Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 305. Tài sản của nhà lão Vệ 6

Chương 305. Tài sản của nhà lão Vệ 6

Đúng là có thể lấy ra mang đi đổi tiền, có lẽ anh muốn dùng cá lù đù nhỏ đi đổi tiền trả lại cha mẹ vợ.

Nhưng những thứ đó trong nhà Vệ Thế Quốc chưa bao giờ nói qua với cô nên cô cũng chỉ coi như không biết thì tốt hơn.

Vệ Thế Quốc ngó nhìn xung quanh, thấy lúc này không có ai khác nên thỏ thẻ nói: “Bà xã, nhà chúng ta còn thứ đáng giá có thể mang đi đổi tiền đấy.”

“Đây là đồ cho cha mẹ để lại sao?” Tô Tình sẵn miệng hỏi.

Vệ Thế Quốc gật gật đầu: “Là cha mẹ để lại đấy.”

“Thế thì hãy giữ lấy, tiền cha mẹ của em để đó cũng chỉ để đó thôi, cũng không có tác dụng gì khác, để trong ngân hàng cũng không có lãi suất bao nhiêu, anh cứ lấy đi dùng không sao cả, sau này nhớ hiếu thảo với cha mẹ vợ của mình là được rồi.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc nhìn vợ của mình và cười nói: “Cha mẹ thì chắc chắn phải hiếu thảo rồi.”

“Bên chị dâu của em anh cũng không cần phải lo lắng, chúng ta cứ ghi giấy nợ, sai này đâu phải là không trả, chị ấy cũng không đến nỗi nhỏ nhen như vậy đâu.” Tô Tình nói.

Đúng đây là tiền của cha mẹ cô nhưng vẫn cần phải chú ý một chút, làm rõ ràng mọi chuyện cũng không có gì quá khó khăn.

Lúc này Vệ Thế Quốc mới gật gật đầu.

Trên đường lớn Tô Tình đúng là không nói cái gì nhưng đợi đến khi về nhà, ôm Dương Dương và Nguyệt Nguyệt vào trong phòng ngủ nghỉ thì Tô Tình mới véo lỗ tai của Vệ Thế Quốc.

“Nếu không có chuyện ngày hôm nay thì anh tính không nói cho em biết chuyện cha mẹ còn giữ lại cho anh món đồ gia truyền có đúng không?” Tô Tình tra khảo.

Vệ Thế Quốc hét toáng lên và vội vàng nhỏ giọng giải thích: “Không phải không phải, chỉ là chưa tìm được cơ hội nói với bà xã thôi, anh không có ý định giấu vợ đâu.”

“Thật không?” Tô Tình liếc nhìn anh.

“Tất nhiên rồi, em là đứa con dâu duy nhất của nhà lão Vệ đấy, là mẹ của cháu trai cháu gái trưởng tôn của nhà lão Vệ, sao anh có thể giấu giếm không nói với bà xã chứ.” Vệ Thế Quốc nói.

Lúc này Tô Tình mới thả lỗ tai của anh ra và hừ lạnh lùng nói: “Lần này em sẽ miễn cưỡng tin anh, lần sau nếu anh còn dám giấu em những chuyện này thì xem em trừng trị anh thế nào.”

Vệ Thế Quốc cười nói: “Không có lần sao, sau này tiền kiếm được sẽ giao nộp ngay lập tức, anh chỉ giữ lại tiền cơm thôi.”

Tô Tình đúng là không khách sáo chút nào, trên người của đàn ông không nên có quá nhiều tiền, đặc biệt là sau này anh phải làm tài xế.

Quanh năm suốt tháng phải thường xuyên đi ra ngoài, tiền nhiều sẽ rất dễ sinh tật, nói không chừng còn có rất nhiều phụ nữ bám vào nhưng nếu như anh là một kẻ nghèo khổ thì không ai thèm đâu.

Vệ Thế Quốc cũng nói với vợ rốt cuộc sau sân đã chôn thứ gì ở dưới đất, bên trong có những thứ gì.

Tô Tình nghe nói bên trong có không ít cá lú đù nhỏ và cá lù đù lớn, cô cũng không ngạc nhiên lắm, dù sao đây cũng là đất của tổ tiên để lại, tất nhiên khi đó cũng cống hiến rất nhiều ra ngoài nhưng sao có thể không để lại một ít cho người đời sao cơ chứ?

Thứ Tô Tình quan tâm là chuyện khác, cô hỏi: “Vệ Thanh Lan không biết việc này sao?”

“Tất nhiên là cô ta không biết.” Vệ Thế Quốc nói: “Chị cả cũng không biết.”

Chuyện này trong nhà chủ truyền nam không truyền nữ, là trước kia cha lâm chung đã nhỏ tiếng nói cho anh biết, cũng là thứ tổ tiên nhà lão Vệ để lại cho con cháu đời sau.

Nhưng mà bởi vì lý do thời đại, cha của Vệ Thế Quốc đã không dùng đến những thứ này, thậm chí còn chưa từng xem qua những thứ được chôn dưới lòng đất.

Tô Tình gật gật đầu nói: “Hãy để lại đi, không cần vội vàng lấy ra dùng đâu, có ngốc hay không? Những thứ này sao có thể lấy ra cho người khác thấy chứ? Anh mang đi chợ đen bán, giá cả chắc chắn sẽ bị chèn ép nhiều, liệu có thiệt thòi hay không?”

Vệ Thế Quốc nở nụ cười.

Chủ yếu do anh lo lắng số tiền mượn của cha mẹ vợ quá lớn sẽ khiến trong lòng người chị dâu cả Đỗ Hương có ý kiến.

Lúc này mới nhớ tiến việc lấy đồ này ra dùng.

“Đừng nghĩ tới những thứ này nữa, bên chị dâu em sẽ đi nói thêm, chị ấy không thể nào không nhìn thấy tiềm năng của hai chúng ta, còn lo lắng chúng ta sẽ trả không nổi sao?” Tô Tình nói.

Nói một câu hống hách thì bản thân Tô Tình cũng coi như có một phần lương rồi, tới lúc đó nếu như Vệ Thế Quốc có thể trở thành tài xế thì một tháng có bao nhiêu tiền chứ?

Mặc dù nhìn thì có vẻ không ít nhưng nếu thật sự muốn trả thì chỉ cần tốn khoảng thời gian vài năm thôi là cơ bản có thể hoàn trả ngay.

Số tiền này là tiền ứng cứu chứ không phải là tiền cứu đói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận