Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 279. Kết quả của đôi uyên ương hoang 2

Chương 279. Kết quả của đôi uyên ương hoang 2

“Chị xem, Tiểu Ngư cũng thèm thịt rồi.” Tô Tình nói với A Tú.

Lúc này A Tú mới ngượng ngùng nhận lấy, Từ Diệu Tổ cũng là người hiếu thảo, mấy ngày nay anh ta đều bận kiếm củi lửa, không chỉ để trong nhà dùng, bên cha mẹ cũng do anh ta phụ trách nên thật sự không có thời gian rảnh rỗi đi bắt đồ rừng.

Nhưng lúc này cũng đã kiếm được kha khá rồi nên anh ta muốn đi cùng với Vệ Thế Quốc bọn họ, còn chạy qua đây hỏi Vệ Thế Quốc.

Vệ Thế Quốc và Thẩm Tòng Quân định đi vào sâu trong núi hơn một chút, khó trách làn gió năm nay thoải mái như thế, đều không phải thanh niên lười biếng nên tất nhiên phải đi ra ngoài làm chút đồ rừng mang về tẩm bổ.

Bởi vì phải đi vào trong núi sâu, thêm một người tất nhiên tốt rồi, Vệ Thế Quốc nói với anh ta: “Được thôi, chỉ thêm một người nữa thôi mà nhưng người khác thì không được nữa.”

Từ Diệu Tổ gật đầu, hỏi anh phải chuẩn bị thứ gì?

Cũng không cần phải đặc biệt chuẩn bị cái gì, bảo anh ta mang theo cái giỏ đeo và dao liềm là được.

Những thứ còn lại Thẩm Tòng Quân có.

Từ Diệu Tổ quay trở về, Tô Tình tiếp tục chuyển lời cho Vệ Thế Quốc: “Đó giờ toàn là chị cả mang đồ đến, con thỏ này mang qua cho chị cả tẩm bổ.”

Biết bên đó nhiều người, ba người lớn hai đứa nhỏ, sáu miệng ăn nên phải lựa con thỏ mập mạp tầm khoảng sáu cân.

Bây giờ là mùa thu rồi, là mùa động vật tăng cân nên đều rất mập mạp.

Vệ Thế Quốc nở nụ cười nhìn vợ mình một cái liền bị cô trợn mắt một cái, anh liền cầm theo con thỏ mang qua tặng cho chị cả.

Khi đến nơi thì trời cũng đã tối rồi, Vệ Thanh Mai cùng chồng và mẹ chồng, còn có các con đều đang ở nhà, vừa chuẩn bị ăn cơm tối.

Nhìn thấy anh cầm con thỏ đến, Vệ Thanh Mai vội vàng nói: “Vợ của em cũng không đủ ăn, em còn mang qua làm gì thế?”

“Trong nhà vẫn còn, cũng do vợ em bảo em mang qua đấy.” Vệ Thế Quốc nói.

Đi vào trong núi sao?” Vệ Thanh Mai hỏi.

Vệ Thế Quốc gật đầu, anh chào hỏi quả phụ Trần và anh rể Trần Mặc, còn có cháu trai cháu gái.

Quả phụ Trần và Trần Mặc giữ anh ở lại ăn cơm nhưng Vệ Thế Quốc cũng không ở lại mà đi về trước.

“Con thỏ này mập quá.” Cháu trai lớn Trần Gia Đống vui vẻ nói.

“Đây là cậu mợ mang qua cho các cháu ăn đấy.” Quả phụ Trần cười nói.

Nếu không sao bây giờ bà lại càng ngày càng nhân từ như thế chứ? Cho dù đối mặt với người em vợ như Vệ Thanh Lan bà cũng phải khách sáo vài phần, tất cả chỉ nể tình con dâu, còn có cháu và cậu của mình.

Vệ Thanh Mai gả đi cũng khá xa, cả đi cả về trời cũng sắp tối rồi.

Lúc Vệ Thế Quốc về nhà thì đã ngửi thấy mùi thơm của món gà hầm tỏa ra từ trong nhà.

Buổi tối còn ăn mì gà, Tô Tình còn chiên cho anh một cái trứng ốp la, suy cho cùng thì vẫn hiểu được anh làm việc ở bên ngoài không dễ dàng chút nào.

Cảm nhận được sự tốt đẹp của vợ mình, Vệ Thế Quốc bỗng có chút phổng mũi.

Nhưng không, tới buổi tối lại hổn hển hổn hển muốn đụng chạm rồi.

Lần trước anh mượn việc Tô Tình tức giận nhắc đến chuyện ly hôn mà ‘nghiêm trị không tha' cô ở trên giường, hại Tô Tình cứ lo lắng không biết liệu có mang hay không, cho tới mấy ngày trước tới tháng cô mới yên tâm, Tô Tình cũng không phải người dễ bắt nạt như thế, trực tiếp đáp trả cho anh nỗi đau tột cùng.

Những ngày này anh chịu hết nổi rồi, dù có muốn cũng đừng hòng đến gần cô, Tô Tình trực tiếp đặt hai đứa con ở giữa.

Hôm nay mang về nhiều đồ như thế, anh tự cảm thấy mình đã lập công rồi nên muốn tiến đến gần làm bậy.

Tô Tình vừa không để ý liền bị anh lật người lại.

“Anh cẩn thận chút, đè trúng con thì làm sao đây!” Tô Tình bực mình đánh anh một cái.

“Không đâu, anh sẽ chú ý mà.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình hừ một tiếng nói: “Anh ngủ bên đó, em ngủ bên này, nhồi nhét chật chội lắm.”

Vệ Thế Quốc nở nụ cười, tất nhiên là phải dỗ dành một phen rồi, sau đó liền hỏi cái đó của cô đã đi chưa?

Kinh nguyệt của Tô Tình đi hai ngày rồi, cô liền nhéo lỗ tai anh hỏi sau này còn dám phạt cô nữa hay không?

Tất nhiên là Vệ Thế Quốc nói không dám, lúc này Tô Tình mới lật anh nằm lên giường còn mình nắm giữ vị trí chủ động.

Cái ‘túi trút giận' Vệ Thế Quốc bây giờ đã hoàn toàn bị ‘đè' đến mức không thể lật người được nhưng anh vẫn cam tâm tình nguyện.

Tối hôm đó anh lại được mở khóa một cái tri thức mới.

Vệ Thế Quốc có tri thức mới lấp đầy kho tri thức nên ngày hôm sau tinh thần anh rất thoải mái xuất phát cùng với Thẩm Tòng Quân và Từ Diệu Tổ.

Còn mang theo cả lương khô, lần này đi phải mất hai ba ngày.

Những người đàn ông này thật sự suy nghĩ cho gia đình, bản thân không sợ cực khổ đi ra ngoài kiếm thịt nhưng giống như bọn Thẩm Tòng Dân thì thật sự không thèm đi.

Trần Quế Hoa mặc dù không để ý việc anh ta và con dâu nhà họ Đinh nhưng chị ta thật sự muốn ăn thịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận