Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 323. Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều 8

Chương 323. Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều 8

Năm nay Tô Tình và Vệ Thế Quốc đều ở lại ăn tết nguyên tiêu.

Chuyện làm cho một đại gia đình nhà Tô Tình thật là bất ngờ, đó là Tô Cảnh Quân dẫn theo Chu Kiều Kiều cùng về nhà ăn tết nguyên tiêu.

Cả nhà đều có hơi ngẩn ra, bởi vì hoàn toàn không nghĩ tới.

Tô Tình biết hai người bọn họ đang là bạn tốt cũng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh đã nhìn về phía em trai mình với vẻ vô cùng tán dương, thường ngày chẳng đứng đắn chút nào.

Nhưng lại làm được chuyện như vậy, quá là đàn ông, rất tốt, rất tốt, không hổ là em trai cô.

Ngoài mặt bà Tô chưa nói gì, kêu con trai vào phòng bép giúp bưng sủi cảo nhưng lại véo lỗ tai hỏi cậu: “Đang ăn tết mà con lại dẫn con bé tới nhà mình ăn cơm, bên nhà con bé thì sao?”

“Con đã mang theo quà qua gặp chủ nhiệm Chu rồi, chủ nhiệm Chu không phải đối Kiều Kiều tới nhà mình ăn tết.” Tô Cảnh Quân đau đến vừa nhếch miệng vừa nhỏ giọng nói.

“Con bé không biết làm việc nhà gì cả, nếu con mà yêu con bé, sau này cười về nhà, chuyện trong nhà đều giao cho chị dâu con, để cho chị dâu con phục vụ con bé hả?” Bà Tô lại nói.

Bà còn chưa biết Chu Kiều Kiều đã thay đổi vì con trai bà như thế nào, cho nên bà không đồng ý chuyện con trai ở bên cô gái này.

“Mẹ, bây giờ Kiều Kiều đã tiến bộ rất lớn, cô ấy đang học, chẳng lẽ con lại có thể cười cô ấy về nhà để xào xào với chị dâu, gây mâu thuẫn cho gia đình mình sao?” Tô Cảnh Quân vội vàng nói.

Bà Tô nghi ngờ: “Thật?”

“Dạ, con có tính cách như thế nào mẹ còn không biết hả? Cưới vợ, điểm quan trọng nhất đó chính là gia đình có thể chung sống hòa thuận, đây là những lời mẹ đã nói với con, mẹ mau buông tai con ra đi, tai con cũng sắp bị mẹ véo rơi ra mất rồi.” Tô Cảnh Quân vội nói.

Lúc này bà Tô mới buông tai cậu ra: “Nếu là như vậy, thế thì chúng ta cũng không thể thất lễ được, tìm thời gian kêu thêm cậu cả con nữa, đi qua đính hôn cho các con.”

“Chuyện này... có phải là quá nhanh rồi không?” Tô Cảnh Quân ngẩn người.

“Nhanh cái gì mà nhanh? Con cũng đã dẫn người ta về nhà ăn tết nguyên tiêu rồi, con còn chưa quyết định tiến tới với con bé hả? Hàng xóm láng giềng đều nhìn thấy, nhà con bé bên kia cũng vậy, da mặt con dày, nhưng con bé là một cô gái không danh không phận chạy tới nhà người ta, thích hợp sao? Con bảo người ta phải nhìn con bé thế nào, ba mẹ con bé ở bên kia nghĩ thế nào, chẳng phải là bắt nạt người ta sao.” Bà Tô nói.

Tô Cảnh Quân nhếch miệng, nói: “Vậy... vậy cứ đính hôn như vậy sao?”

“Được rồi, con không hiểu những chuyện này, mẹ sẽ nói với ba và cậu con.” Bà Tô khoát khoát tay, nói: “Bưng ra ngoài đi.”

Ở bên ngoài Tô Tình nói nói cười cười với Chu Kiều Kiều, tuyệt đối không làm Chu Kiều Kiều cảm thấy bầu không khí bị ngột ngạt, nhàm chán.

Nhưng Chu Kiều Kiều vẫn rất chú ý phía phòng bếp, thấy Tô Cảnh Quân đi ra, không khỏi nhìn về phía cậu.

Mặt Tô Cảnh Quân hơi đỏ lên, cậu vẫn có cảm giác có chút nhanh, nhưng... đính hôn thì đính hôn đi, không thể để Chu Kiều Kiều không danh không phận chạy đến nhà người ta được.

Nếu như đính hôn, vậy là không giống nhau nữa.

Khi Tô Cảnh Quân đưa Chu Kiều Kiều về, có nói chuyện này với Chu Kiều Kiều, hỏi cô ấy có đồng ý hay không?

Sao Chu Kiều Kiều lại không muốn được cơ chứ, vui mừng đến nỗi nước mắt cũng rơi xuống.

“Không thể lập tức kết hôn sao?” Chu Kiều Kiều vừa gạt nước mắt, vừa nói.

Tô Cảnh Quân cảm thấy buồn cười, lau nước mắt cho cô ấy, nhìn thấy bộ dáng yêu kiều của cô ấy, cậu cũng không biết làm sao, nhưng chính là càng nhìn càng thấy thích, thừa dịp bốn phía không có ai còn trộm hôn lên một cái.

Sắc mặt Chu Kiều Kiều đỏ rực lên, tim đập rất nhanh, vô cùng xấu hổ nói: “Cảnh Quân, anh... anh bắt nạt người ta.”

“Đính hôn trước, chuyện kết hôn, cứ từ từ đi.” Tô Cảnh Quân cũng biết mình kích động, ho khan một tiếng, nói.

Chu Kiều Kiều được cậu đưa về đến cửa nhà, lúc này mới quyến luyến không thôi nói lời từ biệt với cậu, sau khi về nhà, liền không kịp chờ đợi mà nhắc tới chuyện này ngay với ba mẹ cô ấy.

Chủ nhiệm Chu rất hài lòng, ban đêm nói với bà Chu: “Bà thấy tôi đoán không sai chứ, nhà người ta bên kia rất đàng hoàng, hiểu lễ nghĩa, sẽ không để con gái bà bị chỉ trích đâu.”

Bà Chu không hài lòng về chuyện hôm nay con gái được dẫn tới nhà đàn trai ăn tết, dĩ nhiên là cũng lo lắng danh tiếng của con gái bị tổn hại.

Nếu như mà nhà bên kia không có động tĩnh gì, chẳng phải là con gái sẽ bị hàng xóm láng giềng bà ra tán vào đến chết sao?

Nào có kiểu con gái lại chủ động thế chứ?

Cũng may mà bên kia cũng coi như là có chừng mực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận