Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 269. Hai cái tát 4

Chương 269. Hai cái tát 4

“Chị cả có thể qua chơi em rất là vui, nhưng mà hôm nay em cũng không ngại làm mất lòng chị, em ở đây nói ra lời này, một ngày lão Vệ còn có em thì em tuyệt đối sẽ không nhận Vệ Thanh Lan cô ta là người thân thích, cho dù chị cả chị có chịu hay không thì em cũng không xen vào được, nhưng mà Vệ Thế Quốc muốn nhận người em gái này, để cho cô ta vào nhà, vậy cũng được, em sẽ dẫn theo hai đứa nhỏ, trực tiếp ly dị là được rồi.” Tô Tình không có chút do dự nào nói ra.

Vệ Thanh Mai gấp không chịu được: “Những lời này là sao, những lời này là sao?” Lại gấp đẩy Vệ Thanh Lan nói: “Em còn ngớ ra làm gì, còn không mau nhận sai với chị hai của em?!”

Sắc mặt Vệ Thanh Lan cũng thay đổi, cô ta thật sự không ngờ tới Tô Tình lại ác như vậy, lại có thể nói ra những lời như vậy!

Nhưng mà cô ta không muốn cúi đầu với Tô Tình, cứng đầu nói: “Chị cả, chị sợ cô ta làm gì? Cô ta muốn đi thì để cô ta đi đi, anh hai em là thanh niên tốt, sợ gì mà không cưới được vợ chứ, cô ta cho rằng bản thân giỏi cỡ nào chứ, ly dị thì ly dị, ai sợ ai hả!”

“Em im miệng cho chị!” Vệ Thanh Mai không thể nhịn được nữa, liền trực tiếp tát một cái bạt tay, chị ấy dùng một kiểu ánh mắt lạnh lùng trước đây chưa từng có nhìn chằm chằm Vệ Thanh Lan: “Em nghĩ em là cái thá gì? Cũng dám tới bảo Thế Quốc ly dị?”

Vệ Thanh Lan bụm mặt, sợ ngây người, chị cả cô ta lại đánh cô ta, từ nhỏ đến lớn chị ấy còn chưa đánh cô ta lần nào, nhiều lắm chỉ là răn dạy và quở mắng cô ta thôi, bây giờ lại vì người phụ nữ này mà đánh cô ta?

Tô Tình cũng có hơi bất ngờ, nhưng mà vẻ mặt cô lại bình thản, không có chút biểu cảm dư thừa nào.

Khi mà Vệ Thanh Lan dám can đảm đá lộn mèo xe trẻ sơ sinh hại cặp trai gái của cô thì cô đã quyết tâm sẽ không thay đổi, thân thích là Vệ Thanh Lan này, cô sẽ tuyệt giao hoàn toàn, đời này cũng không muốn qua lại với cô ta, cô chưa từng thấy ai có lòng dạ độc ác như vậy!

Bà Đường cũng không quá quan tâm, bà ấy đi vào trong phòng nói chuyện với Vệ Thế Quốc, bảo anh không cần phải lo lắng, bọn nhỏ trừ việc có hơi sợ ra thì những cái khác không sao cả.

Vốn Tô Tình lo sẽ có chấn động não gì đó hay không, nhưng mà bà Đường đã kiểm tra qua rồi, không có sao cả, bảo cô đừng có lo lắng quá mức.

Lúc này Vệ Thế Quốc mới đi ra ngoài.

Nước mắt của Vệ Thanh Lan cũng rơi xuống, Vệ Thanh Mai lười quan tâm tới cô ta, nói: “Thế Quốc, em đi mượn xe đạp, đưa hai mẹ con tụi nó về đi.”

Vệ Thế Quốc nhìn chị cả của mình một cái, thấy mặt chị cả anh hiện lên vẻ khẩn cầu, cuối cùng anh cũng không nói gì nhưng không dự mà đi mượn xe đạp tới ngay.

Vệ Thanh Mai nói với Vệ Thanh Lan: “Em không suy nghĩ rõ ràng sau này về nhà mẹ đẻ cần phải làm gì thì không cần về nữa.”

Cuối cùng vẫn còn giữ lại chút tình cảm.

Nhưng mà Vệ Thanh Lan lại không cảm kích: “Không tới thì không tới, tưởng em thích tới lắm sao!”

Vệ Thế Quốc lạnh mặt chở hai mẹ con Vệ Thanh Lan về.

Dọc đường Vệ Thế Quốc không nói gì nhưng mà Vệ Thanh Lan lại không kiềm được sự tủi thân trong lòng.

“Bây giờ em đã nhìn rõ rồi, nhà họ Vệ bây giờ thật sự ngay cả một chỗ đứng cũng không có cho em, chị cả em, anh hai em, tất cả đều thiên vị người phụ nữ kia.” Vệ Thanh Lan tức giận nói.

Còn Lý Gia Bảo ở trong lồng ngực mẹ cậu ta không dám lên tiếng.

Vệ Thế Quốc không quan tâm tới cô ta, tiếp tục đạp xe đạp.

Vệ Thanh Lan tiếp tục phát tiết cơn giận: “Cô ta đánh em, chị cả còn vì cô ta mà đánh em, anh hai anh lại nhẫn tâm, em và cháu trai anh từ xa về nhà, ngay cả một hớp nước cũng không cho uống, anh chỉ như vậy mà chở hai mẹ con em về, anh đúng là cưới vợ quên em gái mà, con nhỏ đó là một con hồ ly tinh, cái đồ dụ dỗ, chuyên lôi kéo người khác!”

“Em vốn nghe nhà họ Trần nói anh hai là một tên sợ vợ, còn nói chắc chắn anh sẽ che chở cho người phụ nữ kia, sẽ không che chở cho cô em gái là em này, em còn không tin, nói anh hai là anh hai ruột của em, sao anh sẽ không che chở cho người em gái ruột là em mà đi che chở cho cái người phụ…”

“Em không phải con ruột của cha mẹ.” Vệ Thế Quốc trực tiếp cắt ngang câu nói này của cô ta, anh nói.

Vốn là nể mặt chị cả, anh không muốn nói, khi nãy ở nhà anh đã muốn nói rõ, người em gái trong nhà từ nhỏ lớn lên với nhau không hợp với vợ anh, mỗi lần về nhà đều muốn gây chuyện, lần này về còn làm bị thương hai đứa cháu trai cháu gái, anh liền không để cho cô ta tới nữa, dù sao cũng đã lập gia đình, tự có nhà ở.

Nhưng mà ánh mắt của chị cả bảo anh đừng nói nữa cho nên anh không có nói ra.

Chị cả còn không muốn cho cô em gái này biết sự thật cho nên còn muốn cho cô ta cơ hội, để cô ta biết sai thì sửa.

Nhưng mà đây là dáng vẻ biết sai, hối hận à?

Vệ Thế Quốc không có ý sẽ giấu nữa, liền nói ra sự thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận