Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 313. Nghe lén em trai ở góc tường 6

Chương 313. Nghe lén em trai ở góc tường 6

Trong mắt mẹ Tô cũng mang theo nụ cười, bà phát hiện từ sau khi cô nhóc này gả cho Thế Quốc, thật sự hiểu chuyện, trước đây thật sự làm cho người khác lo lắng, bây giờ thật sự không cần bà phải bận lòng nữa.

Càng ngày càng theo lề lối.

Bằng không sao bây giờ bà thấy chồng của con gái bà là Vệ Thế Quốc càng ngày càng hài lòng chứ?

Con gái thay đổi lớn như vậy, cả người cũng trầm tĩnh lại, không rộn ràng như trước, nhất định không khỏi liên quan đến con rể.

Cũng không biết anh dạy gì, nhưng con gái thay đổi là tốt, không nói gì khác chỉ nói cuộc sống sau khi cưới, nếu con gái sống không tốt, phải chịu tủi thân, cô sẽ không có tinh thần, diện mạo như vậy.

Có thể nhìn ra được, con gái không gả cho sai người, đương nhiên bà cũng hài lòng về người con rể này.

Đối với chuyện nhà họ Bùi, Tô Tình cũng chỉ nghe một bên tai, nhưng mấy tiểu khu xung quanh thì đây là đề tài hấp dẫn.

Bởi vì Trần Tuyết đã mất đi đứa bé.

Mặc dù trong dự liệu, nhưng cô lại cảm thấy đồng cảm với Trần Tuyết.

Lúc trước khi làm việc mệt nhọc, vô ý làm mất đi, đứa bé này nhất định Trần Tuyết sẽ quý trọng, nhưng không ngờ rằng về nhà ăn Tết lại bị nhà họ Bùi làm mất, đây cũng là tạo nghiệp.

Nhưng mà Tô Tình cũng không có ý định khuyên Trần Tuyết gì cả, bởi vì khi đứa con thứ ba của Trần Tuyết vẫn tiếp tục mất trong tay nhà họ Bùi thì lúc đó cô ta mới bắt đầu tỉnh ngộ.

Đây cũng là lí do Tô Tình không có ý định khuyên cô ta, cao nhân chỉ đường không bằng một mai tự hiểu.

Bản thân nghĩ không thông, mười con trâu cũng không kéo lại được.

Mẹ Tô hiếm khi được nghỉ một ngày, rất hào phóng nói: “Hai chị em các con có thể ra ngoài đi dạo một chút, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, còn có Minh Diệp cứ giao cho mẹ.”

“Mẹ, một mình mẹ sao giữ được ba đứa bé?” Tô Tình buồn cười nói.

“Sao lại không giữ được, các con ra ngoài đi dạo một chút đi.” Mẹ Tô nói.

Tô Tình liền hỏi chị dâu cả của cô, Đỗ Hương cũng muốn đi ra ngoài một chút, cười một tiếng cũng chỉ để cho bà phụ trông một chút, nói: “Mẹ dỗ một chút, chắc sẽ ngủ nhanh thôi, tụi nó đã năm tiếng không ngủ.”

Mẹ Tô nói: “Mẹ biết rồi, con nhìn tụi nó đều đang ngáp, các con đi đi.”

Tô Tình và chị dâu cả của cô liền ra ngoài đi dạo một chút.

Đến cửa hàng bách hóa đi dạo, ngược lại không ngờ gặp phải một người, chính xác phải nói là hai người.

Bùi Như Ý và người yêu của cô ta là Trần Hồng cũng đang đi dạo cửa hàng bách hóa.

“Tình Tình, thật là trùng hợp, hai người cũng đi dạo bách hóa hả?” Bùi Như Ý và người yêu tới chào hỏi.

Tô Tình cũng thấy cô ta, thật ra cũng không muốn chào hỏi cô ta nhiều, nhưng cô ta đã đi tới, cũng chỉ gật đầu một cái: “Ừ.”

Nhiệt tình thì cũng không nhiệt tình gì, cô cũng không nói gì với Bùi Như Ý, cùng chị dâu cả của cô lên tầng ba xem một chút.

“Em quen với cô gái đó sao?” Mắt Trần Hồng chăm chú nhìn bóng lưng Tô Tình chằm chằm, không nhịn được hỏi.

Trong mắt anh ta kinh diễm, chưa thấy qua cô gái xinh đẹp như vậy bao giờ!

Bùi Như Ý sao lại không nhìn ra? Tức giận nói: “Anh đừng nhìn nữa, cô ta đã lập gia đình lâu rồi!”

“Lập gia đình? Điều này sao có thể, nhìn tuổi tác của cô ta cũng không lớn mà.” Trần Hồng không khỏi nói.

“Xem ra tuổi tác thì không lớn, năm nay cũng mới hai mươi mốt, nhưng mà đã là mẹ của hai đứa bé.” Bùi Như Ý hừ hừ nói.

Trần Hồng thất vọng một trận, không nghĩ tới thật sự đã lập gia đình.

Bằng không nếu biết cô gái như vậy, vậy thì anh ta đồng ý kết hôn với cô, đẹp như thế cưới về nhà không chịu thiệt.

Bùi Như Ý hỏi: “Trần Hồng, khi nào thì anh kêu cha mẹ anh tới cầu hôn hả? Hai chúng ta cứ như vậy, anh cũng không thể phụ lòng của em, nếu không em cũng không còn mặt mũi làm người.”

Trần Hồng nói: “Em có thể đừng nhắc tới nữa, nhà em ăn tết như hát tuồng vậy, còn kêu anh để cha mẹ anh đến cầu hôn? Em muốn làm cho nhà anh cũng bị cười nhạo theo sao, chờ chuyện nhà em xong rồi hãy nói, hơn nữa bây giờ em vẫn là công nhân tạm thời mà, còn phải sắp xếp cho em việc làm chính thức.”

Bùi Như Ý không quan tâm chuyện việc làm mà vội vàng nói: “Nhà anh cách xa nhà em như vậy, chẳng lẽ cũng nghe nói sao?”

“Vậy em cho rằng thế nào?” Trần Hồng nói: “Anh hai của em dẫn một chị dâu nông thôn về, còn được mang đi từ nhà từ nhà em vì sảy thai mà, ăn Tết đó hả!”

Trong lòng Bùi Như Ý tức muốn chết, cô ta còn chưa được gả đi mà, ấn tượng của nhà chồng đối với nhà cô ta đã không tốt, làm thế nào đây!

Đây đều do tiện nhân Trần Tuyết kia gây ra.

“Mẹ anh đã nói rồi, gia đình nhà cửa không yên như vậy thì phải tránh xa một chút.” Trần Hồng tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận