Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 319. Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều 4

Chương 319. Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều 4

Ngày hôm sau ăn bánh bao xong mọi người cũng ra cửa đi làm.

Tám giờ hơn, Tô Tình đang viết văn, chị dâu cô còn đang ngủ trong phòng, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cũng còn đang ngủ, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa.

Tô Tình đi ra mở cửa, vừa nhìn thấy là Chu Kiều Kiều thì cũng có chút bất ngờ, cô không ngờ là hôm nay cô bé này lại thật sự đến cửa.

Hơn nữa, còn mang theo cả táo tới.

Tô Tình buồn cười, nói: “Kiều Kiều, em quá là khách sáo rồi, em tới thì tới, sao lại còn mua những thứ này chứ?” Đón cô ấy đi vào.

Chu Kiều Kiều đi vào thì nhìn thấy trong nhà ngăn nắp sạch sẽ, nhà không có ai cả.

Tô Tình để cô ấy ngồi, sau đó rót nước cho cô ấy: “Chị dâu và bọn nhỏ đều đang ngủ, những người khác thì đi làm, chị không ngủ được nên dậy trước.”

Hơn năm giờ sáng là bọn nhỏ đều đã dậy, rồi thay tã, bón chút đồ ăn, sau đó mỗi người lại bế về ngủ tiếp, cho tới tận bây giờ.

Chu Kiều Kiều thấy bút và giấy của Tô Tình, cười nói: “Chị, chị đang viết văn hả? Em tới có quấy rầy chị hay không?”

“Không có gì đâu.” Tô Tình cười một tiếng, ngồi xuống nói: “Kiều Kiều, em không đi làm sao?”

“Dạ không.” Chu Kiều Kiều lắc lắc đầu.

“Vậy thì thường ngày em ở nhà làm những gì?” Tô Tình hỏi.

“Cũng chẳng làm gì cả, chính là giúp chị dâu em một tay trông cháu gái thôi.” Chu Kiều Kiều nói.

Sau khi đứa bé ị đùn, cô ấy sẽ không tắm giúp, rất thối, mà dù là khi sạch sẽ cô ấy cũng sẽ giúp bế một lúc, nhưng đây cũng là phụ một tay mà.

Tô Tình cười nói: “Vậy cũng không tồi, có người phụ một tay chị dâu em cũng có thể thoải mái hơn chút.”

Chu Kiều Kiều nói: “Chị, chị dùng mỹ phẩm dưỡng da gì vậy? Làm sao da lại đẹp như vậy, vừa trắng và vừa mềm mại.”

Trong lòng Tô Tình lại thầm nói miệng con bé này cũng thật là ngọt, cười nói: “Chị dùng chút Pechoin (một thương hiệu mỹ phẩm của Trung Quốc), chị vẫn luôn dùng của hãng này.”

Chu Kiều Kiều rất đồng tình: “Em cũng rất thích dùng của Pechoin, rất phù hợp với da của em, dùng của những hãng khác hiệu quả không được tốt.”

Hai người chia sẻ về những kiến thức tâm đắc về dưỡng da cho nhau, Tô Tình cảm thấy cô bé này thật là dẻo miệng, hơn nữa, mặc dù là yểu điệu, nhưng cũng không làm cho người ta ghét, không có cái loại tự cho mình là tốt đẹp, tự cảm giác ưu việt hơn người.

Tô Tình có ấn tượng không tệ lắm với Chu Kiều Kiều, nhưng em trai cô đã nói rất rõ ràng.

Em trai cũng nói không sai, nếu không thì không thì sẽ không thể nào dứt khoát như vậy được.

Cho nên hàn huyên ngắn gọn xong, Tô Tình liền nói: “Kiều Kiều à, dáng người em đẹp như vậy, sau này mà tìm người yêu nhất định là tiêu chuẩn rất cao nhỉ?”

Chu Kiều Kiều đỏ mặt lên: “Chị, sao đột nhiên lại hỏi tới chuyện này.”

“Bởi vì chị vừa mới phản ứng được là em và Cảnh Quân có tuổi tác xấp xỉ nhau, ngày hôm qua về nhà có hỏi qua Cảnh Quân rồi.”

Mặc dù Chu Kiều Kiều xấu hổ, nhưng cũng không nhịn được hỏi: “Chị, chị hỏi Cảnh Quân cái gì vậy?”

“Chị hỏi nó là có quan hệ như thế nào với em, nó nói chỉ là bạn bình thường.” Tô Tình cười một tiếng.

Lời này vừa mới phát ra, sắc mặt Chu Kiều Kiều bỗng chốc cứng lại, hốc mắt cũng hơi đỏ lên.

Tô Tình cảm thấy mình thật là quá đáng, nhưng nên nói thì vẫn phải nói mà, con gái nhà người ta đã đến tận nhà ngồi rồi, đã phải dùng biết bao nhiêu dũng khí chứ? Nếu như trả giá rồi lại bị tổn thương, vết thương kia sẽ nghiêm trọng hơn.

Hôm nay nói rõ ra, cũng coi như là kịp thời giảm thiểu tổn thương nhỉ?

“Chị liền hỏi Cảnh Quân là sau này nếu kết hôn thì muốn tìm người như thế nào?” Tô Tình làm như không nhìn thấy vẻ mặt của cô ấy, cười nói.

Chu Kiều Kiều nói: “Chị, Cảnh Quân nói thế nào?”

Tô Tình cười nói: “Thằng nhóc kia chính là một người không hiểu phong tình, nó nói sau này người vợ mà nó muốn cưới về nhà, hoặc là biết kiếm tiền hoặc là chăm sóc tốt nhà cửa giúp nó, còn nếu như chọn người khác, chẳng lẽ đợi nó đi làm về rồi còn phải giặt quần áo, nấu cơm cho người vợ tương lai mười đầu ngón tay không dính nước xuân kia sao, đó là chuyện mà nó có nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến, em xem nó nói kiểu gì vậy, lấy về nhà chính là vợ, nó nói như vậy thì biến thành người ở rồi, chị thấy nó cũng không phải là đường đột đâu, Kiều Kiều, em nói có đúng hay không?”

Chu Kiều Kiều kinh ngạc nói: “Nhưng em đã từng hỏi anh ấy, anh ấy nói không quan trọng, không biết làm việc nhà có làm sao đâu.”

Tô Tình cười ha ha nói: “Vậy là lúc đó nó chưa kịp phản ứng, cảm thấy không liên quan gì đến nó cả, cho nên nó cam tâm tình nguyện làm một người tốt nói những lời dễ nghe.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận