Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 337. Gả người và bạo lực gia đình 5

Chương 337. Gả người và bạo lực gia đình 5

Vương Đại Nương mắng: “Trước đó chẳng phải con khen cô ta lên trời luôn sao? Bảo cô ta hiền lành tốt tính, bây giờ mới đến nói với mẹ cái này sao? Nếu trước đó con nói thế thì mẹ còn cho anh con cưới nó về sao?”

Ai mà ngờ trước đó trông yếu ớt mềm mỏng lại là một người lợi hại như thế, con trai của mình đã nằm dưới cơ rồi.

Vương San Hô nói: “Chẳng phải chính con cũng bị cô ta lừa sao, có ai ngờ khuôn mặt thật của cô ta là như thế chứ!”

Cô ta cũng tức muốn chết, có ai ngờ Thái Mỹ Giai gả vào lại lấy Toàn Tài nhà mình ra khai đao chứ?

Tất cả những ai nói Toàn Tài nhà cô ta không tốt thì đều là kẻ thù cả!

“Bây giờ nói cái này thì có ích lợi gì, cũng đã cưới vào rồi, sau này con đừng đụng vào cô ta, cái miệng cô ta lợi hại lắm, con nói không lại đâu.” Vương Đại Nương nói.

Vương San Hô tức giận nói: “Mẹ, mẹ đang nói gì thế, con ở nhà mình mà còn phải nhìn sắc mặt của cô ta sao?”

Vương Đại Nương cũng cảm thấy rất đúng nên nhỏ giọng nói: “Ở chỗ mẹ có nắm được một điểm yếu của cô ta, sau này cô ta đối xử với con không khách sáo thì con hãy mang ra uy hiếp nó!”

Vương San Hô lập tức nói: “Mẹ nói nhanh đi, cô ta có điểm yếu gì lọt vào tay của mình thế?”

Vương Đại Nương liền nói ra chuyện Thái Mỹ Giai bị con trai mình chiếm lấy trước khi kết hôn, tất nhiên không nói ra chuyện cưỡng đoạt, chỉ nói là con trai mình đi qua vườn bắp.

Ánh mắt Vương San Hô sáng rỡ cả lên!

“Con còn tưởng cô ta đàng hoàng thế nào nhưng không ngờ lại là đứa lăng loàn!” Vương San Hô vui mừng nói.

“Vốn dĩ không phải là loại đàng hoàng gì.”

Vương San Hô tự cảm thấy đã nắm được điểm yếu của Thái Mỹ Giai, ngày hôm sau đã nhắc đến chuyện này trước mặt Thái Mỹ Giai, lẽ ra cứ ngỡ cái người đến từ thành phố sẽ lo lắng sợ sệt, sẽ cầu xin cô ta đừng nói ra bên ngoài nhưng nào ngờ Thái Mỹ Giai nghe xong lại cười lạnh lùng.

“Cô nghĩ chuyện này có thể uy hiếp được tôi sao? Chỉ cần cô không sợ chuyện xấu đồn xa thì cô cứ việc đi nói.” Trong lòng Thái Mỹ Giai mặc dù rất tức giận nhưng lại không thể bị Vương San Hô bắt thóp.

Nếu như bị Vương San Hô bắt thóp thì sau còn có thể ngẩng cao đầu làm người sao, cô ta còn không biết con người của Vương San Hô sao.

Nhưng cô ta cũng quá xem thường Vương San Hô rồi.

Vương San Hô thấy cô ta làm ra chuyện mất mặt như vậy còn dám cao giọng thế này, đã vậy còn không chịu sự uy hiếp, đúng là khiến cô ta tức chết mà.

Nếu như không để cho Thái Mỹ Giai biết sự lợi hại thì cô ta thật sự cho rằng nhà lão Vương của mình dễ bắt nạt như thế sao!

Vì thế cô ta đã đến nói cho con dâu nhà họ Tiền và chị Năm Trần bọn họ biết chuyện Thái Mỹ Giai đã làm chuyện đồi bại ở vườn bắp trước khi gả vào nhà.

Con dâu nhà họ Tiền và chị Năm Trần bọn họ ai nấy đều hết sức kích động.

“Còn có chuyện thế này sao?” Con dâu nhà họ Tiền nói.

“Sao lại không, đừng thấy bộ dạng cô ta trông đàng hoàng như thế nhưng thật ra là thứ lăng loàn đấy, chính là bị anh sáu của tôi đưa vào vườn bắp làm qua chuyện đó mới có thể gả vào nhà đấy!” Vương San Hô nói.

“Tôi còn nói anh sáu của cô sao có thể cưới được thanh niên trí thức Thái chứ, thì ra là đã làm bậy ở vườn bắp!” Chị năm Trần nhiều chuyện nói.

“Không phải là sáu Vương đã cưỡng bức con gái nhà người ta đấy chứ?” Con dâu nhà họ Tiền dù nhiều chuyện nhưng vẫn chất vấn hỏi.

Vương San Hô lập tức nói: “Cần gì phải cưỡng bức chứ? Nếu như cưỡng bức thì với tính cách hống hách ngang tàng khi vừa bước vào nhà tôi của cô ta có thể dừng lại sao? Chuyện cô ta và anh tôi hẹn hò cả thôn này ai cũng biết, còn nữa, mối quan hệ của tôi và cô ta trước đây thế nào các cô cũng biết đấy, cô ta là người thế nào tôi còn không rõ sao? Chính là kiểu người hai mặt đấy, cũng không biết đã cùng anh tôi đến vườn bắp bao nhiêu lần rồi, chắc là sợ trong bụng sẽ lồi đứa con ra nên mới vội vàng gả vào đấy!”

Vương San Hô nói xong câu này liên bế đứa con đắc ý bỏ đi.

Không lâu sau Trần Quế Hoa cũng đến rồi, con dâu nhà họ Tiền và chị năm Trần nhanh chóng mang chuyện này chia sẻ với chị ta.

Trần Quế Hoa nghe xong cảm thấy kích động vô cùng: “Thật sao?”

“Còn có thể là giả sao, là chính miệng Vương San Hô nói đấy.” Chị Năm Trần nói.

“Ái chà, thật sự nhìn không ra đấy, thì ra thanh niên trí thức Thái là người lăng loàn như thế, lại dám làm bậy cho thoải mái cái thân ở vườn bắp với sáu Vương rồi mới gả vào!” Trần Quế Hoa kích động nói.

“Đúng vậy, thật sự nhìn không ra thì ra sáu Vương còn có cái bản lĩnh này đấy?” Con dâu nhà họ Tiền nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận