Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 267. Hai cái tát 2

Chương 267. Hai cái tát 2

Cậu Gia Đống trước kia đúng là có tinh thần không sai, nhưng mà bây giờ càng có tinh thần hơn, hơn nữa còn có hơi thở của sự thành thục và chững chạc.

Không khó nhìn ra, sau khi lấy được vợ vè, tình cảm của đôi trẻ tốt mới có thể có trạng thái tinh thần này.

Mặc dù quả phụ Trần còn chưa thấy người mợ Tô Tình này của cháu bà, nhưng mà ấn tượng của bà với Tô Tình rất tốt, hơn nữa hồi đầu năm, cả nhà con trai và con dâu bà có đi qua thăm, khi trở về trên mặt tất cả đều nở nụ cười.

Cho nên mợ tụi nó sao có thể là loại người không biết nói đạo lý chứ?

Tuyệt đối là vấn đề của người em chồng này, nếu không sao mà ngay cả một bữa cơm cũng không giữ lại ăn? Không chừng cô ta đã về nhà mẹ làm gì đó rồi.

Chuyện này mẹ chồng chị ấy còn có thể nghĩ ra, Vệ Thanh Mai lại càng không cần phải nói tới.

Chị ấy liền trực tiếp nói với em gái mình một cái, nói: “Chờ chị dọn dẹp xong, chị và em cùng đi về một chuyến!”

Vệ Thanh Lan cũng không thấy chột dạ chút nào, bởi vì lúc cô ta đá hai đứa trẻ lộn nhà không có ai thấy cả, nếu như người phụ nữ kia dám tố cáo cô ta thì cô ta liền nói là cô ngậm máu phun người.

Cho nên không chỉ không sợ mà cô ta còn cảm thấy như có người làm chỗ dựa cho cô ta vậy.

“Được, chờ lát nữa chị cả và em cùng đi về!” Vệ Thanh Lan nói.

Thấy cô ta như vậy, lúc này Vệ Thanh Mai mới quay lại nói: “Lúc em về đã nói gì chọc Tình Tình không vui rồi? Tình Tình cũng không phải là người không nói đạo lý.”

Vệ Thanh Mai còn không biết chuyện mùng hai Tết em gái chị ấy về nhà mẹ đẻ lúc trước đâu.

Tô Tình không có nói với chị ấy, người đàn ông như Vệ Thế Quốc thì lại càng không nói loại chuyện này với chị cả của anh, cho nên Vệ Thanh Mai không biết cô em của chị ấy đã làm chuyện cực phẩm gì.

“Không phải cô ta không biết nói đạo lý? Vậy thì là em không biết nói đạo lý à?” Vệ Thanh Lan tức giận nói: “Chị cả, chị thế là sao, chị thiên vị nói thay cô ta vậy, rốt cuộc chị có biết ai mới là em gái chị không vậy hả?”

Vệ Thanh Mai lười nói chuyện khác với cô ta, chỉ nói: “Tình Tình cũng không dễ dàng gì, một mình phải nuôi hai đứa nhỏ, hơn nữa mặc dù em ấy là chị dâu Hai của em nhưng mà tuổi của em lớn hơn em ấy, sao em không biết nhường chút chứ? Em cứ về nhà mẹ đẻ chèn ép, thể hiện, em có nghĩ tới anh hai của em không, anh hai của em bị kẹp ở giữa như vậy có phải rất khó xử hay không, anh hai em đến tuổi này rồi mới cưới vợ, mới làm cha, em có thể bớt chút tâm tư, đừng có gây phiền phức cho nó không?”

Bị chị cả của mình dạy dỗ một trận như vậy, trên mặt Vệ Thanh Lan có chút gây khó dễ: “Dựa vào đâu muốn em nhường cô ta? Em ăn gạo của cô ta hay là sao chứ hả, lần đầu tiên em về nhà mẹ đẻ cô ta liền ra oai phủ đầu với em, lần này em về lại càng không phải nói, thế này thì tại sao em phải khách sáo với cô ta chứ?”

“Lần đầu tiên em về nhà mẹ đẻ đã làm gì chọc tới em ấy có cần chị nhắc em không? Em về đã làm gì hả?” Vệ Thanh Mai hừ lạnh nói.

“Thôi, em không nói với chị cả nữa, bây giờ chị cả đã thiên vị cô ta rồi, em là được nhặt về, em được nhặt về được chưa!” Vệ Thanh Lan tức giận nói.

Vệ Thanh Mai dọn dẹp xong nhà cửa, lại cho heo nhỏ trong nhà ăn, sau khi nói một tiếng với mẹ chồng thì chị liền dẫn theo hai mẹ con Vệ Thanh Lan về nhà mẹ.

“Trần Mặc, con đem đồ chua theo, cậu tụi nhỏ chỉ thích dưa muối mẹ làm, hầm với cá ăn cực kỳ ngon.” Quả phụ Trần cười nói.

“Dạ.” Vệ Thanh Mai cười một tiếng, rồi mang dưa muối theo.

Lúc chị ấy dẫn hai mẹ con Vệ Thanh Lan tới thì đám người Vệ Thế Quốc và Thẩm Tòng Quân cũng vừa bó củi lại và chở về bằng xe ba gác.

Cả một xe ba gác đầy ắp, chất rất cao.

Một xe ngày hôm nay đưa cho Thẩm Tòng Quân trước, ngày mai, ngày mốt, ngày sau nữa thì sẽ chia cho đám người Vệ Thế Quốc.

Có một xe củi cứng như vậy, trên căn bản mùa đông này không cần phải quá lo lắng, nhưng mà cũng không đủ dùng, cho nên vẫn phải chuẩn bị nhiều hơn một chút mới được.

“Chị cả, em ba, Gia Bảo, sao mọi người lại tới đây rồi.” Vệ Thế Quốc cười hỏi.

“Anh hai, sáng sớm hôm nay em có tới rồi, em bị vợ của anh đuổi ra ngoài.” Vệ Thanh Lan là người đầu tiên nói.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Vệ Thế Quốc liền không được bình thường.

Vệ Thanh Lan không khỏi gục con trai nói: “Gia Bảo, con nói với cậu con một chút, có phải người phụ nữ đó cầm gậy đánh chúng ta không?”

“Dạ! Cậu, cậu đánh mợ đi!” Lý Gia Bảo không khiến mẹ cậu ta thất vọng, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận