Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 332. Nhận kết thân 8

Chương 332. Nhận kết thân 8

Bây giờ mỗi tháng Tô Tình đều có tiền nhuận bút cũng chẳng phải là chuyện hiếm lạ gì trong thôn, nói tới nói lui, vẫn chỉ có thể nói là Vệ Thế Quốc tốt số.

Nhận cha mẹ nuôi vừa có tiền lại vừa có tiếng là người Bắc Kinh, cưới vợ thì lại là thanh niên tri thức có văn hóa xuống nông thôn, mỗi tháng đều nhận được tiền nhuận bút, làm mọi người hâm mộ không thôi.

Người xưa nói rất đúng, mọi chuyện đều là số mệnh, con người chẳng thể làm gì được.

Mặc dù đúng là vậy không sai, nhưng từ sau khi bắt đầu đi làm, Vệ Thế Quốc vẫn là nên làm việc thì làm việc, không hề có chút kiêu căng, ngạo mạn nào về chuyện đó cả.

Dĩ nhiên là trong lòng lại vô cùng kiêu ngạo, chính là không biểu hiện ra, cho tới bây giờ vẻ ngoài vẫn luôn trầm ổn, nội liễm như vậy, nhưng khi ở trên giường, mấy cái ba con sói kia được dùng hết rất nhanh

Cầm về một hộp lớn, không bao lâu sau là đã thấy đáy.

Tô Tình đã không ít lần chửi thề con trâu này này, nhưng con trâu già này lại ham mê cày bừa, cô cũng chẳng làm thế nào được, một mẫu ba phân đất kia thật sự đã bị anh cày bừa đến rất phì nhiêu.

Tô Tình không đi làm, an ổn ở nhà đọc sách.

Khoảng tháng mười là sẽ có tin tức truyền ra, còn có nửa năm nữa, cô phải học tập thật tốt, mặc dù đã rất thành thạo nội dung trong sách giáo khoa, nhưng xem lại thì cũng học hỏi được nhiều thứ mới.

Mấy ngày nay trong nhà cũng đưa tin tới cho cô.

Mẹ cô gửi tới, chủ yếu là nói những chuyện trong nhà với cô, hầu hết là chuyện em trai đính hôn.

Đã đính hôn rồi, nhưng vẫn chưa định ngày kết hôn, dẫu sao cũng còn trẻ, không cần gấp gáp.

Đính hôn rồi, vậy thì chính là hôn phu, hôn thê, qua nhà làm khách thì dĩ nhiên hàng xóm cũng sẽ không bàn ra tán vào gì cả.

Cũng nói một vài chuyện khác nữa.

Tô Tình đọc xong thì cười một tiếng, cô chỉ nói chuyện thi đại học với người trong nhà, nhưng mẹ cô lại về nhà ngoại thông báo cho những anh họ, chị họ kia của cô.

Nhất là anh hai nhà cậu ba Tô Thừa Nghĩa, anh ấy xuống nông thôn, còn có Tô Thừa Lễ xấu hổ vì năm nay vẫn nhận lì xì.

Cả hai đều là con nhà cậu ba của cô.

Còn có em họ nhà chú hai đang ở trong bộ đội, cha mẹ cô cũng thông báo để chuẩn bị học tập thật tốt, không cần cô quan tâm nhiều đến những chuyện này.

Tô Tình suy nghĩ một chút, vẫn tới chỗ thanh niên tri thức bên kia.

Trước kia khi cô làm ra những chuyện kích thích kia, có hai nữ thanh niên tri thức đã từng khuyên cô.

Hai nữ thanh niên tri thức kia một người tên là Trần Bích, một người tên là Chu Hồng.

Thấy Tô Tình tới vào thời gian tan làm, hai người bọn họ có chút kinh ngạc, hai người mới vừa rửa mặt xong, mới vừa đi làm về.

Đều là người trong thôn nên cũng đã từng gặp mặt nhau, nên gật đầu tỏ ý một chút.

“Tô Tình, cô tới tìm Thái Mỹ Giai hả?” Trần Bích hỏi.

“Nếu như đến tìm Thái Mỹ Giai, vậy cô phải chờ một lúc rồi, vừa rồi mới thấy sáu Vương đi cùng với cô ta, hai người bọn họ đang là người yêu.” Chu Hồng nói.

Chuyện sáu Vương và Thái Mỹ Giai là người yêu, bây giờ cũng đã truyền khắp thôn, Tô Tình cũng biết, mặc dù bất ngờ nhưng cũng không để ý tới, đối với cô mà nói Thái Mỹ Giai chính là người xa lạ, cô ta yêu ai không có chút liên quan nào đến cô cả.

Tô Tình cười một tiếng, nói: “Tôi tìm Thái Mỹ Giai làm gì, tôi đã tuyệt giao với cô ta từ lâu rồi, tôi tới tìm các cô, sợ mấy cô nhàm chán, cho nên mang sách giáo khoa mà thường ngày tôi vẫn hay đọc tới cho mấy cô xem, giết thời gian cũng tốt, các cô có đọc không?”

Cô cũng đã ghi chép xong hết rồi, những quyển sách này trên căn bản cũng không cần dùng tới nữa.

“Đọc chứ, đúng là có nhàn rỗi thật.” Trần Bích cười nói.

“Vậy các cô đọc nhiều một chút, rất hữu dụng nếu như muốn cải thiện khả năng viết văn, mỗi một tháng tôi cũng có bài viết được chọn, cũng là vì tôi đã xem nát mấy quyển sách này rồi, mấy cô có thể thử xem.” Tô Tình nói.

Cô không ở lại lâu, để những quyển sách này cho các cô ấy rồi đi về.

“Cô nhìn Tô Tình đi, thay đổi thật là lớn.” Chu Hồng tiễn người về xong, nói.

“Thay đổi rất lớn, so với trước kia thì như hai người khác nhau vậy.” Trần Bích cũng nói.

“Tô Tình viết văn tốt như vậy, có liên quan tới đọc sách sao?” Chu Hồng nhìn về phía những cuốn sách này.

“Là do năng lực thiên phú chiếm phần nhiều hơn, nhưng đọc sách nhiều một chút nhất định cũng sẽ hỗ trợ được, chúng ta xong việc rồi cũng không có việc gì làm, đọc một chút cũng không có chỗ hại, cũng là ý tốt của cô ấy.” Trần Bích nói.

Chu Hồng gật gật đầu, lại có chút hâm mộ: “Bây giờ thấy Tô Tình sống tốt như vậy, tôi cũng muốn tìm một người để kết hôn.”

Còn Trần Bích lại hết sức kiên định, nói: “Đừng nghĩ nữa, người như Vệ Thế Quốc trong thôn này chẳng có mấy ai, chẳng lẽ cô muốn tìm người như sáu Vương sao?”

Chu Hồng lắc đầu liên tục, người như sáu Vương? Vậy làm sao mà được chứ!

Các cô ấy cũng không phải là Thái Mỹ Giai, lại bị trứng gà của sáu Vương làm lay động rồi làm người yêu của sáu Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận