Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 265. Tên sợ vợ 2

Chương 265. Tên sợ vợ 2

Hơn nữa Mã đại nương cũng là người từng trải được chưa, năm ngoái không phải cô ta từng về một chuyến hay sao, còn có thể không biết năm nay chị dâu sẽ sinh con à?

Nếu thật sự có lòng, cô ta cũng nên tìm thời gian mang theo một giỏ trứng gà về thăm một chút, có đúng lúc hay không, có lòng là được.

Nhưng mà cô ta mang theo cái gì về?

Hai tay trống trơn, còn dẫn người trong nhà về nhà mẹ đẻ, đây là tới hôi của à?

“Chỗ của bác còn bận chút chuyện, con về trước đi.” Mã đại nương không muốn nghe cô ta lãi nhãi than phiền nữa, phất tay nói.

Vệ Thanh Lan cũng chỉ có thể dắt con trai đi ra.

Nhưng mà trong lòng lại tức giận, nghĩ một chút, cứ tới chỗ chị năem Trần trong thôn ngồi.

Chị năm Trần đang ở nhà may đế giày, mấy người con dâu nhà họ Tiền cũng thừa lúc bây giờ rảnh rỗi dắt con về nhà mẹ đẻ, nếu không thì lúc này cũng sẽ không ở nhà, chắc chắn là đang nhiều chuyện rồi.

Thấy cô ta dắt theo con tới thì ôi chao nói: “Đây thật là hiếm quá, Thanh Lan cô sinh con rồi trở về đây thăm nhà à?”

“Này, chị dâu đừng có nói vậy, bây giờ tôi làm gì còn thăm gì nữa, dẫn theo Gia Bảo về thì bị cầm gậy đánh đuổi ra ngoài đó.” Vệ Thanh Lan vừa tiến đến liền lập tức than ngắn thở dài nói.

Một câu nói đã khiến chị năm Trần hứng thú, lập tức nhẹ nhàng kéo Vệ Thanh Lan ngồi xuống: “Mau ngồi, mau ngồi, khó lắm mới thấy cô về một chuyến đó, cô nói chị nghe một chút có chuyện gì thế? Cô từ xa trở về không có giết gà thiết đãi nồng nhiệt thì thôi đi, sao lại bị cầm gậy đuổi đánh rồi? Bây giờ là xã hội mới rồi, còn có chuyện thế sao?”

Vệ Thanh Lan lập tức cảm thấy như đã tìm được tri kỷ, kéo lấy chị năm Trần tố cả đống khổ, trước tiên nói anh hai không xem cô ta là người trong nhà, nhà mình sinh được một đôi cháu trai, cháu gái cũng không đến nói với cô ta một tiếng.

Sau đó lại nói chị dâu thấy cô ta tay không đi về, vì vậy nên tức giận còn đánh đuổi cô ta và con trai cô ta.

“Trời ạ, người ta nói con gái gả ra ngoài thì không còn nhà nữa, đúng là không sai mà, tôi ở nhà chồng phải cúi đầu làm người, khó lắm mới về lại nhà mẹ, thế mà chờ đợi lại là bị đánh bằng gậy, cuộc sống như vậy thật sự là không có cách nào vượt qua mà, sao cha mẹ chị lại chết sớm như vậy chứ, bây giờ chẳng có ai làm chủ cho tôi!” Vệ Thanh Lan gạt lệ nói.

Lý Gia Bảo nghĩ tới thịt gà cậu ta không được ăn, cũng khóc theo.

Hai mẹ con ngồi khóc với nhau, đây thật sự khiến người khác không đành lòng mà.

Chị năm Trần nghe cực kỳ say mê, đồng cảm với cô ta nói: “Không phải chứ, chị nói này, chị dâu của cô thật là ghê gớm, nhưng mà nhắc tới thì cô ấy cũng có năng lực thật, vừa gả vào nhà liền sinh cho anh cô một cặp trai gái, bây giờ anh của cô ở nhà đến đánh rắm còn không dám, nhất định không thể trông cậy vào nổi rồi, lần này từ xa trở về vậy mà ngay cả cửa nhà cũng không vào được!”

“Tại anh hai tôi không có ở nhà, nếu không chị ta có thể làm càn vậy sao?” Vệ Thanh Lan biết anh hai cô ta đã đi ra khỏi nhà nhặt củi rồi, nói.

“Thôi đi, có ở nhà hay không cũng giống vậy thôi, trước mặt vợ cậu ta, cậu ta dám nói gì chứ? Cậu ta là một tên sợ vợ.” Chị năm Trần bĩu môi nói.

Vệ Thanh Lan cũng không nói gì, nhưng mà cô ta không định ỉu xìu dắt con về đâu, cô ta định tối nay sẽ về nhà mẹ đẻ ở, cô ta không tin khi anh cô ta về thì người phụ nữ kia vẫn còn dám láo xược như vậy!

“Lần trước chị cả cô về, cô không biết cô ấy chiêu đãi làm sao đâu, cô ấy chiêu đãi cho cả một nhà ăn sủi cảo bằng bột mì trắng, khi mấy đứa nhỏ của chị cả cô về, trong túi đầy kẹo, khiến cho mấy đứa nhỏ trong thôn hâm mộ chết đi được.” Chị năm Trần tiếp tục nói.

Trong lòng Vệ Thanh Lan ghen tỵ muốn chết.

Chị năm Trần nhìn vẻ mặt của cô ta thì hài lòng tiếp tục gây xích mích, chia rẽ, nói: “Đều là con gái đã gả ra ngoài, sao lại cứ đối xử với cô như vậy? Đây không khỏi có có chút quá bất công rồi.”

Vệ Thanh Lan cắn răng nói: “Tôi phải đợi anh hai tôi về!”

“Được, vậy thì chờ đi, nhưng mà lúc này cũng gần trưa rồi, hay là cô đi ăn cơm trước đi.” Chị năm Trần nhiều chuyện xong thì bắt đầu đuổi người, nói.

Vệ Thanh Lan cũng không có cách nào, chỉ có thể dẫn theo con trai đến nhà chị cả cô ta.

Bởi vì Vệ Thanh Lan không nói thật nên Vệ Thanh Mai không biết khi nãy cô ta đã về nhà mẹ đẻ, còn tưởng rằng là qua bên đây trước.

Từ xa tới thì dĩ nhiên không thể để cho hai mẹ con cô ta đói bụng.

“Con muốn ăn thịt gà, con muốn ăn thịt gà!” Lý Gia Bảo còn chưa hài lòng với bữa ăn này, la hét nói.

Trần Mặc cười nói: “Được, vậy thì đi giết gà.”Chương 265: Tên sợ vợ 2

Hơn nữa Mã đại nương cũng là người từng trải được chưa, năm ngoái không phải cô ta từng về một chuyến hay sao, còn có thể không biết năm nay chị dâu sẽ sinh con à?

Nếu thật sự có lòng, cô ta cũng nên tìm thời gian mang theo một giỏ trứng gà về thăm một chút, có đúng lúc hay không, có lòng là được.

Nhưng mà cô ta mang theo cái gì về?

Hai tay trống trơn, còn dẫn người trong nhà về nhà mẹ đẻ, đây là tới hôi của à?

“Chỗ của bác còn bận chút chuyện, con về trước đi.” Mã đại nương không muốn nghe cô ta lãi nhãi than phiền nữa, phất tay nói.

Vệ Thanh Lan cũng chỉ có thể dắt con trai đi ra.

Nhưng mà trong lòng lại tức giận, nghĩ một chút, cứ tới chỗ chị năem Trần trong thôn ngồi.

Chị năm Trần đang ở nhà may đế giày, mấy người con dâu nhà họ Tiền cũng thừa lúc bây giờ rảnh rỗi dắt con về nhà mẹ đẻ, nếu không thì lúc này cũng sẽ không ở nhà, chắc chắn là đang nhiều chuyện rồi.

Thấy cô ta dắt theo con tới thì ôi chao nói: “Đây thật là hiếm quá, Thanh Lan cô sinh con rồi trở về đây thăm nhà à?”

“Này, chị dâu đừng có nói vậy, bây giờ tôi làm gì còn thăm gì nữa, dẫn theo Gia Bảo về thì bị cầm gậy đánh đuổi ra ngoài đó.” Vệ Thanh Lan vừa tiến đến liền lập tức than ngắn thở dài nói.

Một câu nói đã khiến chị năm Trần hứng thú, lập tức nhẹ nhàng kéo Vệ Thanh Lan ngồi xuống: “Mau ngồi, mau ngồi, khó lắm mới thấy cô về một chuyến đó, cô nói chị nghe một chút có chuyện gì thế? Cô từ xa trở về không có giết gà thiết đãi nồng nhiệt thì thôi đi, sao lại bị cầm gậy đuổi đánh rồi? Bây giờ là xã hội mới rồi, còn có chuyện thế sao?”

Vệ Thanh Lan lập tức cảm thấy như đã tìm được tri kỷ, kéo lấy chị năm Trần tố cả đống khổ, trước tiên nói anh hai không xem cô ta là người trong nhà, nhà mình sinh được một đôi cháu trai, cháu gái cũng không đến nói với cô ta một tiếng.

Sau đó lại nói chị dâu thấy cô ta tay không đi về, vì vậy nên tức giận còn đánh đuổi cô ta và con trai cô ta.

“Trời ạ, người ta nói con gái gả ra ngoài thì không còn nhà nữa, đúng là không sai mà, tôi ở nhà chồng phải cúi đầu làm người, khó lắm mới về lại nhà mẹ, thế mà chờ đợi lại là bị đánh bằng gậy, cuộc sống như vậy thật sự là không có cách nào vượt qua mà, sao cha mẹ chị lại chết sớm như vậy chứ, bây giờ chẳng có ai làm chủ cho tôi!” Vệ Thanh Lan gạt lệ nói.

Lý Gia Bảo nghĩ tới thịt gà cậu ta không được ăn, cũng khóc theo.

Hai mẹ con ngồi khóc với nhau, đây thật sự khiến người khác không đành lòng mà.

Chị năm Trần nghe cực kỳ say mê, đồng cảm với cô ta nói: “Không phải chứ, chị nói này, chị dâu của cô thật là ghê gớm, nhưng mà nhắc tới thì cô ấy cũng có năng lực thật, vừa gả vào nhà liền sinh cho anh cô một cặp trai gái, bây giờ anh của cô ở nhà đến đánh rắm còn không dám, nhất định không thể trông cậy vào nổi rồi, lần này từ xa trở về vậy mà ngay cả cửa nhà cũng không vào được!”

“Tại anh hai tôi không có ở nhà, nếu không chị ta có thể làm càn vậy sao?” Vệ Thanh Lan biết anh hai cô ta đã đi ra khỏi nhà nhặt củi rồi, nói.

“Thôi đi, có ở nhà hay không cũng giống vậy thôi, trước mặt vợ cậu ta, cậu ta dám nói gì chứ? Cậu ta là một tên sợ vợ.” Chị năm Trần bĩu môi nói.

Vệ Thanh Lan cũng không nói gì, nhưng mà cô ta không định ỉu xìu dắt con về đâu, cô ta định tối nay sẽ về nhà mẹ đẻ ở, cô ta không tin khi anh cô ta về thì người phụ nữ kia vẫn còn dám láo xược như vậy!

“Lần trước chị cả cô về, cô không biết cô ấy chiêu đãi làm sao đâu, cô ấy chiêu đãi cho cả một nhà ăn sủi cảo bằng bột mì trắng, khi mấy đứa nhỏ của chị cả cô về, trong túi đầy kẹo, khiến cho mấy đứa nhỏ trong thôn hâm mộ chết đi được.” Chị năm Trần tiếp tục nói.

Trong lòng Vệ Thanh Lan ghen tỵ muốn chết.

Chị năm Trần nhìn vẻ mặt của cô ta thì hài lòng tiếp tục gây xích mích, chia rẽ, nói: “Đều là con gái đã gả ra ngoài, sao lại cứ đối xử với cô như vậy? Đây không khỏi có có chút quá bất công rồi.”

Vệ Thanh Lan cắn răng nói: “Tôi phải đợi anh hai tôi về!”

“Được, vậy thì chờ đi, nhưng mà lúc này cũng gần trưa rồi, hay là cô đi ăn cơm trước đi.” Chị năm Trần nhiều chuyện xong thì bắt đầu đuổi người, nói.

Vệ Thanh Lan cũng không có cách nào, chỉ có thể dẫn theo con trai đến nhà chị cả cô ta.

Bởi vì Vệ Thanh Lan không nói thật nên Vệ Thanh Mai không biết khi nãy cô ta đã về nhà mẹ đẻ, còn tưởng rằng là qua bên đây trước.

Từ xa tới thì dĩ nhiên không thể để cho hai mẹ con cô ta đói bụng.

“Con muốn ăn thịt gà, con muốn ăn thịt gà!” Lý Gia Bảo còn chưa hài lòng với bữa ăn này, la hét nói.

Trần Mặc cười nói: “Được, vậy thì đi giết gà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận