Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 340. Gả người và bạo lực gia đình 8

Chương 340. Gả người và bạo lực gia đình 8

“Chị cả đến là được rồi, sao lại dẫn theo con người này đến đây, Vệ Thế Quốc đã nói rất rõ với cô ta rồi, cô ta không phải là con gái của nhà lão Vệ, chỉ là một đứa bé bị bỏ rơi trong tuyết, là cha mẹ có lòng tốt nhặt về nhà nuôi dưỡng, bao nhiêu năm qua nuôi cô ta lớn như thế, còn không có chút tiền sính lễ gả cô ta đi, đến cha mẹ ruột cũng chưa chắc đối xử với cô ta được như thế, nhà lão Vệ chúng ta đã sống quá tình nghĩa rồi.” Tô Tình bình thản nói.

Vệ Thanh Mai vội vàng nói: “Tình Tình, chị biết nhưng nếu như không có chuyện gì thì chị cũng không đưa cô ta đến đây.”

“Chị cả, chị mềm lòng quá đấy, cái gì gọi là không có chuyện không đưa đến chứ? Có chuyện càng không nên đưa đến, nhà lão Vệ không có thói quen bợ đít người khác, ở đâu về chỗ đó đi!” Tô Tình nói.

Cô và Vệ Thanh Mai có mối quan hệ khá tốt nhưng ranh giới của cô chỉ tới đó thôi, sinh nhật Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cô có thể đón cháu trai cháu gái đến nhà ở vài hôm, cái này không có vấn đề gì cả.

Nhưng mà đối với Vệ Thanh Lan, cô tuyệt đối không mềm lòng đâu, cô hoàn toàn không muốn dính dáng gì tới Vệ Thanh Lan cả!

“Tôi nói thế nào cũng lớn lên ở nhà lão Vệ, gả đi từ nhà lão Vệ, bây giờ có chuyện quay về nương nhờ nhà mẹ đẻ một chút cũng không được sao?” Vệ Thanh Lan gấp gáp nói.

“Em đừng nói gì cả!” Vệ Thanh Mai tức giận nói.

Tô Tình mặc kệ Vệ Thanh Mai mà trực tiếp nói với Vệ Thanh Lan: “Thế nào, nhà lão Vệ nhặt cô về nuôi lớn đến từng này, còn muốn nhà lão Vệ nuôi cô cả đời sao? Không thấy cô trả ơn gì cho nhà lão Vệ cả, mà cũng không cần cô phải trả thứ gì cả, nhà lão Vệ của tôi không thèm nhưng cô đừng quên chuyện cô đá con cháu nhà lão Vệ xuống đất đấy, cái chuyện mà đến súc sinh cũng không làm, cũng chỉ có thứ ác độc như cô mới có thể làm ra chuyện này thôi, chắc chắn là giống y như mẹ ruột của mình, người có thể nhẫn tâm bỏ rơi con của mình trong đống tuyết, hai người đều chung dòng máu cả!”

Lần trước không biết không phải là con ruột nên ít nhiều gì cũng phải giữ chút tình nghĩa, bởi vì phải nể mặt hai chị em Vệ Thế Quốc và Vệ Thanh Mai.

Bây giờ biết cô ta chỉ là đồ con hoang, hoàn toàn không phải con gái nhà lão Vệ, không phải con gái của cha mẹ chồng đã qua đời thì cô cần gì phải nể mặt cô ta nữa chứ?

Vệ Thanh Lan bị lời nói châm biếm này của cô làm cho run rẩy cả người.

Một lần nữa Vệ Thanh Mai lại được nhìn thấy sự lợi hại của em dâu mình, thật sự là…quá hung dữ.

Nhưng mà Vệ Thanh Mai biết đây là khi cô đối diện với Vệ Thanh Lan, khi đối với chị ấy thì rất dịu dàng.

Khi các con quay về nhà còn bày tỏ sự tiếc nuối bởi vì chúng muốn ở nhà cậu mợ thêm vài hôm nữa, cậu mợ luôn cho chúng ăn đồ ngon!

“Chuyện gì.” Vệ Thế Quốc nghe thấy tiếng nói liền đi ra, khi thấy chị mình đã hỏi.

“Anh hai.” Vệ Thanh Lan vội gọi một tiếng.

Nhưng mà Vệ Thanh Lan chỉ nhìn cô ta một cái là quay qua nhìn chị cả của mình.

“Thế Quốc, mọi chuyện là thế này, Lý Thắng Cường và một người phụ nữ trong thôn bị người ta đồn thổi, những tin tức đó truyền đến tai của chồng cô ta, người chồng là một người quản lý ở khu mỏ, không phải là loại lương thiện gì.” Vệ Thanh Mai nói.

Tô Tình lắng nghe với bộ dạng châm biếm, cô cười nhạt nhìn Vệ Thanh Lan nói: “Xem ra lời thề không nên tùy tiện thốt ra nhỉ, ông trời đều nghe cả đấy, nhìn xem, ứng nghiệm rồi, người đàn ông của cô đúng là ngoại tình bên ngoài đấy.”

Sắc mặt Vệ Thanh Lan trắng bệnh xen lẫn tái xanh, nếu như cô ta biết lời thề của mình thật sự ứng nghiệm thì cô ta sao dám thề thốt chứ.

Trong lòng Vệ Thanh Lan thật sự rất hối hận, hối hận khi đó tại sao mình lại manh động đá đổ cái xe nôi chứ?

Đến nỗi chọc giận anh hai, khiến anh hai phơi bày thân phận của cô ta ra.

Nhưng mà càng hối hận hơn khi mang chuyện mình không phải con ruột nhà lão Vệ và chuyện cắt đứt mối quan hệ với nhà mẹ đẻ nói cho Lý Thắng Cường biết.

Sau đó thì cô ta thật sự không có ngày tháng tốt đẹp nữa.

Trước đó bởi vì ỷ vào việc anh hai nhà mình sẽ trợ cấp nên cô ta rất lười biếng, Lý Thắng Cường cũng không phải đối thủ của anh hai mình nên hoàn toàn không dám bắt nạt cô ta.

Nhưng từ khi Lý Thắng Cường biết mình không phải con ruột nhà lão Vệ, còn cắt đứt mối quan hệ với nhà lão Vệ thì anh ta đã trực tiếp trở mặt.

Chỉ cần có chỗ nào không hài lòng thì anh ta rất thích đánh cô ta để trút giận.

Cơm canh nấu không ngon anh ta cũng đánh mắng cô ta nhưng trong nhà cũng không có thứ gì ngon cả, bản thân anh ta cũng là cái thứ lười nhác, không tìm đồ ăn ngon về thì sao cô ta có thể biến ra món ngon cho anh ta cơ chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận