Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 286. Xử lại án sai và ăn tết 1

Chương 286. Xử lại án sai và ăn tết 1

Nhưng nhà mẹ Hắc Thán lại có người phát sốt liên tục, buổi tối Vương Thiết cũng chỉ có thể gõ cửa để bà Đường đi qua xem thế nào, bây giờ người trong thôn trên căn bản đều biết chuyện bà Đường biết y thuật.

Trước kia nó nằm trong chín danh mục đen, nhưng bây giờ cũng đã được sửa lại án sai, những địa phương khác cũng đã xuất hiện chuyện sửa lại án sai, nếu không thì bây giờ trong thôn làm sao mà lại khách sáo hơn không ít với những cán bộ được điều xuống như thầy Cung chứ?

Bà Đường cũng không keo kiệt, đã trị được cho không ít người bệnh thấp khớp lâu năm trong thôn, danh vọng vô cùng cao.

Nghe được có trẻ con bị sốt, bà Đường cũng không chậm trễ, mặc quần áo rồi mang theo rượu thuốc đi tới, Vệ Thế Quốc dĩ nhiên cũng sẽ đi cùng.

Phát sốt liên tục rất nghiêm trọng, cũng mơ mơ màng màng, mấu chốt là hai người Vương Thiết và mẹ Hắc Thán đã dùng phương thuốc dân gian, liên tục bọc kín lại vô cùng chặt chẽ.

“Ai yo, trẻ con thì không được bọc lại!” Bà Đường không nói hai lời liền nói thẳng.

Mẹ Hắc Thán nói đây là muốn cho đứa nhỏ toát mồ hôi, bà Đường cũng không quan tâm đến những thứ này, không nói hai lời mà bận rộn.

Toát mồ hôi là vì để hạ nhiệt, nhưng cũng có rất nhiều phương pháp hạ nhiệt, trẻ con vô cùng yếu ớt, đâu thể nào quấn lại để cho toát mồ hôi được, sẽ làm cơ thể bị nóng đến hỏng mất.

Y thuật của bà Đường vô cùng cao minh, trước trước sau sau bận rộn vô cùng, nhiệt độ cơ thể được giảm xuống liên tục.

Mặc dù cơ thể còn yếu ớt, nhưng tóm lại đã bình an.

Bà Đường đút nước cho cô bé, lúc này mới để cho cô bé ngủ.

Bà Đường nói một vài chuyện cần chú ý với bọn họ, cũng dặn dò nếu như sau này có lên cơ sốt liên tục thì không thể quấn lại như vậy, trẻ con càng che kín thì càng dễ xảy ra chuyện!

Tất nhiên là Vương Thiết và mẹ Hắc Thán cảm kích một phen.

“Không sao rồi.” Vệ Thế Quốc cũng vỗ vỗ lên bả vai Vương Thiết, an ủi.

Cũng không nhiều lời thêm, Vệ Thế Quốc dẫn cô của anh về, buổi sáng ngày hôm sau Tô Tình dậy mới nghe nói đến chuyện này.

Mẹ Hắc Thán mang nửa cân trứng gà tới cho bà Đường, bà Đường khéo léo từ chối một hồi, thấy chị ta thật sự muốn cho, lúc này mới nhận lấy.

Mẹ Hắc Thán cũng không vội về, được Tô Tình mời vào trong nhà trò chuyện mấy câu, Tô Tình lại rót cho chị ta một cốc nước đường đỏ.

Mẹ Hắc Thán nói tới chuyện hôm qua nghĩ lại mà thấy sợ, bởi vì nhà lão Hứa có một đứa con trai, cũng là lên cơn sốt khi còn bé, lúc bốn năm tuổi, trực tiếp bọc kín lại, cuối cùng làm cơ thể bị nóng đến ngốc luôn, bây giờ đã mười mấy tuổi, mà vẫn giống như hồi nhỏ vậy.

Trong nông thôn những người ngu thì gọi là kẻ ngốc.

Ở nông thôn, khi trẻ con lên cơn sốt trên cơ bản đều làm như vậy.

Tô Tình thở dài, tiễn mẹ Hắc Thán về rồi lại tới chỗ cô của cô nói chuyện, chủ yếu là muốn phổ biến một vài kiến thức, không yêu cầu được hồi báo gì cả, nhưng ít ra có thể cố gắng hết sức tránh được một vài bi kịch xảy ra.

“Con có phần tâm ý này là rất tốt, vậy cô sẽ nói, còn con viết nhé? Xong rồi sẽ đưa cho đội trưởng Mã, để cho đội trưởng Mã tìm người đến họp, đọc cho mọi người nghe?” Bà Đường cười nói.

“Dạ.” Tô Tình rất vui.

Vì vậy bà Đường đã phổ biến những kiến thức thông dụng, không chỉ có phòng ngừa cảm cúm như thế nào, còn có sau khi bị cảm thì sẽ làm sao, chẳng những phủ định những phương thuốc dân gian cũ kỹ không đáng tin cậy, còn bác bỏ một số thói quen thông thường ở nông thôn.

Nếu ngay cả những thứ này mà cũng đã viết, vậy cũng không ngại viết thêm mấy thứ nữa.

Cho nên ngoại trừ cách xử lý khi trẻ con, người lớn, người già lên cơn sốt nóng, còn có bệnh phụ khoa thông dụng của phụ nữ nữa.

Chủ yếu chính là phải chú ý vệ sinh, trên đó không chỉ viết phụ nữ phải quý trọng bản thân, mà quan trọng hơn là còn có đàn ông, đàn ông cũng là một trong những nguyên nhân lớn nhất gây ra bệnh phụ khoa.

Phần lớn đàn ông ở nông thôn cũng không thích sạch sẽ, thế nhưng chuyện sinh hoạt vợ chồng lại không thiếu, điều này sẽ dẫn đến tỷ lệ phụ nữ mắc bệnh rất lớn, người bị bệnh ở nơi như nông thôn thì sẽ dựa vào cái gì? Toàn là tự mình chịu đựng, cực ít người sẽ tới bệnh viện để khám.

Chẳng phải là đời sau cũng như vậy sao, rất nhiều người đều là cố chịu đến khi không thể chịu đựng nổi nữa mới đến bệnh viện khám, chứ đừng nói đến bây giờ.

Vì vậy nên phổ biến hết những thứ này một lần luôn.

Tô Tình cũng là một người lười, cô không muốn động tay nên kêu Vệ Thế Quốc cầm đến cho đội trưởng Mã.

Danh xứng với thực vợ vừa mở lời là chồng chạy gãy chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận