Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 321. Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều 6

Chương 321. Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều 6

Đỗ Hương cười nói: “Chị thấy em có ấn tượng vô cùng tốt với cô ấy.”

“Cô ấy thật sự không tệ, nhưng cũng không cần gấp gáp, hai người cũng mới chỉ có mười chín tuổi, vẫn còn nhỏ.” Tô Tình nói.

Đỗ Hương cũng cảm thấy không cần gấp, gả vào đây thì chính là chị em dâu, quan hệ này cũng không tiện nhúng tay vào, vẫn là để cho cậu em chồng từ từ đi, hơn nữa, nhỡ đâu có thể thi vào trường đại học thì sao?

Nếu như thi đỗ vào đại học, đến lúc đó nhất định là cậu em chồng cũng có thể đỗ đại học, tìm được một cô sinh viên đại học cũng không tệ mà.

Tô Tình cũng không nói quá nhiều với chị dâu cô.

Buổi trưa khi Tô Cảnh Quân về, Tô Tình mới nói chuyện này với cậu.

Tô Cảnh Quân có chút không được tự nhiên, nói: “Chị, sao chị lại mở cửa cho cô ấy, đáng ra phải đừng để ý đến cô ấy chứ, chờ bản thân cô ấy tỉnh táo lại, đến lúc đó sẽ tự buông bỏ.”

Tô Tình buồn cười nói: “Chị là chị của em, chị còn không biết tính tình của em hả? Chị thấy Chu Kiều Kiều cũng khá tốt, chỉ là tính tình hơi yểu điệu chút thôi, nhưng cô ấy cũng tình nguyện học mà, em không thể độc đoán ngay cả cho người ta một cơ hội mà cũng không chịu chứ?”

“Chị, sao chị lại nói chuyện với cô ấy.” Tô Cảnh Quân buồn bực.

“Cô ấy là người vô cùng tốt, chỉ là hơi yểu điệu, nhưng đó là chưa từng chịu khổ, sau này nếu như các em đều có việc làm, thuê một người giúp việc trong nhà là được rồi mà.” Tô Tình nói.

Tô Cảnh Quân nói: “Chị nghĩ quá xa rồi đó.”

“Nhưng em lại không thể phủ nhận rằng đây chưa chắc không phải là một cách tốt sao, tương lai nếu các em đều có công việc, tìm một cô giúp việc cũng vô cùng tốt mà?” Tô Tình nói.

Tô Cảnh Quân không nói gì nữa, chỉ nói: “Những chuyện này để sau hãy nói đi.”

Tô Tình cười một tiếng, nói: “Vậy em khách sáo một chút với người ta, con gái nhà người ta phải lấy biết bao nhiêu dũng khí mới dám theo đuổi em chứ? Đừng có không biết điều, chị thấy cô ấy thực sự thích em đó.”

“Thích có thể làm thành cơm ăn sao?” Tô Cảnh Quân nói.

“Em đúng là được yêu nên không biết sợ hãi.” Tô Tình liếc cậu một cái.

Tô Cảnh Quân cười một tiếng, cũng không nói chị cậu nghĩ quá tốt rồi.

Câu chuyện của hai chị em bị bà Tô lặng lẽ nghe được, không hỏi ngay trước mặt con trai, mà bà Tô nhỏ giọng hỏi con gái.

Tô Tình cũng kể lại một lần.

Bà Tô lập tức lắc đầu: “Không được.”

Tô Tình nói: “Mẹ, mẹ bác bỏ quá nhanh rồi đấy.”

“Nếu như cô ấy có thể giống như con nói, vậy đương nhiên là không thành vấn đề, còn nếu như gả vào rồi mà lại không biết làm gì, còn chẳng phải là đẩy hết lên người chị dâu con sao? Con cũng đã làm dâu nhà người ta, con phải chăm sóc người khác thì cũng thôi đi, nhưng lại còn phải đi phục vụ chị em dâu, con có tình nguyện không?” Bà Tô tức giận nói.

Tất nhiên là Tô Tình không vui.

“Đừng có bận tâm nhiều như vậy, mẹ đã nói qua với Cảnh Quân rồi, cưới vợ đầu tiên là phải chú ý tới gia đình hòa thuận, nếu cười về mà làm cho gia đình náo loạn, thì dù có đẹp tựa thần tiên cũng không được, mẹ lười quản anh hai con, con đường tương lai của nó, cười loại người gì cũng không ở chung với mẹ, nhưng Cảnh Quân thì không được, trừ phi Cảnh Quân dùng tiền của bản thân mua nhà dọn ra ở riêng, nếu không khi còn sống chung dưới một mái nhà, chị dâu con làm được gì thì nó cũng phải làm được, tất cả đều được phân đều ra.” Bà Tô nói.

Tô Tình cảm thấy con đường sau này của Chu Kiều Kiều còn rất dài, dẫu sao cũng chẳng có ai muốn phải bắt đầu từ con số không cả.

Nhưng Chu Kiều Kiều không phải là một người dễ dàng từ bỏ như vậy, về sau vẫn cách ba năm ngày là lại tới một lần.

Tô Tình nhỏ giọng hỏi em trai cô, Chu Kiều Kiều có đi tìm cậu nữa hay không.

Tô Cảnh Quân thở dài.

Dĩ nhiên là Chu Kiều Kiều có đi tìm cậu, đưa tay qua cho cậu nhìn, nói cho cậu biết bây giờ cô ấy đã bắt đầu học giặt quần áo rồi, nhưng mà nước rất lạnh, dù là có cho thêm nước nóng thì vẫn rất lạnh.

Trước kia đôi bàn tay ấy rất đẹp, trắng trắng, mềm mềm, nhìn đã thấy yếu ớt, nhưng trong thời gian ngắn ngủi mà bây giờ đã hơi đỏ lên.

Chu Kiều Kiều nói với cậu, cô ấy không chỉ bắt đầu học giặt quần áo, mà cô ấy còn bắt đầu học nấu cơm, tất cả những việc nhà cô ấy đều học.

Tô Cảnh Quân cũng phiền lòng, cậu không biết chuyện gì cả, thấy cô ấy yếu ớt đi tới nói cô ấy đã học làm việc nhà rồi, sau này khi cậu muốn tìm vợ, có thể suy nghĩ đến một chút không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận