiền ghê nhất đấy.”

Vệ Thế Quốc không nói gì, trước kia lúc còn một mình kiếm được, còn có tiền sính lễ lúc gả đi năm đó của chị cả, năm đó nhà lão Trần đưa cho một trăm đồng tiền, tiền sính lễ này cũng tính là rất cao rồi.

Thực ra Vệ Thế Quốc không nghĩ sẽ giữ lại, muốn để chỉ cả anh đem đi, chỉ là chị gái anh không cầm đi, bảo anh giữ lại lấy vợ.

Còn như khi em ba gả đi, anh chính là đem chút tiền sính lễ mà nhà chồng của cô cầm đến đều đưa hết cho cô ta, nhưng sau này cô ta còn đòi anh hai mươi đồng tiền, anh cũng không nói gì mà đưa cho em gái, dù sao cũng gả đi rồi, trong tay có chút tiền cũng là chuyện tốt.

Tuy nhiên về sau anh cũng sẽ trợ cấp em ba, nhưng chắc chắn là không nhiều như chị cả rồi.

Trước kia khi anh còn một mình anh cũng sẽ đổi qua lại một ít đồ tốt đem cho cháu ngoại nhà chị gái. Cũng thuận tiện đem qua cho em ba bên đó.

Mỗi năm khi vào đông rồi anh cũng sẽ đi qua giúp nhà chị cả, chẻ cho không ít củi đốt đưa đến, giúp chị cả tiết kiệm không ít sức lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận