Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 314. Nghe lén em trai ở góc tường 7

Chương 314. Nghe lén em trai ở góc tường 7

Trong lòng Bùi Như Ý cũng không kịp hận Trần Tuyết, vội nói: “Trần Hồng, nhưng em là người của anh mà!”

“Anh biết, đó là mẹ của anh nói, tâm ý của anh đối với em ra sao em còn không biết sao?” Trần Hồng nói: “Có bao nhiêu công nhân chính thức nhìn chăm chú đây, anh đã sắp xếp cho em, còn chưa đủ để nói rõ?”

Lúc này Bùi Như Ý mới yên tâm.

Nhưng cô ta lại không nhìn thấy biểu cảm mất kiên nhẫn của Trần Hồng, anh ta không có thời hạn sử dụng với phụ nữ lâu dài, Bùi Như Ý đã sắp hết hạn sử dụng đó rồi.

Còn cưới cô ta? Vậy thì chắc chắn sẽ không cưới, chơi cũng đã chơi rồi, còn lấy về nhà làm gì, quá lỗ vốn rồi? Trong xưởng còn có nhiều cô gái như vậy chờ hắn đó!

Nói về Tô Tình, cô vừa cùng chị dâu cả của cô lên tầng ba thì thấy những đồ điện kia.

Hiện nay tầng ba mới có thêm đồ điện, tất cả đều là sản phẩm đắt tiền.

Chẳng hạn như ti vi mà trước đây cha Tô nhắc tới, còn có mấy loại máy thu thanh, nhưng xung quanh còn có không ít người dố.

Nhưng những món đồ lớn đặc biệt này cũng không phải dễ mua, không chỉ hết sức đắt đỏ, còn cần mấy loại phiếu hiếm, tuyệt đối không phải gia đình bình thường có thể mua được.

Nhưng không thể cản trở tất cả mọi người đến xem hóng hớt, người nào cũng đều rất hâm mộ.

Tô Tình và Đỗ Hương cũng đi qua nhìn một cái, nhưng chỉ nhìn một cái cũng không có hứng thú gì, bởi vì những người nhân viên bán hàng ai nấy đều đắc ý như vừa trúng số.

“Có cái gì hay mà phải đắc ý chứ, còn đuổi người, không phải là bán đồ thôi sao.” Đỗ Hương tức giận nói.

Tô Tình cũng hừ nói: “Đúng rồi đó, đắc ý gì chứ? Nhìn một chút cũng không mất miếng thịt nào.”

“Chị thấy cô ta rõ ràng là ghen tị với Tình Tình em, vừa rồi nhân viên nam bên cạnh cô ta cứ nhìn chằm chằm vào em.” Đỗ Hương nói.

Tô Tình buồn cười: “Chị dâu cả chị đừng đùa, em đã là mẹ của hai đứa nhỏ rồi đó.”

“Nhưng nhìn mặt em còn trẻ hơn mấy cô gái nhỏ đó.” Đỗ Hương cũng có chút hâm mộ, nhan sắc chị ấy bình thường, thật ra thì không hề nổi bật, chỉ có thể xem tạm ổn, không khó nhìn.

Nhưng em chồng chị ấy lại xinh đẹp sáng chói người khác nha.

“Người chào hỏi em vừa rồi chính là con gái nhà họ Bùi hả?” Đỗ Hương nói.

“Chị dâu cả biết?” Tô Tình hỏi.

“Từng gặp hai lần, người bên cạnh cô ta chắc là người yêu của cô ta, nhìn cũng không giống người đứng đắn, chẳng đáng tin.” Đỗ Hương chê nói.

Tô Tình biết bên cạnh là người yêu của Bùi Như Ý, nhưng mà Bùi Như Ý lại là nhân vật ghê gớm.

Tương lai cô ta sẽ gả vào nhà họ Trần, mặc dù cô cũng không biết làm sao cô biết được, nhưng cô biết, Bùi Như Ý trước khi kết hôn, từ lâu đã là người của vị công tử ăn chơi Trần Hồng này rồi.

Cô ta mưu đồ dùng thân thể để trói buộc một người đàn ông trăng hoa.

Quá trình gả vào nhà họ Trần thật không đơn giản, hình như là Bùi Như Ý mang thai đứa nhỏ, cuối cùng nhà họ Trần không thể không nhận người con dâu này.

Nhưng sau khi gả vào không được bao lâu, đứa trẻ cũng không còn, là vào ngày mưa nào đó cô ta té lộn một cái, nhưng mẹ chồng lại ở trong phòng hỏi han cô, chị em bạn dâu cũng không ra, Trần Hồng đang ngủ trong phòng ngủ, nên đứa trẻ đã mất đi.

Bùi Như Ý không phải hạng người đơn giản, cô ta hận nhà họ Trần đến chết, sau đó gây ra chuyện thật sự khiến nhà họ Trần hỗn loạn hết cả lên.

Cô ta câu dẫn cha chồng của mình, lên giường với cha chồng thì mẹ chồng phát hiện, trực tiếp khiến mẹ chồng cô ta tức chết!

Tô Tình lại thêm cau mày, sao cô lại biết nhiều như vậy? Từ khi nào đã trở thành tiên, còn có thể tiên tri biết trước nữa?

Đỗ Hương nói: “Sao vậy?”

“Không có gì, em cũng cảm thấy anh ta không phải người đứng đắn gì.” Tô Tình lắc đầu một cái.

Đỗ Hương cũng không tiếp tục, chuyển sang nói tới chuyện lớp học buổi tối, cười nói: “Chị đã nói chuyện với anh cả em, anh cả em rất đồng ý chuyện chị đi học lớp học buổi tối.”

“Thấy chưa, sao mà anh cả lại ngăn chị đâu cả tiến bộ được.” Tô Tình nói.

“Nhưng những thứ trước đây chị học, cũng quên mất hết rồi, chị sợ đến lúc đó đi học lớp học buổi tối cũng không nghe hiểu thầy giảng cái gì.” Đỗ Hương nói.

Đương nhiên, chị ấy không tự tin.

Tô Tình cười nói: “Vậy còn không dễ sao? Kêu anh cả dạy chị, trước cứ bắt đầu học từ căn bản đi, dù sao bây giờ băng tuyết ngập trời chị đang mang thai cũng không thể đi học được, cứ ở nhà tự học trước, khi thời tiết đẹp lại thì kêu anh chở đưa chị đi, trên lớp học buổi không hiểu thì về hỏi lại anh cả, nếu không thì hỏi Cảnh Quân cũng được.”

Nếu không nữa thì còn có thể hỏi mẹ cô, nhưng cái này có chút đả kích người khác, bởi vì ở trong nhà mẹ cô được xem là người có trình độ học vấn thấp nhất, nhưng cũng học đến năm hai trung học cơ sở.

Chị dâu cả còn chưa học hết năm năm tiểu học.

Đỗ Hương nghe cô nói như vậy cũng thoải mái nhiều.

“Đi, chúng ta qua chợ đen kia nhìn một chút coi có gì mới không.” Tô Tình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận