Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 262. Vừa gặp đã phiền 2

Chương 262. Vừa gặp đã phiền 2

“Xem xem, đấy chính là cảnh giới cao nhất của đồ không muốn mặt mũi đấy, tất cả đều cho là điều đương nhiên như vậy.” Tô Tình cười ha ha châm biếm.

Tô Tình tự nhận mình không phải loại khách sáo, nhưng mà cô về nhà đối với chị dâu cô vẫn đều rất khách sáo đấy, tuy rằng cô từng lớn lên ở đó, nhưng hiện tại địa vị thân phận đã không như xưa rồi.

Lúc chưa gả cho người khác là một chuyện, gả đi rồi lại là một câu chuyện khác rồi. Không phải toàn thế giới đều quay quanh bản thân, bởi vì cô cũng làm chị em dâu nhà người ta, chồng cô có chị em gái, cô có thể bằng lòng chị em đã gả đi của chồng về nhà mẹ đẻ làm mưa làm gió ư?

Đừng nói làm trời làm đất, dù cho về nhà mẹ đẻ hơi chút chỉ chỉ trỏ trỏ thôi cô cũng sẽ thấy gai mắt rồi.

Cho nên năm mới lúc về nhà mẹ đẻ của mình, có thể làm thì cô liền làm, tuyệt đối không nói nửa câu không phải với chị dâu, càng sẽ không nói xấu chị dâu của cô.

Mẹ của cô mua đồ về cho cô. Trừ phi là lén lút nhét cho cô, bằng không cô có thì chị dâu cô cũng có, có lúc mẹ cô không kịp chiếu cố tới, cô cũng sẽ gọi chị dâu cô lại cùng nhau.

Không phải nói cô về nhà mẹ đẻ thì sẽ thiếu sót bên chị dâu, mà là không muốn vì bản thân về nhà mẹ đẻ liền vì cô mà xuất hiện mâu thuẫn gì, là ý như vậy.

Do một lần như vậy, Đỗ Hương liền rất khách sáo, kết quả của sự khách sáo này chính là Vệ Thế Quốc có thể ở nhà cha mẹ vợ chơi lâu như vậy, học xe lâu như vậy.

Nếu không tính là Vệ Thế Quốc miễn cưỡng ở lại, cũng sẽ không vui vẻ như vậy.

Bản thân Tô Tình này bị một nhà quen chiều chuộng mà lớn lên đều rất tự giác, nhưng Vệ Thanh Lan vậy mà nửa điểm về phương diện giác ngộ này đều không có.

Còn tưởng bản thân là bà cô trong nhà nữa chứ, cho nên người gả vào nhà này là cô phải dỗ dành cô ta, Tô Tình cô thì không có sở thích về mặt này như vậy đâu, cô mới không thích đi dỗ dành người khác đấy.

Hợp thì đến không hợp ắt tan, nguyên tắc sống cơ bản.

Hơn nữa Vệ Thanh Lan và bản thân còn có một điểm khác biệt rất lớn. Đó là cha mẹ của Vệ Thế Quốc đều đã không còn nữa, mà cha mẹ cô đều còn cả, hơn nữa lương của cả hai người đều không thấp.

Đối với cha mẹ mà nói, gả cho người ta cũng không phải là cắt đứt đi quan hệ, như cũ vẫn là con gái rượu của họ, cho nên bản thân về nhà mẹ đẻ thực ra vẫn là rất có địa vị.

Nhưng Vệ Thanh Lan về đến nhà mẹ đẻ, Tô Tình mới là nữ chủ chủ nhân của cái nhà này.

Cho nên có thể nói Vệ Thanh Lan không rõ thế cục hiện tại.

Hiển nhiên Tô Tình cũng không phải cái loại bá đạo hoành hành, cô sẽ không để chị em chồng gả đi rồi không có nhà mẹ đẻ, giống như chị chồng Vệ Thanh Mai.

Cô rất hoan nghênh chị chồng đến nhà chơi, có lần nào chị chồng đến mà không nhiệt tình tiếp đãi chứ?

Khách sáo đều từ hai phía, nhưng Vệ Thanh Lan đúng là ngay cả chút ít khách sáo trên mặt cũng làm không được, người với người sống chung với nhau cũng chú trọng thái độ, thái độ giữa cô và Vệ Thanh Lan chính là không hợp nhau.

Nhìn nhau đã thấy phiền.

“Được rồi, tôi không rảnh tiếp đã cô, từ đâu tới thì về chỗ đó đi.” Cho nên Tô Tình trực tiếp đuổi người.

Vệ Thanh Lan tức đến cắn răng, Lý Gia Bảo đang bị cô ta dắt tay nghe thấy muốn đuổi cậu ta về, thoáng chốc giật ra khỏi tay mẹ cậu ta, trực tiếp ngồi trên đất khóc: “Con không đi, con không đi đâu, con muốn ăn thịt, con muốn ăn thịt cơ!”

Trên một đường đi tới đây mẹ của cậu ta đều dạy cậu ta cả rồi, phải ngồi trên đất khóc, khóc rồi sẽ có đồ để ăn.

“Ôi chao, Gia Bảo đáng thương của mẹ, hai mẹ con chúng ta bây giờ ngay cả miếng đất để đứng cũng không có nữa rồi, về nhà mẹ đẻ một chuyến, còn bị đuổi đi, trời ơi, bố mẹ ơi, nếu như các người vẫn còn sống nhìn thấy con gái cùng cháu ngoại của người bị người ta đối đãi như vậy, còn không phải bị tức chết thêm lần nữa sao!” Vệ Thanh Lan gào khóc nói.

Cái cổ họng này gào cũng thật lớn đấy, không những vậy, bên trong anh trai Tiểu Vệ Và em gái Tiểu Vệ cũng bị dọa tới, chẳng qua bao lâu liền nghe thấy tiếng khóc truyền lại.

Tô Tình trợn mắt nhìn hai mẹ con nhà kia một cái, liền nhanh chóng đi vào phòng dỗ hai đứa trẻ trước.

Vệ Thanh Lan cũng ngây ngốc một chốc, nhưng cũng biết người phụ nữ này mang thai, nhưng mà lại nghe tới tiếng hai đứa trẻ khóc.

Nhân duyên của cô ta không tốt như Vệ Thanh Mai, lần này dẫn con trai về nhà mẹ đẻ cũng có người gặp cô ta, nhưng cũng chỉ là chào hỏi một cái, còn những lời khác không có nói với cô ta.

Cho nên không biết anh hai mình có một đôi long phượng thai.

Chẳng qua cô ta cũng chẳng có hứng thú với chuyện này, nhìn cô ta đi vào nhà rồi, một lời chẳng nói liền đi vào trong phòng bếp.

Thoáng chốc liền giống như chuột rơi vào hũ thóc vậy, cặp mắt lúc này đều sáng cả lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận