Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 307. Tài sản của nhà lão Vệ 8

Chương 307. Tài sản của nhà lão Vệ 8

Tô Tình nói: “Cái này sao em có thể nói cho anh nghe chứ, lỡ như anh đến cướp chén cơm của em thì sao, trước đây thành tích học tập của anh rất tốt.”

Đừng nói chứ, những đứa con nhà lão Tô đúng là con nhà người ta trong lời nói của người khác đấy.

Từ lớn tới nhỏ, Tô Cảnh Văn và Tô Cảnh Võ khi đi học thì đều đạt được thành tích rất cao trong lớp.

Đến lượt Tô Tình, mặc dù không thể so sánh được với hai người anh trai nhưng cũng là học sinh giỏi có tiếng ở trong trường.

Đứa em trai thứ tư Tô Cảnh Quân cũng giống như cô, đều là người học hành rất được.

Nói đến chuyện học hành, Tô Tình bèn nhỏ giọng nói: “Bây giờ băng đảng chữ số đã sụp đổ rồi, đất nước chúng ta cũng đã dẹp loạn, bây giờ trước trước sau sau đều đã bắt đầu lấy lại công bằng, sau này đất nước chắc chắn sẽ bắt đầu phát triển đấy.”

Lẽ ra chỉ là nói đùa thôi nhưng không ngờ cô lại đột nhiên nói đến chuyện này.

“Đúng là như vậy.” Tô Cảnh Văn gật gật đầu.

“Sau này đất nước muốn phát triển thì sẽ cần đến nhân tài, anh cả, anh nói nhân tài của đất nước ở đâu mà có?” Tô Tình hỏi.

Tô Cảnh Văn hơi ngơ ngác, không chỉ anh anh mà đến ông Tô và bà Tô cũng đều rất nghiêm túc nhìn con gái của mình.

Đỗ Hương nghe không hiểu những thứ này, chị ấy mới học hành được vài năm thôi nên ngơ ngác nói: “Sao thế?”

“Tình Tình, có phải là con có tin tức gì hay không?” Ông Tô trầm giọng nói.

Tô Tình nở nụ cười nói: “Làm gì có tin tức gì chứ? Con cũng chỉ nghĩ thế thôi, đất nước phải phát triển nên tương lai chắc chắn cần nhân tài, mà nhân tài thì tất nhiên lại lựa chọn từ các sinh viên đại học, đây mới là những nhân tài chất lượng cao được tiếp nhận nền giáo dục cấp cao chứ không phải là những người có chất lượng không đồng nhất như đại học công nông binh có thể so sánh được, vì vậy anh cả, anh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Cô chỉ nói đến đây thôi, Đỗ Hương nghe mà không hiểu gì cả, chuẩn bị, chuẩn bị cái gì chứ?

Tô Cảnh Văn, ông Tô và bà Tô đều nghe hiểu cả.

Một lúc sau Vệ Thế Quốc và Tô Cảnh Quân cũng đi ra rồi.

Tô Cảnh Quân nói: “Mọi người đang nói cài gì mà nghiêm túc thế?”

“Chị con nói sau này đất nước cần phát triển mạnh thì chắc chắn phải có rất nhiều nhân tài, người sẽ được tuyển chọn từ các sinh viên đại học, là sinh viên đại học chính quy chứ không phải công nông binh.” Bà Tô nói.

Vừa nói xong thì Tô Cảnh Quân đã ngồi thẳng người lên và có chút kích động: “Mẹ, mẹ nói thật sao?”

“Hỏi chị con kìa.” Bà Tô nói.

Tô Cảnh Quân lập tức quay qua nhìn chị mình: “Chị?”

“Có lẽ là không sai đâu.” Tô Tình cười cười.

Đỗ Hương nhìn người này, rồi lại quay qua nhìn người kìa, sao...sao chị ấy nghe không hiểu vậy?

Đất nước cần tuyển người phải tuyển sinh viên đại học, chị ấy nghe hiểu, sinh viên đại học chắc chắn là khó tìm nhưng đại học công nông binh đều bị những người có gia thế chiếm mất vị trí rồi, cũng không phải muốn lên là có thể lên đâu.

Vả lại trong nhà cũng không có sinh viên đại học, thảo luận những cái này làm gì chứ?

Nhưng mà Đỗ Hương cũng không hỏi, chỉ là buổi tối khi đi ngủ, chị ấy có thể cảm nhận rất rõ người đàn ông của mình có chút không bình tĩnh.

“Cảnh Văn, anh sao thế?” Đỗ Hương nhẹ giọng hỏi.

“Bà xã, anh vui mừng, kích động.” Tô Cảnh Văn nói.

Đỗ Hương thỏ thẻ nói: “Sao tụi anh ai nấy khi nghe Tình Tình nói xong những lời đó đều kích động thế? Em thấy Cảnh Quân cũng thế, sao em lại không hiểu Tình Tỉnh đang có ý gì nhỉ?”

“Tỉnh Tình đang nói rất có thể sau này sẽ khôi phục kỳ thi đại học.” Tô Cảnh Văn nói.

Đỗ Hương kinh ngạc: “Thật sao?”

“Cái này chỉ là suy đoán của Tình Tình thôi, em đừng nói ra ngoài đấy.” Tô Cảnh Văn nhỏ giọng nói.

Đỗ Hương vội vã nói: “Cái này có thật không? Sau này sẽ khôi phục sao, nếu đúng thì em phải nói với mấy đứa em trai một tiếng?”

“Vẫn là chuyện chưa biết mà, em đừng nói lung tung, chuyện này cứ giao cho anh, khi đi làm anh sẽ nói với cha chúng ta, em đừng quan tâm.” Tô Cảnh Văn nói.

Đỗ Hương gật gật đầu rồi lại có chút ngập ngừng: “ Cảnh Văn, nếu như khôi phục kỳ thi đại học thì anh có đi thi hay không?”

“Nếu như khôi phục thì anh muốn đi thi, bà xã, em có ủng hộ anh không?” Tô Cảnh Văn hỏi.

“Sao có thể không ủng hộ chứ? Anh cứ đi thi đi.” Tuy Đỗ Hương nói như thế nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng, nếu như là thật thì tới lúc đó chồng mình sẽ trở thành sinh viên đại học còn mình chỉ mới học tiểu học thôi.

Ngày hôm sau Tô Tình có thể nhìn thấy vẻ mặt đầy tâm sự trên khuôn mặt của chị dâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận