Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 289. Xử lại án sai và ăn tết 4

Chương 289. Xử lại án sai và ăn tết 4

Nhìn xem, tất cả mọi người chỉ có thể ở không trong nhà, nhưng anh ấy lại có thể đi ra ngoài tuyên truyền, mỗi ngày kiếm được mười lăm công điểm đó, thật sự là làm cho người ta hâm mộ mà.

Thân là vợ của anh cả Bùi, dĩ nhiên không cần phải nói, Trần Tuyết vừa kiêu ngạo lại vừa đau lòng, kiêu ngạo do chồng của mình có bản lĩnh, là đối tượng hâm mộ của mọi người trong thôn, đau lòng là do trời lạnh là còn phải chạy khắp nơi, thật đúng là làm anh ấy mệt đến chết.

Mẹ Trần Tuyết liền bảo cô ta đừng có lo nghĩ bậy bạ, việc khẩn cấp trước mắt là phải mang thai một đứa con, Trần Tuyết sờ sờ bụng mình, có chút than thở.

Lần trước sau khi sẩy thai xong thì không mang thai nữa, không biết là cơ thể có chỗ nào không ổn không, chắc là phải tìm thời gian đến bệnh viện kiểm tra xem mới được.

Chuyện sửa lại án sai của ba ông lão là thầy Cung, thầy Trương và thầy Lý được truyền ra trong không khí như vậy.

Trước một ngày của lễ Tịch Bát, lãnh đạo trong huyện đích thân dẫn người lái xe tới đây, lãnh đạo công xã nghe được tin tức nào dám trì hoãn chứ? Không nói hai lời liền đi theo.

Một đám người hùng hùng hổ hổ, gây ra động tĩnh không nhỏ.

Sửa lại án sai cho ba người thầy Cung, thầy Trương, còn có thầy Lý.

Bởi vì sớm biết chuyện sửa lại án sai, và cũng biết là một hai ngày nữa sẽ có người đến, cho nên tối hôm qua còn nấu nước tắm rửa sạch sẽ, còn thay cả một thân quần áo chỉnh chỉnh tề tề, vậy nên cả tinh thần lẫn vẻ ngoài của ba người đều rất tốt.

Hai người thầy Trương và thầy Lý muốn cáo từ với thầy Cung, bọn họ muốn đi về trước, chờ ông ở Bắc Kinh.

“Thầy Cung không về cùng sao?” Bí thư Huyền hỏi.

Ông ta cũng biết tất cả mấy vị này đều là nhân vật lớn ở Bắc Kinh bên kia, nào dám lạnh nhạt chứ?

“Bây giờ bà bạn già của tôi còn đang ở nhà học trò tôi, tạm thời tôi không trở về được, sẽ ở trong nhà học trò, còn chuyện sau này thì sau này lại quyết định.” Thầy Cung cười nói.

Thân học trò, bây giờ Vệ Thế Quốc đã dẫn theo bà Đường với vẻ mặt không che giấu nỗi vui mừng tới, cười nói: “Thầy, con và cô tới đón thầy.”

Đoàn người kinh ngạc, khi nào thì Vệ Thế Quốc biến thành học trò của xú lão cửu (cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá)... a không đúng, bây giờ đã được sửa lại án sai, không phải là xú lão cửu nữa, nhưng sao Vệ Thế Quốc lại biến thành học trò cũ của thầy Cung này chứ?

Còn có bà Đường, không phải bà ấy là bà bác của Vệ Thế Quốc hả? Sao lại biến thành cô của anh rồi?

“Ông Hai, trước kia cô của tôi cũng được sửa lại án sai, nhưng do thân phận bất tiện, cho nên lấy thân phận là vợ của cậu tôi đến ở trong nhà tôi để hỗ trợ chăm sóc một hai.” Vệ Thế Quốc nói với đội trưởng Mã.

Trong lòng đội trưởng Mã mắng anh thật là to gan, nhưng ngoài miệng lại cười ha hả nói: “Cậu cũng thật là, ngay cả ông Hai mà cũng lừa nữa, nhưng thôi vậy, thằng nhóc này đúng là tâm tính lương thiện.”

“Ha ha, nếu như thầy Cung ở lại đây trước, vậy thằng nhóc kia, cậu phải chăm sóc thật kỹ thầy và cô của cậu đó.” Bí thư Huyền cười nói với Vệ Thế Quốc.

Trong lòng cũng cảm khái, thằng nhóc này tiền đồ vô lượng, chăm sóc nhiều nhân vật lớn ở Bắc Kinh như vậy, không cần sầu lo về tiền đồ sau này nữa rồi.

Sau khi nói chuyện phiếm xong, bí thư Huyền đưa mấy người thầy Trương lên xe hơi trước.

Bí thư công xã cũng nói với Vệ Thế Quốc, bảo anh nếu như có cần gì thì lập tức đến công xã nói một tiếng.

Dĩ nhiên là Vệ Thế Quốc sẽ không cần gì cả, nhưng đây chính là bí thư công xã tỏ thái độ, không thấy bí thư Huyền cũng đã đích thân tới đón người rồi sao?

Thư ký Huyền cách quá xa, nhưng thấy bí thư công xã cũng đã chăm sóc và coi trọng Vệ Thế Quốc như vậy, dù là trong lòng những người khác cũng lầm bầm thằng nhóc con Vệ Thế Quốc thành phần phú nông địa chủ này vậy mà lại dám bái xú lão cửa làm thầy, nhưng ngoài mặt cũng không dám nói gì.

Người thông minh cũng nhìn ra được, có lẽ thời thế bây giờ đã thay đổi!

Đổi hay không đổi về sau lại nói, thầy Cung và bà Đường được Vệ Thế Quốc đưa về nhà, trong thôn cũng có không ít người vây lại xem.

Mặc dù là trời lạnh, nhưng bà Đường vẫn dùng cành cây bưởi đánh đánh ông bạn già, đánh hết xui xẻo trên người.

Mọi người đều nhìn qua, khi xong xuôi thì mới cười hỏi bà Đường rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Bà Đường cười kể lại quá trình một lần, trước kia thân phận không thuận tiện, vậy nên mới lấy thân phận bà bác tới, bây giờ ông bạn già cũng đã được sửa lại án sai, nên không có gì cần phải giấu giếm thân phận nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận