Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 264. Tên sợ vợ 1

Chương 264. Tên sợ vợ 1

Nói về Vệ Thanh Lan.

Vệ Thanh Lan ôm theo con trai Lý Gia Bảo tới chỗ Mã đại nương khóc.

Trước kia Mã đại nương rất chăm lo cho bọn họ, lúc này đương nhiên là tới tìm Mã đại nương rồi.

Nhưng mà Mã đại nương cũng không phải rất thích Vệ Thanh Lan, người bà ấy thích là hai chị em Vệ Thanh Mai và Vệ Thế Quốc.

Mã đại nương vừa nuôi heo vừa nghe Vệ Thanh Lan khóc kể về chị dâu trong nhà đã đối xử với cô ta và con trai cô ta ra sao.

Đoạn đường hai mẹ con cô ta tới đây cũng không dễ dàng gì, chút đồ ít ỏi ăn hồi sáng cũng đã sớm tiêu hóa hết rồi.

“Không nói tới chuyện không làm cho tụi cháu chút đồ ăn, cháu thấy cô ta bế con vào nhà, cháu liền vào nhà bếp lấy một ít, cô ta lại cầm cây gậy lên đánh tụi cháu, đại nương nói xem, có ai như cô ta sao, cháu là em chồng của cô ta, đây là thái độ với em chồng à, không biết còn tưởng cháu là kẻ thù đó chứ!” Vệ Thanh Lan nói.

“Mẹ à, con đói, con muốn ăn thịt gà!” Lý Gia Bảo khóc lóc nói.

“Trong nồi hầm một con gà như vậy, mà một ngụm cũng không cho tụi cháu.” Vệ Thanh Lan tiếp tục nói với Mã đại nương.

Mã đại nương cho heo ăn xong rồi, thấy hai con heo mập mạp và khỏe mạnh bà ấy rất hài lòng, lúc này mới nhìn về phía Vệ Thanh Lan nói: “Con gà đó hẳn là Thế Quốc muốn cho vợ mình ăn, con bé cần cho hai đứa nhỏ bú sữa lận, nhất định không thể quan tâm tới cháu rồi.”

Thật ra lời này có chút không kiên nhẫn trong đó, Mã đại nương không quá kiên nhẫn với Vệ Thanh Lan, hơn nữa bà ấy còn rất hiểu tính tình của Tô Tình thế nào.

Đến nay cô luôn thật lòng thật dạ sống với Thế Quốc, sao lại có thể gây chuyện được?

Cái cô em chồng Vệ Thanh Lan này về, sao mà vợ Thế Quốc lại không tiếp đãi chứ? Chị chồng cả Vệ Thanh Mai đều nói với bên ngoài là mỗi lần chị ấy về thì cô luôn cho chị ấy cua ngâm nước đường, sữa mạch nha, khi về nhà mình mà có rãnh rỗi chị ấy còn sẽ qua bên nhà bà ấy ngồi, còn khen em dâu của mình nữa.

Có thể thấy quan hệ của Tô Tình và chị chồng cả Vệ Thanh Mai rất là tốt.

Sau cái đợt ăn Tết kia, mọi người cũng thấy được, con nít ở trong thôn không có giáo dục, vợ Thế Quốc cũng đứng ra sắp xếp cho bọn họ, một cái kẹo đã thu thập mấy đứa nhỏ kia ngoan ngoãn nghe lời, vì lấy lại thể diện cho người đàn ông của Vệ Thanh Mai, cô nói anh ấy là anh hùng bảo vệ đất nước, cái chân đó chẳng những không khiến anh ấy mất mặt mà đó là vinh dự, là huy chương của người anh hùng!

Nói đến mọi người nghe đều không ngừng gật đầu.

Cô đối xử lịch sự với cả nhà chị chồng cả Vệ Thanh Mai như vậy, thế sao cô lại cứ không lịch sự với Vệ Thanh Lan?

Mã đại nương ăn muối còn nhiều hơn Vệ Thanh Lan ăn cơm, bà ấy còn không biết Vệ Thanh Lan là loại người gì sao?

Lúc về hồi mùng Hai Tết, Mã đại nương còn nghe Tô Tình kể lại, nói Vệ Thế Quốc đã thông báo cho chị anh và em gái anh, năm nay họ sẽ đi vào thành phố ăn Tết, khoan hẳn về nhà.

Nhưng mà mùng Hai Tết Vệ Thanh Lan vẫn tới, còn tới một mình, đây là tới để làm gì? Lúc đi, cô ta còn đem hết mấy cái bánh bao mà Tô Tình đã làm cho bà bác để giữ lại ăn Tết đi hết.

Tệ lắm, ăn hết cả.

Trong lòng Mã đại nương rất rõ.

Vệ Thanh Lan nghe xong thấy cần có sữa cho hai đứa nhỏ cũng sửng sốt một chút, không khỏi nói: “Hai đứa nhỏ đó đều là con cô ta?”

Mã đại nương nhìn cô ta một cái, cười ha ha nói: “Đúng vậy, con bé sinh một cặp long phượng thai cho anh trai cháu, chị cả của cháu còn đi đến đưa tới một con gà với hai giỏ trứng đó.”

Bằng không thì sao mà vợ Thế Quốc lại lịch sự với chị chồng cả như vậy chứ, còn cô em chồng nay ngay cả chị dâu trong nhà sinh một cặp long phượng thai lâu vậy rồi mà còn không biết, còn có thể trông mong gì đây? Không mang theo cái gì về cho chị dâu trong nhà đang ở cữ thì thôi đi, đằng này còn muốn lấy một vài thứ từ chị dâu nhà mình mang về, làm gì có chuyện tốt vậy chứ.

“Anh cả không có nói với cháu, cháu không có biết chuyện này!” Ngoài miệng Vệ Thanh Lan nói vậy nhưng mà trong lòng lại rất hả hê, cú đá hồi nãy của cô ta, chỉ vì không biết hai đứa bé kia đứa nào là con của cô, dù sao một trong hai đứa ngã cũng có một đứa phải, không ngờ tới đứa nào cũng phải.

Mã đại nương không biết chuyện này, nghe xong lời đùn đẩy trách nhiệm này thì ấn tượng trong lòng bà ấy còn tệ hơn.

Thế Quốc là người thế nào cơ chứ, Mã đại nương cũng có thể nghĩ ra tại sao anh lại không đi qua nói rồi, tại xa là một, nhưng mà xa không phải là lý do, lý do lớn nhất là do nhất định anh biết là cô em nay sẽ không chịu yên đâu.

Đến lúc đó vừa ở cữ, cho hai đứa nhỏ bú, có không ít chuyện nên không có đặc biệt qua nói, đỡ cho cô ta về nhà mẹ đẻ gây thêm ngột ngạt.

Nếu không lỡ chọc cô bực bội, tức đến nghẽn sữa thì hai đứa nhỏ ăn cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận