Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 276. Con cọp cái Tô Tình 2

Chương 276. Con cọp cái Tô Tình 2

“Các cô tránh ra cho tôi, đây là chuyện nhà tôi, chuyện nhà mình không cần các cô phải chỏ miệng vào?” Trương Quế Hoa ngang ngược nói.

A Tú cũng mang theo vẻ sợ sệt đi đến và lắc lắc đầu với Tô Tình như muốn tỏ ý bảo cô đừng rước họa vào thân, cô ấy chịu mắng cũng không có gì, lại không phải chưa từng chịu đựng qua.

Tô Tình ném cho cô ấy một ánh mắt an ủi rồi mới quay qua nhìn Trương Quế Hoa cười nói: “Trương đại nương có tin tôi có thể khiến bà lên báo không?”

“Ý cô là gì?” Trương Quế Hoa cảnh giác nói.

“Tất nhiên là bài báo bà mẹ chồng độc ác ức hiếp con dâu rồi, tôi cũng muốn người dân cả nước đều nhìn thấy, tới lúc đó chắc chắn Trương đại nương sẽ rất nổi tiếng, có khi sẽ có phóng viên cầm máy quay đến phỏng vấn Trương đại nương bà đấy, chụp thêm cho bà vài tấm hình in lên báo, tới lúc đó người dân cả nước đều nhận ra Trương đại nương, biết bà là một bà mẹ chồng ác độc, học thêm cách xã hội cũ muốn hà khắc ép chết con dâu.” Tô Tình cười nói.

“Cô ta quyến rũ con trai tôi, bây giờ đến một cái trứng cũng không đẻ được, tôi cũng không thể nói vài câu sao?” Giọng điệu của Trương Quế Hoa bỗng chốc thấp đi vài phần, bà ta vốn dĩ chính là kiểu mềm nắn rắn buông, Tô Tình vừa rồi mạnh miệng như thế thì sao bà ta có thể không sợ chứ?

Phải biết rằng những thanh niên tri thức này là khó giải quyết nhất, đặc biệt là cây bút cộm cán như Tô Tình, bà ta biết Tô Tình từng nhận được sự biểu dương của lãnh đạo công xã.

Những người trong thôn đều rất kinh ngạc, không ngờ còn có thể như thế này nữa?

“Sao lại không thể, tôi và chủ biên của tòa soạn rất thân, bây giờ bang chữ sổ đã bị đánh gục rồi, Trương đại nương còn dám dùng nghiệp còn sót lại của chế độ phong kiến tác oai tác quái, vừa hay dùng để làm răn đe, kéo ra ngoài để mọi người xem thử bộ mặt của bà.” Tô Tình nói bằng giọng gay gắt.

Bây giờ mặc kệ những thứ này nhưng không ngại mang nó ra để dọa người.

Sắc mặt Trương Quế Hoa thay đổi, bà ta run run đôi môi và lắp bắp nói: “Thì...thì cũng chỉ là dạy dỗ bằng lời nói thôi, tôi...tôi vẫn chưa ra tay đánh cô ta mà.”

“Ái chà, còn muốn ra tay đánh người sao, được được, cái này tới lúc đó tôi sẽ viết vào, bà yên tâm được rồi, với tài năng viết lách của mình, tôi tuyệt đối có thể miêu tả một cách chân thực hình tượng bà mẹ chồng độc ác của bà trên giấy trắng mực đen.” Tô Tình nói.

Thứ gọi là miêu tả chân thực trên giấy trắng mực đen, mọi người không hiểu là ý gì nhưng họ biết, đây là muốn đưa Trương Quế Hoa lên báo đấy!

Đôi chân Trương Quế Hoa có chút mềm nhũn đi.

Nếu thật sự đưa bà ta lên báo để người dân cả nước đều nhìn thấy thì bảo bà ta sao có thể làm người nữa đây?

A Tú cũng hiểu lầm là thật nên nhanh chóng cầu xin Tô Tình.

“Lần này tôi nể mặt chị A Tú, tôi sẽ tạm thời bỏ qua nhưng mà không có lần sau đâu, bây giờ Từ Diệu Tổ và nhà họ Từ đã chia ra rồi, cho dù là cha con thì cũng là hai gia đình, mỗi nhà đều có nữ chủ nhân, bà ra oai ở nhà mình không ai quản nhưng nếu bà đến bắt nạt con dâu trẻ thì đừng trách tôi ra tay nghĩa hiệp đấy!” Tô Tình để đường lui cho A Tú và nhìn Trương Quế Hoa lạnh lùng nói.

Trương Quế Hoa nuốt nghẹn miếng nước bọt và nói: “Vợ Thế Quốc, cô...cô đừng đưa tôi viết lên báo, tôi...sau này tôi sẽ chú ý lại.”

“Chiêu trò nói lời nuốt lời ai mà không biết, nói với tôi có ích gì chứ, quan trọng nhất là xem sau này bà làm thế nào, tôi viết vài câu là chuyện rất đơn giản, một lát quay về tôi sẽ viết, sau này nếu bà còn dám cổ súy cho xã hội phong kiến thì tôi sẽ không nói nhiều mà trực tiếp gửi đi, đã gửi đi rồi thì bà đừng hòng thu lại về, tôi không phải đang đe dọa bà đâu, tôi nói trước để đỡ mất lòng sau.” Tô Tình mấp máy miệng nói một cách khẳng định.

Vương Mạt Lỵ nhìn cô bằng đôi mắt sáng rỡ, những người hàng xóm cũng thế, người thật thà như Thế Quốc nhưng lại cưới phải cô vợ hung dữ như thế.

Cái miệng này cũng không biết làm thế nào sinh ra được, e rằng trong làng cũng không tìm ra được người nào có thể cãi lại cô.

Điều quan trọng là cách dùng câu chữ, mặc dù lời nói không khách sáo nhưng nghe lại cảm thấy hay một cách khó hiểu.

Trương Quế Hoa muốn bỏ đi, bà ta không muốn tiếp tục cãi nhau với vợ Thế Quốc, bà ta nói không lại cô!

“Đợi đã, khoan đi vội như thế.” Tô Tình gọi bà ta lại, bình thản nói.

Trương Quế Hoa bất giác nói: “Cô còn chuyện gì thế? Chẳng phải tôi muốn quay về rồi sao!”

“Bà muốn quay về cũng phải đợi tôi nói xong đã, đừng trách tôi không nhắc nhở Trương đại nương bà, khuôn mặt chị A Tú vừa nhìn đã biết là kiểu vượng phu nhiều con rồi, cuộc đời chị ấy đã xác định là khổ trước sướng sau, trước đó đã chịu khổ rồi thì cuộc sống sau này chỉ toàn là ngọt ngào thôi, bà phải nghe lời tôi, sau này hãy đối xử tốt với chị ấy thì bà cũng sẽ có phúc để hưởng, nếu bà không nghe lời tôi thì trước sau gì bà cũng nổi tiếng khắp cả nước.” Tô Tình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận