Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 288. Xử lại án sai và ăn tết 3

Chương 288. Xử lại án sai và ăn tết 3

Chẳng qua là những bà tám này không hề nghĩ tới, đối tượng tám chuyện lại là chính mình.

Bởi vì con dâu cả nhà họ Đinh thu được tiền của bảy Trần thích đánh bài không háo sắc kia.

Đây là do Mã Lại Tử cò mồi cho, bảy Trần thích đánh bài, kỹ năng đánh bài cũng không tệ lắm, đương nhiên là có tiền trong tay, Mã Lại Tử chỉ muốn moi chút tiền trong tay anh ta.

Làm như thế nào ư? Dĩ nhiên là để cho con dâu cả nhà họ Đinh ngủ với bảy Trần, còn anh ta thu tiền.

Ngày đó bảy Trần uống một chút rượu, nghĩ đến khi tắm ở sông Thẩm Tòng Dân toàn nói là mùi vị của con dâu cả nhà họ Đinh tốt, vì vậy anh ta muốn mở mang một chút, cho năm xu là con dâu cả nhà họ Đinh liền tự cởi quần ra.

Chuyện này vốn dĩ cũng không bị truyền đi, Mã Lại Tử còn muốn buôn bán, không thể truyền đi, nếu truyền đến tai vợ của mấy người kia thì sẽ đồng ý sao?

Tuy không truyền lời nói, nhưng lại truyền nhiễm bệnh.

Chị bảy Trần bị bệnh phụ khoa, bảy Trần ngược lại không có chuyện gì, chị bảy Trần lập tức giận giữ, hỏi có phải là anh ta đã lây cho chị ta hay không?

Vốn bảy Trần không dám nói, sau đó vẫn đi tìm con dâu cả nhà họ Đinh chất vấn có phải đã bị bệnh hay không? Con dâu cả nhà họ Đinh bày tỏ cô ta không bị bệnh, đừng có nói bậy bạ.

Giảm giá cho bảy Trần, chỉ lấy ba xu tiền của bảy Trần, bảy Trần đùng đùng nổi giận tới chất vấn, cuối cùng mới hài lòng rời đi.

Lần trước không có ai phát hiện, nhưng lần này đã bị năm Trần phát hiện ra.

Năm Trần là người có miệng rộng nhất, ngay cả vợ anh ta mà cũng không rộng miệng bằng anh ta, ban đêm lặng lẽ nói tới chuyện này với vợ anh ta.

Ngày hôm sau chị năm Trần lập tức nói với chị bảy Trần, chị bảy Trần khóc oang lên.

Chờ khi biết chị bảy Trần bị lây bệnh, chị năm Trần cũng không muốn ở lại lâu nữa, vội vàng tìm một lý do để đi về.

Chẳng lẽ như vậy mà còn không ồn ào được sao?

Cuối cùng bảy Trần không còn cách nào khác, phải thừa nhận đi tìm con dâu cả nhà họ Đinh để chơi đùa, nhưng anh ta không bị làm sao cả, còn chị ta lại có chuyện, đây không phải là do chính chị ta có vấn đề sao?

“Đánh rắm con mẹ nhà anh!” Chị bảy Trần vô cùng cay cú, trực tiếp nổi đóa: “Tôi gả cho anh nhiều năm như vậy, chỉ có một người đàn ông là anh, tôi mà bị bệnh gì, còn chẳng phải là do anh bị lây từ con dâu cả nhà họ Đinh không biết xấu hổ kia rồi về truyền cho tôi hả? Chỉ cần là đàn ông là có thể thể đè cô ta ra, cũng đã bẩn thành cái dạng đó rồi còn gì!”

Mặc dù chị năm Trần và chị bảy Trần là chị em dâu, nhưng cũng là bạn tốt của con dâu nhà họ Tiền, vì vậy con dâu nhà họ Tiền cũng biết, con dâu nhà họ Tiền cũng luôn có quan hệ rất tốt với Trần Quế Hoa, cho nên Trần Quế Hoa cũng biết luôn, rồi Trần Quế Hoa lại có bạn tốt của mình, vậy nên toàn bộ thôn đều biết hết.

Chuyện này cũng đã làm phong phú thêm cuộc sống tẻ nhạt trong những ngày đông lạnh giá của người trong thôn.

Điểm đáng nhắc tới nhất chính là, đội trưởng Mã đã đưa cuốn kiến thức phổ cập được chép xong này đến công xã, sau khi chủ nhiệm công xã xem xong cảm thấy cũng tương đối khá, vì vậy báo lên cho bí thư, bí thư liền bày tỏ có thể tuyên truyền đến những đội sản xuất khác, những thứ này đều là kiến thức hay.

Bùi Tử Du cũng có tên trong công xã nhở trình độ văn hóa của bản thân, đội tuyên truyền chính là một tay anh ấy dựng nên.

Chuyện như vậy dĩ nhiên là việc nhân đức không nhường ai rồi.

Đội trưởng Mã chép lại một bản giữ cho mình, còn bản đưa cho công xã là bản chép tay kia của Tô Tình, nét chữ kia vô cùng xinh đẹp đều đặn, vừa nhìn là đã biết trình độ văn hóa không thấp.

Bùi Tử Du nhìn những chữ viết trên truyền đơn kia, thật sự là quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa.

Bởi vì mấy chục bức thư tình Tô Tình đã viết cho anh ấy vẫn còn ở đó, thỉnh thoảng anh ấy sẽ tránh Trần Tuyết rồi lấy ra xem một lúc.

Từ nét chữ trên bức thư tình kia, anh ấy có thể nhìn ra được thiếu nữ ấy tràn đầy tình yêu với anh ấy, tình yêu vô cùng nồng nàn.

Những cho tới bây giờ anh ấy chưa từng đáp lại, hôm nay cô đã là vợ của người khác, mẹ của đứa trẻ khác.

Nét chữ này của cô vẫn giống như trước kia, thậm chí càng thêm đẹp đẽ.

Trong tiết trời lạnh giá, Bùi Tử Du dẫn người đi khắp nơi làm công tác tuyên truyền, đừng tưởng rằng chuyện này là làm không công, có nhận được công điểm, lại còn không thấp, mỗi ngày có thể nhận được mười lăm công điểm.

Bằng không thì tại sao người trong thôn lại có ấn tượng tốt với Bùi Tử Du như vậy chứ, thật sự là có bản lĩnh, còn biết kiếm công điểm, tính tình cũng thân thiết, bình dị, gần gũi với mọi người.

Rất hâm mộ nhà lão Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận